Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2042. Có độc

Nhân viên phục vụ kia dùng ánh mắt quái dị nhìn Ninh Nhụy Nhụy giống như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không có nói chuyện.
Qua ba phút, nhân viên phục vụ kia nói: "Bây giờ có hai vị trí, hai người các ngươi có thể cùng nhau đi xuống."
Trong khi nói chuyện, nhân viên phục vụ đẩy ra quầy bar, thì ra lối đi xuống dưới nằm ở trong quầy bar.
Ninh Nhụy Nhụy và Hạ Thiên đứng dậy đi vào quầy bar, tiếp đó cùng nhau đi xuống từ cầu thang, mà khi bọn hắn mới vừa đi được một nửa thì trên đầu đột nhiên truyền đến động tĩnh, cửa vào đã bị đóng lại, mà rõ ràng, nhân viên phục vụ kia chính là người trông coi cửa vào.
Một nữ nhân có thể canh giữ ở đó chắc có chút bản lĩnh, nhưng Ninh Nhụy Nhụy lại không có cảm giác được trên người nữ nhân ấy có bất kỳ khí tức nào của người tu tiên, cho nên có hai khả năng, một là nàng ta không phải người tu tiên, hai là nàng ta là người tu tiên còn mạnh hơn nàng gấp mấy lần, mà hiển nhiên khả năng một lớn hơn.
"Kẻ xấu xí kia không phải người tu tiên, nhưng cũng không phải người bình thường." Lúc này, Hạ Thiên nói với Ninh Nhụy Nhụy một câu.
Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt nhìn hắn, tên khốn kiếp ấy hình như lại đọc suy nghĩ trong lòng của nàng nữa rồi, nhưng cũng chẳng sao cả, dù sao nàng cũng không trị được hắn.
"Ngươi nói vậy là có ý gì?" Ninh Nhụy Nhụy hỏi: "Nàng ta không phải người tu tiên, cũng không phải người bình thường, vậy nàng ta còn có thể là ai?"
Hạ Thiên ôm Ninh Nhụy Nhụy, lắc đầu: "Tiểu muội chân dài, cô vẫn còn quá ngu ngốc, như vậy mà cũng nghĩ không ra."
"Ngươi mới kém thông minh á." Có đôi khi Ninh Nhụy Nhụy thật muốn đạp Hạ Thiên một cái, "Mau nói chuyện gì xảy ra, nếu không thì ngươi đừng hòng ôm ta nữa."
Hạ Thiên luyến tiếc xúc cảm trên cái eo nhỏ nhắn của Ninh Nhụy Nhụy, thuận miệng nói: "Nữ nhân kia có thể chất hơi đặc thù một chút, nàng đã bị người tu tiên làm thành ấm sắc thuốc, cho nên mặc dù nàng ta không phải là người tu tiên thì vẫn lợi hại hơn người bình thường một ít, bởi vì nàng ta chẳng những xấu xí mà còn có độc."
"Vậy chẳng phải sinh mệnh của nàng ta gặp nguy hiểm sao?" Ninh Nhụy Nhụy cả kinh.
Hạ Thiên lười biếng nói: "Tiểu muội chân dài, cô cũng đừng nghĩ cứu người, nàng ta tự nguyện, hơn nữa còn rất hưởng thụ."
Ninh Nhụy Nhụy cau mày: "Bị người khác xem như là ấm sắc thuốc, chuyện này chắc rất đau đớn, có cái gì mà hưởng thụ chứ?"
"Ai biết được, ý nghĩ của những tên ngu ngốc lúc nào cũng kì quái như vậy." Hạ Thiên lộ ra dáng vẻ không có hứng thú.
Ninh Nhụy Nhụy không phải là không hiểu suy nghĩ của nữ nhân kia, dù sao bây giờ nàng đã là người tu tiên, cảm nhận được đủ loại chỗ tốt mà người tu tiên mang đến, đương nhiên cũng biết tu tiên đối với người bình thường có sức hấp dẫn lớn đến nhường nào. Nữ nhân kia đưa ra loại lựa chọn ấy cũng không phải khó lý giải được. Thế giới lớn như vậy, muôn vạn chúng sinh đều có lựa chọn cho riêng mình, nếu người ta đã thích như vậy thì nàng cần gì phải xen vào làm chuyện bao đồng.
"Vừa rồi chúng ta đã uống rượu độc thật sao?" Ninh Nhụy Nhụy nhớ tới một chuyện khác.
"Tiểu muội chân dài, cô không cần lo lắng. Bây giờ chúng ta là người tu tiên, các loại độc tầm thường không có tác dụng đối với chúng ta đâu." Hạ Thiên cười hì hì nói: "Cho dù nó thật sự có hiệu quả thì ta cũng có thể khiến nó vô hiệu."
Ninh Nhụy Nhụy trợn mắt với hắn một cái: "Ai nói ta lo lắng, chẳng qua là ta cảm thấy kỳ quái, rốt cuộc thì bọn hắn làm những thứ thí nghiệm kỳ quái như vậy là muốn làm gì?"
"Đừng quan tâm bọn hắn muốn làm gì, tốt nhất là phía dưới thật sự có thứ gì đó thú vị." Hạ Thiên bĩu môi, không hề để ý nói: "Nếu không thì ta sẽ đạp chìm con thuyền này."
Lúc này, hai người đã đi tới cuối cầu thang, phía trước là một cánh cửa.
Ninh Nhụy Nhụy đưa tay muốn đi đẩy cửa, lúc ấy, hắn lại khẽ "A" một tiếng.
"Thế nào?" Ninh Nhụy Nhụy đang vươn tay ra chợt dừng lại, quay đầu nhìn về phía Hạ Thiên, "Chẳng lẽ cửa này có cơ quan gì sao?"
Vừa rồi Hạ Thiên cảm giác có một cỗ thần thức từ sau cửa quét tới, chờ hắn muốn dò la xem tình huống phía sau cửa như thế nào thì thần thức lại bị chặn, chuyện ấy có chút thú vị.
Xuất hiện loại tình huống này, một là bên trong có người tu tiên rất lợi hại, hai là bản thân cánh cửa này có gì đó quái lạ. Nhưng mặc kệ là loại tình huống nào, Hạ Thiên đều không để trong lòng, chỉ là nhất thời cảm thán một chút, rất nhanh không cảm thấy hứng thú.
"Ta chợt phát hiện thân hình của cô lại trở nên tốt hơn nữa rồi." Hạ Thiên cười hì hì nói.
Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy hắn chắc chắn là phát hiện cái gì, nhưng tên khốn kiếp đó không chịu nói, như vậy đã cho thấy đó chỉ là vấn đề nhỏ, nàng cũng lười truy hỏi, đẩy cửa đi vào.
Cảnh tượng phía sau cửa cũng khá đơn giản, đó là một đại sảnh trống trải, trong sảnh có năm bàn đánh bạc, tất cả đều có người ngồi, một bàn là ba người, chỉ có chiếc bàn gần cửa mới chỉ có một người ngồi, dưới hai chỗ ngồi còn lại đều có một vũng máu.
Ninh Nhụy Nhụy quét mắt nhìn những người này, phát hiện có nam có nữ, có mập có gầy, có cao có lùn...... Tóm lại là hình thái khác nhau, căn bản tìm không ra quy luật gì ở phương diện này.
Nhưng ít nhất trước đó nàng đã biết một chuyện, đó chính là danh ngạch của nàng và Hạ Thiên chắc chắn có liên quan với hai vũng máu trên mặt đất kia.
Xem ra ở đây cũng không phải là nơi thân thiện gì.
"Chúc mừng hai vị thu được danh ngạch xuống đây, mời ngồi." Tên nam tử ngồi một mình có dáng dấp rất anh tuấn cao lớn, tóc vuốt ngược ra sau, trên mặt lộ ra nụ cười như có như không, trông có chút phong phạm của Đổ Thần (thần bài).
Bạn cần đăng nhập để bình luận