Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3228: Đừng quanh co lòng vòng nữa

“Ngươi không được bất lịch sự đối với nữ sĩ như thế, nhất là nữ sĩ xinh đẹp như vậy.”
Một nam nhân ngoại quốc tóc vàng bỗng nhiên xuất hiện trong phòng khách, biểu hiện bất mãn nhìn người tự xưng là con trai của Bá tước Cuồng Hoan, Augustus.
“Ngươi là ai?”
Tô Bối Bối nhìn người đến, biểu hiện cũng không có gì thay đổi quá lớn, chỉ lạnh lùng hỏi một câu.
“Xin chào, Tô tiểu thư, ta là…” Nam nhân tóc vàng đang định lên tiếng tự giới thiệu, Augustus miệng đầy máu đã bò dậy, hung tợn nhìn hắn ta: “Ngươi dám ra tay với ta, ngươi điên rồi.”
Nam nhân tóc vàng tuyệt không kinh hoảng, chỉ thản nhiên cười nói: “Ta chỉ đang dạy ngươi cách ở chung với mỹ nữ mà thôi.”
“Ngươi tính là cái gì mà cũng xứng nói chuyện với ta như thế. Ta là người thừa kế duy nhất của Bá tước, chủ nhân tương lai của đảo Cuồng Hoan.” Augustus nổi giận nói. Đáng tiếc, ông ta cũng không làm ra hành động nào mang tính thực tế, thậm chí đám thuộc hạ nhìn thấy ông ta bị người ta đánh cũng không hành động thiếu suy nghĩ.
Tô Bối Bối rất nhanh hiểu được thân phận nam nhân tóc vàng khẳng định không tầm thường, xét theo một mức độ nào đó thậm chí còn cao hơn con trai Bá tước.
“Nhưng ngươi trước mắt còn chưa phải.” Nam nhân tóc vàng lạnh lùng nói, sau đó khoát tay ra lệnh: “Mau đưa Bá tước tương lai vĩ đại của chúng ta vào nghỉ ngơi. Kế tiếp hắn ta còn có rất nhiều chuyện quan trọng cần làm. Đến lúc đó cũng không thể không có tinh thần được.”
“Vâng.” Mấy người áo đen lập tức mang Augustus miệng đầy máu rời đi, một chút cũng không quan tâm ông ta kháng nghị và phẫn nộ.
Tô Bối Bối thản nhiên nói: “Xem ra ngươi đầu tư một hạng mục khá tốt, lợi ích tương lai không thể đo lường.”
“Đây chẳng tính là gì cả.” Nam nhân tóc vàng chậm rãi ngồi xuống, sau đó làm ra tư thế mời với Tô Bối Bối: “Tô tiểu thư, mời ngồi.”
Tô Bối Bối cũng không cảm thấy sợ hãi, vô cùng tự nhiên ngồi xuống.
“Thật ra, ta ngưỡng mộ Tô tiểu thư từ lâu.” Nam nhân tóc vàng ngoắc người hầu, lấy một chai rượu đỏ và ly rượu, tự mình rót cho Tô Bối Bối một ly: “Ta đã muốn tìm thời gian trò chuyện với Tô tiểu thư, chỉ là vẫn không có thời cơ thích hợp. Hôm nay cũng không tính là thời cơ thích hợp nhưng nếu đã gặp, vừa lúc có thể thỏa mãn tâm nguyện nho nhỏ này của ta.”
“Được rồi, có lời gì thì đi thẳng vào vấn đề đi.” Tô Bối Bối cũng không nhận ly rượu đỏ của đối phương, cũng lười nghe mấy lời khách sáo: “Ngươi cứ nói thẳng mình muốn làm gì. Ta thật sự chán nghe mấy lời nói nhảm không có dinh dưỡng này rồi.”
Nam nhân tóc vàng đặt ly rượu đỏ sang một bên, cười nói: “Tô tiểu thư đúng là sảng khoái, vậy thì ta cũng không quanh co lòng vòng nữa.”
“Ngươi đã quanh co lòng vòng đến mấy lần rồi.” Đôi mắt Tô Bối Bối sáng lên ánh sáng sắc lạnh: “Từ lúc ta gặp cái tên Howard kia xong, các ngươi vẫn luôn đi theo ta.”
Nam nhân tóc vàng kinh ngạc, lập tức lắc đầu: “Tô tiểu thư hiểu lầm rồi, chúng ta đích thật có hứng thú với ngươi, nhưng tuyệt đối không phải bọn lưu manh ngoài đường kia, mà là kỵ sĩ cao quý ưu nhã.”
“Ngươi đang dát vàng lên mặt mình, lại còn cứ quanh co lòng vòng mãi.” Tô Bối Bối hơi mất kiên nhẫn: “Trong vòng ba câu, nếu ngươi còn không nói ra tin tức hữu dụng, vậy thứ cho ta không thể phụng bồi.”
“Tô tiểu thư cần chi phải vội vàng như thế.” Nam nhân tóc vàng thở dài, có chút thất vọng nói: “Mọi người còn nhiều thời gian, có thể chậm rãi trò chuyện.”
Tô Bối Bối thản nhiên đáp lại: “Ta là người rất rộng lượng, lần này tính ngươi một câu. Nếu ngươi còn không nói đến điểm mấu chốt, vậy thì vĩnh viễn đừng nói nữa.”
Nụ cười trên mặt nam nhân tóc vàng dần dần thu lại, ánh mắt cũng trở nên lạnh lùng, một lát sau mới nói: “Mục tiêu của chúng ta chính là Hạ Thiên.”
“Cái này mới đúng nè.” Tô Bối Bối đại khái cũng đoán được: “Nói tiếp đi, vì sao các ngươi coi trọng Hạ Thiên? Các ngươi muốn ta làm gì chứ?”
“Ngươi không cảm thấy tức giận sao?” Nam nhân tóc vàng ngoài ý muốn nhìn Tô Bối Bối: “Theo ta được biết, Hạ Thiên là nam nhân của ngươi, tình cảm của các ngươi hẳn cũng không tệ lắm.”
Tô Bối Bối bất mãn nói với đối phương: “Bây giờ ta đang hỏi ngươi đấy. ’
“Tô tiểu thư, ngươi dường như tính sai lập trường rồi.” Nam nhân tóc vàng bất mãn nói: “Nơi này là địa bàn của ta, tất cả biệt thự gần đây cũng đều là của ta. Ta biết ngươi có chút bản lãnh nhưng thuộc hạ của ta cũng không phải ăn cơm khô. Bọn họ đều đã được tiêm huyết thanh siêu cấp, mỗi một người đều đao thương bất nhập, là chiến sĩ sinh hóa lấy một địch vạn.”
“Vậy thì thế nào?” Tô Bối Bối khinh thường nói: “Ta cảm thấy ngươi tính sai lập trường rồi. Ngươi có nhiều chiến sĩ siêu cấp hơn nữa thì liên quan gì đến ta?”
Nam nhân tóc vàng cảm thấy không thể câu thông, liền ho nhẹ hai tiếng, đổi sang chuyện khác: “Nói như vậy, y thuật của Hạ Thiên là thứ chúng ta cần. Nhưng hắn là người không dễ khống chế, cho nên chúng ta cần ngươi hỗ trợ để hắn ngoan ngoãn nghe lời.”
“Ngươi cảm thấy có khả năng sao?” Tô Bối Bối nhìn nam nhân tóc vàng, lắc đầu nói: “Tại sao những nhân vật phản diện như các ngươi lại luôn muốn làm những chuyện như thế này? Nếu thật sự có khả năng như thế, Hạ Thiên đã sớm bị người ta khống chế, còn đến phiên các ngươi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận