Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1982. Cường địch

Ninh Nhụy Nhụy cạn lời, lúc Hạ Thiên vừa cất tiếng thì nàng cho rằng hắn đã biết được cái gì đó, nào biết luận điệu của hắn vẫn giống như trước, động một chút lại nói người khác là đồ ngốc.
Nhưng lần này, Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy Hạ Thiên cũng không hoàn toàn sai, nàng đúng là cảm thấy không thể nói đạo lý với cái người gọi là Tô Diệp này.
"Đây là mệnh lệnh của Liên minh Tu Tiên, bây giờ ta đại biểu Liên minh Tu Tiên bảo các ngươi đi qua. Bất luận tu tiên giả ở thế giới nào thì đều sẽ tự động thuộc về Liên minh Tu Tiên, mà bất luận là ta hay là các ngươi thì đều phải tuân thủ mệnh lệnh của Liên minh Tu Tiên." Lần này, Tô Diệp lại cho Ninh Nhụy Nhụy một đáp án, "Đây chính là nguyên nhân khiến các ngươi cần phải đi với ta đến Liên minh Tu Tiên."
"Ngu ngốc." Hạ Thiên lại lười biếng nói một câu.
"Nếu chúng ta không đi thì sao?" Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng.
"Cho dù các ngươi không nghe theo mệnh lệnh của Liên minh Tu Tiên thì ta vẫn sẽ nghe theo." Tô Diệp thong dong nói: "Nếu như các ngươi không muốn đi với ta, vậy ta cũng chỉ có thể mang các ngươi đi qua."
Ý của Tô Diệp rất đơn giản, nếu như Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy không nghe lời, vậy thì hắn cũng chỉ có thể dùng sức mạnh.
"Tên ngu si ngươi muốn động thủ thì nhanh lên một chút, đừng lãng phí thời gian." Hạ Thiên có chút không kiên nhẫn, thật ra dựa theo tác phong thường ngày của Hạ Thiên, bình thường hắn sẽ động thủ trước, nhưng mà bây giờ hắn rất lười, hơn nữa hắn đã quen để Ninh Nhụy Nhụy xử lý trước, ừm, có lẽ điều quan trọng nhất là hắn còn đang ôm Ninh Nhụy Nhụy.
Xúc cảm rất tốt, hắn không quá nguyện ý buông ra, cho nên không có ý ra tay trước.
"Ta biết thế giới của các ngươi không có nhiều tu tiên giả, cho nên thân phận địa vị của các ngươi cũng không phải tầm thường. Nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết một chuyện, đừng đánh giá quá cao bản thân của mình, ở trước mặt Tô Diệp ta thì các ngươi thật sự không đáng giá để nhắc tới..." Tô Diệp nhìn Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy, trong giọng nói có vài điểm phách lối.
"Thôi, ta vẫn nên đánh chết tên ngu ngốc nhà ngươi trước đi!" Cuối cùng thì Hạ Thiên cũng không kiên nhẫn được nữa, hắn ngắt lời Tô Diệp, một tay vẫn ôm Ninh Nhụy Nhụy, mà một tay khác đã tung một chưởng về phía Tô Diệp.
Mặc dù đó chỉ là một chưởng nhẹ nhàng, nhưng uy lực đương nhiên sẽ không nhỏ, nếu như là người bình thường hứng chịu một chưởng này, mặc dù không nhất định sẽ bị đập đến thịt nát xương tan, nhưng chắc chắn là sẽ bị đập chết.
Nhưng Tô Diệp căn bản không hề trốn tránh, hắn không những không trốn mà còn không ra tay chặn lại, cứ như vậy mà đứng ở nơi đó, không hề nhúc nhích.
Không hề nghi ngờ, một chưởng của Hạ Thiên lập tức đập vào người Tô Diệp, truyền đến một tiếng ầm vang nặng nề.
Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi.
Tô Diệp vẫn đứng ở nơi đó không nhúc nhích gì, mặc dù một chưởng của Hạ Thiên đã đánh trúng Tô Diệp, nhưng rất hiển nhiên cũng không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì cho đối phương.
"Thực lực của các ngươi còn chưa đủ để đánh chết ta đâu." Tô Diệp nhìn Hạ Thiên, trên mặt xuất hiện sự kiêu căng, "Ta vừa định nói một chuyện, thật ra ta cũng không cần mang theo cả hai người các ngươi đi Liên minh Tu Tiên, ta chỉ cần mang một người đi là đủ rồi."
Tô Diệp nhìn chằm chằm Ninh Nhụy Nhụy, nói: "Vị tiên tử mỹ lệ này, ngươi nguyện ý đi với ta sao? Ta có thể chỉ mang một mình ngươi đi..."
"Ngu ngốc!" Hạ Thiên lập tức càng thêm bất mãn, tên ngu ngốc này rõ ràng là muốn cướp bạn gái của hắn mà, chuyện này hắn tuyệt đối không thể nhẫn nhịn!
Hạ Thiên buông Ninh Nhụy Nhụy ra, sau đó hắn đột nhiên biến mất tại chỗ, nhào về phía Tô Diệp.
Cái tên tu tiên giả ngu ngốc này không biết từ nơi nào chạy đến, bây giờ lại còn muốn cướp tiểu muội chân dài của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện này. Nếu mới vừa rồi Hạ Thiên chỉ là tùy tiện ra tay, thì bây giờ hắn muốn chơi thật.
Nhưng Hạ Thiên rất nhanh phát hiện, cho dù hắn chơi thật thì cũng không thể giết chết Tô Diệp một cách dễ dàng được.
Tu vi của Tô Diệp rõ ràng là không thấp, đương nhiên, nếu so sánh với Hạ Thiên thì cũng không tính là cao lắm. Thật ra tu vi của hai người cũng là một chín một mười, kỹ xảo chiến đấu của Tô Diệp không tệ, cũng may thân pháp Hạ Thiên tương đối tốt, kỹ xảo chiến đấu cũng xấp xỉ đối phương, cho nên ít nhất bây giờ hắn cũng không có rơi vào thế hạ phong.
Ừm, bởi vì Hạ Thiên toàn lực công kích cho nên hiện tại Tô Diệp cũng không cách nào bình tĩnh đứng im giống như trước đó, lúc này hắn không thể không bắt đầu phản kích, hai người xem như chân chính bắt đầu chiến đấu.
Về phần Ninh Nhụy Nhụy, lúc này nàng đã mang Lam Lam và Bác Lang còn đang ngủ say cách xa chiến trường, sau đó đứng trên lầu quan sát tình hình chiến đấu ở trong sân.
Lúc này, Ninh Nhụy Nhụy mơ hồ cảm thấy hơi không ổn, bởi vì nàng phát hiện cái người tên Tô Diệp này thật sự rất mạnh, mà nếu như dựa theo lời của Tô Diệp thì nơi này còn có rất nhiều tu tiên giả khác, như vậy sau này thật sự sẽ có phiền toái lớn.
"Ách!" Một tiếng đau hừ truyền đến cắt đứt suy nghĩ của Ninh Nhụy Nhụy, nàng định thần nhìn về phía sân, sau đó ngẩn người, trận chiến đấu nhìn qua ngang sức ngang tài này kết thúc đơn giản vậy sao?
Có điều rốt cuộc là người nào thắng? Tại sao nàng lại không nhìn ra? Nhìn qua thì giống như hai người chỉ đứng yên tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận