Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4077: Võ La Thần Quân

“Ta có thể nói cho ngươi biết, nhưng nói xong, ngươi nhất định phải thả ta.”
Thanh Thủy Thần cũng không do dự bao lâu, cuối cùng đưa ra quyết định: “Bằng không, đợi Võ La Thần Quân đến, cho dù các ngươi thả ta, ta cũng chỉ có một con đường chết.”
“Ngươi không có tư cách cò kè mặc cả.” Dạ Ngọc Mị từ chối cho ý kiến đối với yêu cầu của nàng, nói ra vấn đề đầu tiên: “Thời gian chính xác Thần Quân sẽ đến trái đất là khi nào?”
Thanh Thủy Thần cũng không nhận được lời hứa mình muốn. Ban đầu, nàng ta cũng không định trả lời, nhưng tính mệnh đang nằm trong tay người khác, không thể không khuất phục: “Dựa theo kế hoạch ban đầu, chính là ba ngày sau khi chúng ta đến đây.”
“Vậy hắn ta có mang theo người nào khác hay không?” Dạ Ngọc Mị lại hỏi.
“Không có.” Thanh Thủy Thần lắc đầu: “Ngoại trừ ba thần tướng chúng ta làm tiên phong, cũng chỉ có một mình hắn ta, còn có linh thú mà hắn ta nuôi.”
Dạ Ngọc Mị có chút không tin: “Chinh chiến xa như thế mà chỉ mang theo bấy nhiêu nhân mã?”
“Dù sao nơi này cũng không có tiên khí, liên minh tu tiên hoàn toàn không coi trọng. Sở dĩ phái một Thần Quân và ba thần tướng chúng ta đến cũng bởi vì Phù Diêu Tiên Tử.” Trong giọng nói Thanh Thủy Thần mang theo sự khinh thường, nhưng khi nói ra, lại nghĩ đến tình cảnh của mình, không khỏi oán thầm liên minh tu tiên, tin tức tình báo thật sự quá lạc hậu, không dò ra được ở cái nơi lạc hậu như thế này lại có nhiều tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ như thế.
Dạ Ngọc Mị nói tiếp: “Vị Thần Quân kia có thủ đoạn gì lợi hại?”
“Võ La Thần Quân đến từ Ma Thức giới của cửu giới liên minh tu tiên, là tu tiên giả mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi.”
Thanh Thủy Thần liếm môi một cái, hơi có chút do dự, nhưng vẫn chậm rãi nói: “Hắn ta là Huyền Cương chi thể, một trong đạo linh đạo thể vô thượng. Hơn nữa, hắn ta tu luyện công pháp cực kỳ bá đạo, gọi là Thần La Cương Thủ.”
“Thần La Cương Thủ?” Lông mày Dạ Ngọc Mị cau lại, nghe tên cũng cảm thấy công pháp này không đơn giản: “Đúng.” Thanh Thủy Thần gật đầu, ánh mắt không tự chủ được hiện lên sự sợ hãi: “Đó là một môn công pháp cực kỳ phức tạp, hơn nữa còn có thể nhờ Huyền Cương chi thể mà được tăng lên, có thể ngưng kết kiếp lực thành kiếp cương, có tác dụng đối phó tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ.”
“Có bao nhiêu lợi hại?” Dạ Ngọc Mị hỏi: “So với ba người các ngươi thì như thế nào?”
“Thực lực của hắn ta gấp không chỉ mười lần ba thần tướng chúng ta cộng lại.”
Thanh Thủy Thần lắc đầu cười khổ, tiếp tục bổ sung: “Ba thần tướng chúng ta đã từng cùng nhau khiêu chiến hắn ta, kết quả ngay cả mười chiêu của hắn ta cũng không đỡ được.”
Trong lòng Dạ Ngọc Mị không khỏi trầm xuống.luận thực lực ba vị thần tướng mà nói, người nào cũng cao hơn nữa. Chỉ vì bọn họ liều lĩnh khinh địch, gặp ngay tên biến thái Hạ Thiên mới bị đánh tan từng người như thế.
Nếu Võ La Thần Quân còn mạnh hơn cả ba thần tướng cộng lại mười lần, hắn ta đích thật rất nguy hiểm. Chỉ sợ, không chỉ cần phải đánh thức Phù Diêu Tiên Tử, mà còn phải nghĩ cách đưa đám người Nguyệt Thanh Nhã từ Tiên Vân đại lục đến hỗ trợ mới được.
Chỉ là không biết vì sao, thông đạo giữa Tiên Vân đại lục và trái đất đã bị phong bế một khoảng thời gian.
“…”
Dạ Ngọc Mị hỏi thêm một lát, trên cơ bản Thanh Thủy Thần đã nói ra toàn bộ tin tức mà mình biết.
“Không còn cái gì khác?” Dạ Ngọc Mị có chút hoài nghi hỏi.
Thanh Thủy Thần oán trách: “Ta đã nói ra tất cả những gì mà ta biết. Còn nữa, ta cũng chỉ là tạm thời được điều động đến. Man Sơn thần tướng mới là thuộc hạ trực thuộc của hắn ta, hiểu rõ Võ La Thần Quân nhất.”
Nói nhiều, Man Sơn thần tướng đã chết không còn cặn bã.
Dạ Ngọc Mị cảnh cáo: “Ngươi tốt nhất nên nói thật. Bằng không, ta có thể để ngươi chết, cũng có thể khiến cho ngươi sống không bằng chết.”
Thanh Thủy Thần cười khổ một tiếng: “Mệnh của ta nằm trong tay các ngươi, ta không phối hợp còn có thể có chỗ tốt gì?”
Dạ Ngọc Mị bỗng nhiên lơ đãng hỏi một câu: “Phàm là một loại thể chất, hơn phân nữa sẽ có cách phá. Huyền Cương chi thể có nhược điểm gì không?”
“Cái này…”
Thanh Thủy Thần há miệng định nói, nhưng lời ra đến khóe miệng lại ngừng lại: “Ta không biết nữa.”
“Ngươi không thành thật rồi.” Dạ Ngọc Mị thấy nàng do dự, lập tức lạnh giọng cảnh cáo: “Ngươi đúng là không biết trân quý tính mạng của mình.”
Thanh Thủy Thần chậm rãi thở dài nói: “Ta thật sự không biết. Chỉ là trước kia ta nghe nói qua một lời đồn, nói là Huyền Cương chi thể có một thiên địch, chính là… Phốc.”
Lời còn chưa nói hết, Thanh Thủy Thần bỗng nhiên phun ra một ngụm máu, tiếp theo ánh mắt mở cực lớn, giống như nhìn thấy thứ gì đó vô cùng đáng sợ.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Dạ Ngọc Mị giật mình, vội nhìn chung quanh, cũng không thấy có tình huống gì kỳ quái, nhưng nàng cũng không vì vậy mà giải khai Tứ Tượng trận: “Ngươi sao vậy? Ngươi nói thiên địch rốt cuộc là cái gì?”
“Là, là…” Thanh Thủy Thần há hốc mồm, nhưng vẫn không nói nên lời, lập tức khí tức đoạn tuyệt mà chết.
Dạ Ngọc Mị sợ hãi cả kinh, nhưng vẫn không mở Tứ Tượng trận, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm người chết trong trận.
“Bành.” Một lát sau, Thanh Thủy Thần bỗng dựng đứng dậy, một chưởng vỗ vào vách trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận