Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2999: Ta làm được sao?

A Cửu suy đi nghĩ lại, vẫn cảm thấy hành động này của Hạ Thiên có chút thiếu sót, đồng thời cũng bởi vì nàng không có đủ tự tin với bản thân mình.
Sự tự ti này nó đã cắm rễ sâu trong lòng nàng từ khi còn bé.
Khi đó, nàng và nhóm người Y Tiểu Âm được âm Y Môn bồi dưỡng, nhưng nàng lại không hề có thiên phú về phương diện y thuật. Cho nên nàng đã bị môn chủ từ bỏ, trở thành thị nữ cho Y Tiểu m.
Cho dù Y Tiểu Âm đối xử với nàng như tỷ muội, cũng chưa từng có hành động vênh mặt hất hàm sai khiến nàng, nhưng âm Y Môn tận lực tạo nên sự khác biệt chủ tớ, vẫn tạo thành sự tổn thương không nhẹ cho tâm linh của nàng.
Mặc dù Y Tiểu Âm vẫn luôn giúp nàng thoát khỏi điều đó, mặc dù Hạ Thiên gọi nàng là Cửu nha đầu nhưng cũng không bao giờ xem thường nàng.
Tuy nhiên, khi sự việc lâm đầu, A Cửu bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi. Khi lần đầu tiên Y Tiểu Âm giải trừ minh xác quan hệ chủ tớ, nàng cũng cảm nhận được sự mờ mịt. Ban đầu, nàng cho rằng mình đã thoát ra được, nhưng bây giờ nàng thật sự có chút khiếp đảm.
“Ta không được, ta thật sự không được.” A Cửu nhìn Hạ Thiên, ánh mắt tràn ngập sự cầu xin giúp đỡ: “Ngươi đừng ép ta có được hay không?”
Hạ Thiên nắm lấy tay A Cửu, cười nói: “Cửu nha đầu, nàng nhìn thì cứ tưởng gan lớn, thật ra trong lòng nàng vẫn còn e sợ, nhưng không sao, nàng là nữ nhân của ta, không có gì phải sợ. Ta nói nàng làm được, nàng nhất định có thể làm được.”
A Cửu vẫn còn lo lắng. Cảm giác bất an mơ hồ như vậy khiến cho nàng vô thức muốn thoát ra, nhưng nàng biết trốn tránh hoàn toàn không giải quyết được vấn đề. Nàng thậm chí hoài nghi không biết lần trước nàng có được dũng khí là như thế nào. Lần đó có nhưng lần này lại không có.
Đây chính là vị trí Tiên đế, chúa tể một giới, trong tay nắm giữ sinh tử của mấy vạn tu tiên giả, còn liên lụy đại cục đối kháng liên minh tu tiên trong tương lai. Nàng sợ mình làm không được.
Hạ Thiên rót một tia linh khí băng hỏa vào cơ thể A Cửu, nói tiếp: “Cửu nha đầu, nàng nhất định có thể. Đây là ta nói.”
“Ta thật có thể chứ?” A Cửu chịu ảnh hưởng của băng hỏa linh khí, cảm giác sợ hãi mơ hồ thối lui, lý trí một lần nữa chiếm thượng phong.
“Cửu nha đầu, nàng không tin mình, chẳng lẽ nàng còn không tin ta sao?” Hạ Thiên thành thật nói: “Nàng thấy ta có nói sai bao giờ không? Nàng đừng hoài nghi mình nữa, đằng sau lưng nàng còn có ta.”
A Cửu rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại. Tâm ma sợ hãi cũng biến mất, nhưng lông mày của nàng chậm rãi cau lại: “Ngươi có thể đừng nắm lấy hết mọi cơ hội chiếm tiện nghi của ta không?”
Hạ Thiên tuyệt không cảm thấy xấu hổ, hai tay thản nhiên di chuyển bên trong áo A Cửu, nói như đương nhiên: “Cửu nha đầu, nàng là vợ của ta, đây là giao lưu bình thường, sao có thể nói là chiếm tiện nghi được.”
“Biến.” A Cửu đẩy bàn tay đang vuốt ve của Hạ Thiên ra: “Ta có thể làm Tiên đế, nhưng một mình ta thì làm không nổi.”
“Điều này cũng dễ xử lý thôi mà.” Hạ Thiên tuyệt không cảm thấy có việc gì khó, thuận miệng nói: “Như vậy đi, vợ Tiêm Tiêm cùng làm Tiên đế với nàng. Nàng ấy còn muốn dời tộc nhân của mình đến Tiểu Tiên Giới. Mọi người cùng nhau làm thôi.”
A Cửu nhìn Bạch Tiêm Tiêm, nghiêm túc hỏi: “Tiêm Tiêm, ý của ngươi như thế nào?”
“Ta nghe theo Thiên ca ca.” Bạch Tiêm Tiêm ngược lại không do dự, hiển nhiên nàng không có khái niệm quá lớn đối với cái gì là Tiên đế. Nàng cảm thấy chỉ cần thay Hạ Thiên làm việc, làm cái gì cũng được.
Hạ Thiên thỏa mãn gật đầu, nói với A Cửu: “Nàng nhìn đi, vợ Tiêm Tiêm ngoan hơn nhiều. Cửu nha đầu nàng còn cần phải học nhiều hơn.”
“Ta học cái đầu ngươi đấy.” A Cửu tức giận lườm hắn một cái: “Ta đang suy nghĩ cho công việc.”
“Đương nhiên là nghĩ cho công việc rồi.” Hạ Thiên cười nói: “Chẳng lẽ Cửu nha đầu nàng đang nghĩ chuyện xấu?”
A Cửu biết tên lưu manh này lại bắt đầu, không thèm để ý đến hắn nữa, quay sang nói với đám người Ngô Bách Chương: “Các ngươi đứng lên trước đi, không cần quỳ nữa. Về sau, ta và Tiêm Tiêm chính là chủ nhân tiên giới. Bây giờ, nếu các ngươi ai có ý kiến thì cứ việc nói. Qua lúc này rồi, nếu còn ý kiến nữa, người đó sẽ bị xem là phản loạn.”
“Ta không có ý kiến.” Ngô Bách Chương chậm rãi đứng dậy, nhưng lại tỏ thái độ trước.
“Hai vị cô nương có thể làm chủ tiên giới cũng là phúc khí của chúng ta, tại sao chúng ta lại có ý kiến chứ?” Từ Côn Luân cũng đứng dậy. Ông đương nhiên sẽ không phản đối con gái của mình, ngược lại còn phải thay nó nghĩ cách trấn áp cục diện.
“Vậy là được rồi. Việc cấp bách bây giờ chính là chỉnh đốn tiên giới một chút.” Một khi A Cửu đã đưa ra quyết định, hành động của nàng chính là lôi lệ phong hành, không thích dây dưa dài dòng, trực tiếp hạ lệnh: “Ngô chưởng môn, còn có Từ chưởng môn, cộng thêm…”
A Cửu nhìn đám người Hỏa Cửu Linh và Tiêu Diễm Diễm. Nàng chỉ biết Tiêu Diễm Diễm, nhưng vừa rồi nàng đã nghe qua bọn họ báo danh, đối với Hỏa Cửu Linh cũng có chút ấn tượng: “Hai người các ngươi ở lại, những người khác giải tán.”
Đám đệ tử tiên giới không khỏi nhìn nhau, gương mặt hiện lên sự do dự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận