Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3222: Các ngươi cộng lại cũng không phải đối thủ của hắn

“Sao? Lại thất bại?”
Đảo Cuồng Hoan, tại phòng Tổng thống tầng cao nhất của một khách sạn.
Một nam nhân tóc vàng vóc người cao lớn bưng ly rượu, có chút nghiền ngẫm nói: “Xem ra, Đoàn trưởng Ám Ảnh Đoàn quả thật có chút bản lãnh. Các ngươi còn ai muốn ra tay thử một chút không?”
“Ta không có hứng thú.” Lúc này người lên tiếng là một người quen cũ của Hạ Thiên, Chiêm Mộ Tư. Hắn ta là người đại diện tổ chức sát thủ Thất Thánh Đồ dưới cờ Trường Sinh Thánh Điện: “Ta vẫn luôn phản đối làm mấy chuyện này, chỉ là các ngươi không chịu nghe ta.”
“Bớt làm bộ đi.” Một nữ nhân tóc dài có chút khó chịu nói: “Chuyện vây quét Ám Ảnh Đoàn vốn do Thất Thánh Đồ các ngươi khởi xướng, tại sao bây giờ ngươi lại muốn phủi sạch quan hệ?”
Chiêm Mộ Tư lắc đầu, vẫn tiếp tục rũ sạch mọi liên quan đến mình: “Đó là tình huống trước khi ta tiếp nhận, bản thân ta chưa từng đồng ý qua.”
“Chiêm Mộ Tư, ta thấy ngươi đã bị Hạ Thiên dọa sợ mất mật.” Một nam nhân tóc đỏ bắp thịt cuồn cuộn quát to: “Ảnh và video của người kia ta cũng đã xem qua, cũng chẳng có gì ghê gớm, chỉ là một tên lùn biết chút pháp thuật mà thôi.”
“Đó không phải pháp thuật mà là y thuật.” Chiêm Mộ Tư giải thích thay cho Hạ Thiên: “Hơn nữa, hắn còn là tu tiên giả cấp cao, ngang ngửa với Đại thiên sứ Thánh điện ta cung phụng. Các ngươi cộng lại cũng không phải đối thủ của hắn.”
Một võ sĩ Đông Doanh nhịn không được mắng to: “Tuyệt đối không thể nào. Linh khí trên trái đất quá mỏng manh, tại sao lại có tu tiên giả cường đại như thế?”
“Ngươi đừng nói mấy lời này, trên đảo các ngươi chẳng phải cũng có một người sao?” Nữ nhân tóc dài nhìn võ sĩ Đông Doanh: “Bằng không, hòn đảo rách nát của các ngươi đã sớm bị Thiên Cung quét sạch.”
Nam nhân tóc vàng lắc lư ly rượu vang, bước về ngồi xuống ghế sofa, nhìn một người dáng thon gầy nãy giờ vẫn chưa lên tiếng: “Tại sao ngươi lại không lên tiếng? Theo ta được biết, ngươi và Hạ Thiên đã giao thủ qua, chẳng lẽ ngươi không có gì muốn nói sao?”
“Ngươi đừng có ăn nói lung tung. Ta và Hạ Thiên chưa từng chính diện giao thủ qua.” âm thanh của người thon gầy có cảm giác chói tai kỳ lạ, giọng điệu có chút nhìn không thấu: “Tuy nhiên, ta đích thật có quen biết với hắn. Ta có át chủ bài của ta, nhưng còn chưa đến lúc phải lấy ra dùng.”
“Ngươi nói vậy là có ý gì?" nữ nhân tóc dài khó chịu, mắng to người thon gầy: “
Chiêm Mộ Tư cũng hơi bất mãn, lạnh lùng nói: “Bây giờ người của ngươi còn chưa xuất động qua, chẳng lẽ ngươi còn muốn ngồi mát ăn bát vàng?”
“Ha ha, đa số người của ta đều đã chết trong tay Hạ Thiên, những người còn lại bây giờ, người nào cũng rất trân quý.” Người thon gầy một chút cũng không vội, cười nói: “Cho nên, mỗi lần dùng đến đều phải trong thời khắc mấu chốt, khi đó mới có thể tạo thành một kích trí mạng đối với hắn.”
Võ sĩ Đông Doanh khinh bỉ nhìn người này: “Hèn nhát thì chính là hèn nhát, cần chi phải tìm nhiều cớ đến như vậy.”
“Tùy các ngươi muốn nói như thế nào thì nói.” Người thon gầy khoát tay, tuyệt không quan tâm: “Hạ Thiên nhất định phải chết trong tay ta, nhưng ta biết rất rõ, giết hắn không phải chuyện đơn giản. Ta đã sớm chuẩn bị cho mỗi lần thất bại, nhưng tương tự, chỉ cần ta không chết, ta sẽ chiến đấu với hắn đến cùng.”
“Đúng là lý do thoái thác khiến người ta phải động dung.” Nam nhân tóc vàng lắc lư ly rượu về phía người kia: “Đáng tiếc, nó lại không dùng được đối với tình thế trước mắt.”
Người thon gầy thản nhiên nói: “Tùy các ngươi muốn nói thế nào cũng được. Ban đầu, ta cũng chỉ đến đây xem náo nhiệt mà thôi.”
“Ngày mai, giải thi đấu chính thức của giới sát thủ sẽ bắt đầu.” Nam nhân tóc vàng mỉm cười nói với mọi người: “Là người tổ chức, Bá tước Cuồng Hoan nhất định sẽ xuất hiện. Các ngươi có cách nào khiến cho hắn ta phát sinh xung đột với Hạ Thiên hay không?”
“Đầu óc của Hạ Thiên rất đơn giản, cũng cực kỳ dễ xúc động.” Nữ nhân tóc dài nghĩ đến một cách: “Có lẽ chúng ta nên chuẩn bị một ít thức nhắm, có khi cần dùng đến. Bá tước Cuồng Hoan rất thích mấy tiểu cô nương.”
Nam nhân tóc đỏ chen vào nói: “Chính là tiểu cô nương của tổ chức Thiên Kiêu mà các ngươi đã bắt cóc? Hình như nàng ta cũng chẳng có quan hệ thân thiết gì với Hạ Thiên? Hắn thật sự sẽ đến sao?”
Võ sĩ Đông Doanh không hiểu: “Vì sao các ngươi không trực tiếp bắt nữ nhân của Hạ Thiên?”
“Hai thằng ngu.” Nữ nhân tóc dài tức giận nói: “Thứ nhất, ta không làm được. Các ngươi thật sự cho rằng nữ nhân của Hạ Thiên đều là quả hồng mềm à? Thứ hai, nếu bắt nữ nhân của Hạ Thiên, hắn sẽ trực tiếp đến tiêu diệt chúng ta, hoàn toàn không cho chúng ta thời gian để di chuyển cừu hận, hiểu chưa?”
Nam nhân tóc vàng gật đầu: “Chúng ta có thể thử một chút. Cho dù mất linh, chúng ta cũng chẳng có gì tổn thất. Mục đích liên hợp lần này của chúng ta chỉ có hai, một là xử lý Hạ Thiên, diệt trừ Ám Ảnh Đoàn, hai là xử lý Bá tước Cuồng Hoan, chiếm đoạt đảo Cuồng Hoan. Nếu có thể khiến cho hai người này đấu nhau, chúng ta ngồi không ngư ông đắc lợi, vậy thì không còn gì tốt hơn rồi.”
Nam nhân tóc đỏ bỗng nhiên mỉm cười: “Nếu ta nhớ không lầm, bá tước Cuồng Hoan hình như có một đứa con trai, là một sắc quỷ một trăm phần trăm.” Nói xong, hắn ta quay sang nhìn nữ nhân tóc đỏ: “Bạch Nguyệt Quang các ngươi dường như đã hạ câu?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận