Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4217: Các ngươi nên tranh thủ thời gian soạn di ngôn

Hạ Thiên nhếch miệng: “Chẳng thú vị gì cả, chúng ta quay về Giang Hải đi.”
“Các ngươi về trước đi.” Dạ Ngọc Mị bỗng lên tiếng: “Nếu nơi này không quét dọn sạch sẽ, sớm muộn gì cũng sẽ có loại ngu ngốc đáng ghét xuất hiện.”

Giang Hải, tập đoàn Thần Y.
Kiều Tiểu Kiều đang ngồi nhàn nhã uống trà. Mấy ngày nay, nàng đánh tới đánh lui vô số thế lực nội ngoại minh thương ám tiễn nhằm vào tập đoàn Thần Y.
Trong đó có thương chiến quang minh chính đại, cũng có hãm hại âm hiểm xảo trá, càng có ám sát trực tiếp, thậm chí còn có tấn công gan to bằng trời…
Đáng tiếc, những tình huống này đều được Kiều Tiểu Kiều dễ dàng hóa giải.
Kiều Tiểu Kiều chính là Định Hải Thần Châm của tập đoàn Thần Y, trải qua sóng gió phong ba vẫn vững như Thái Sơn, thậm chí rất nhiều người còn không cảm giác được nguy hiểm, cho rằng thời gian này cũng bình thường như mọi ngày.
Cộc cộc cộc.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Kiều Tiểu Kiều tiện tay đóng xấp tài liệu đang xem, thản nhiên nói: “Vào đi.” Lục Ngạc mặc chiếc váy công sở chậm rãi bước vào văn phòng Tổng giám đốc, báo cáo với Kiều Tiểu Kiều: “Kiều tổng, đội trưởng bảo an lầu dưới Thiết Kim Cương vừa bắt được một kẻ không rõ lén chui vào cao ốc, chúng ta không biết phải xử lý như thế nào. Trực tiếp giao cho cảnh sát được không?”
Kiều Tiểu Kiều hỏi: “Có hỏi ra được điều gì hay không?”
“Hắn ta nói muốn gặp Tổng giám đốc tập đoàn Thần Y.”
Lục Ngạc nhẹ giọng hồi đáp: “Hơn nữa còn nói rằng hắn ta mang thành ý rất lớn đến đây. Nếu Tổng giám đốc từ chối gặp hắn ta, tập đoàn Thần Y sẽ nghênh đón hủy diệt.”
Kiều Tiểu Kiều không khỏi cười khẽ một tiếng, lạnh nhạt nói: “Thông báo cho Thiên Đạo Tổ, bảo bọn họ mang người này đi là được.”
“Không hỏi tình huống sao?” Lục Ngạc có chút ngạc nhiên hỏi.
Kiều Tiểu Kiều đáp: “Không cần, hắn ta cung cấp cũng chỉ là những tin tức không hữu dụng, gặp cũng chỉ là lãng phí thời gian.”
“Vâng.” Lục Ngạc gật đầu, sau đó lui ra.
Chờ Lục Ngạc rời đi, nụ cười trên mặt Kiều Tiểu Kiều thu lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một hướng trong phòng, thản nhiên nói: “Hai vị đã đến, vì sao còn phải giấu đầu lòi đuôi thế?”
“Ngươi phát hiện được chúng ta? Quả nhiên không tầm thường.”
Hai bóng người bước ra, một nam một nữ.
Nam nhìn qua chưa đến ba mươi, tóc vàng, tướng mạo cũng tính là anh tuấn.
Nữ cũng chỉ khoảng mười sáu mười bảy, ăn mặc rất có phong cách Gothic, gương mặt còn đeo chiếc mặt nạ răng nanh.
“Người đến đều là khách, ngồi đi.” Gương mặt Kiều Tiểu Kiều không hề có sự khẩn trương, ngược lại còn nhiệt tình hỏi: “Hai người uống gì, trà hay cà phê?”
Nam nhân tóc vàng đáp lại: “Ta thích uống trà, nhất là ngân câu Hoàng Sơn.”
“Ta uống cà phê kiểu Mỹ.” Thiếu nữ Gothic có chút kiêu ngạo nói.
“Thật sao?” Kiều Tiểu Kiều chưa từng nghe qua loại trà này, nhưng vẫn thông qua điện thoại dặn dò Lục Ngạc: “Pha cho ta một bình ngân câu Hoàng Sơn, còn có ca phê kiểu Mỹ, sau đó mang vào đây cho ta.”
Thiếu nữ Gothic có chút hứng thú nhìn Kiều Tiểu Kiều: “Vị tỷ tỷ xinh đẹp này, ngươi là Tổng giám đốc tập đoàn Thần Y Tô Bối Bối sao?”
“Ta không phải Tô Bối Bối.” Kiều Tiểu Kiều lắc đầu: “Các ngươi hẳn phải biết dáng dấp của Tô Bối Bối ra sao chứ?”
‘Theo ta được biết, tập đoàn Thần Y trước sau xuất hiện qua bốn đời Tổng giám đốc.” Nam nhân tóc vàng đánh giá Kiều Tiểu Kiều vài lần, sau đó nói: “Theo thứ tự là Kiều Tiểu Kiều, Diệp Mộng Oánh, Tô Bối Bối, còn có đại diện Tổng giám đốc Lam Y Nhân. Hai người trước đã lâu rồi không thấy xuất hiện, thậm chí còn có tin tức nói rằng bọn họ đã mất tích. Điều quỷ dị nhất chính là, trên mạng cũng không có bất kỳ dấu vết nào về hai người bọn họ, bao gồm cả ảnh chụp.”
“Vậy vị tỷ tỷ này là Tổng giám đốc tân nhiệm rồi.” Thiếu nữ Gothic cười nói: “Nhìn còn trẻ, xinh đẹp hơn Tô Bối Bối nhiều. Chẳng lẽ Tổng giám đốc tập đoàn Thần Y đều dựa vào nhan sắc để tranh cử sao?”
Kiều Tiểu Kiều nói: ‘Được rồi, các ngươi không cần đoán. Ta chính là Kiều Tiểu Kiều.”
“Quả nhiên là Kiều tiểu thư đại danh đỉnh đỉnh.”
Nam nhân tóc vàng thở dài nói: “Thiên tài kinh doanh mười hai năm trước. Khó trách chúng ta lại thất bại.”
“Nói thẳng mục đích đến đây của các ngươi đi.” Kiều Tiểu Kiều thuận miệng nói: “Thời gian của ta rất quý giá, tuyệt không muốn lãng phí.”
“Ta xin tự giới thiệu, ta tên William Rockwell, ngươi có thể gọi ta là William, hoặc gọi tên tiếng Trung của ta là Lạc Khả Uy. Ta là thần sứ Thánh Tâm của tổ chức Thần Dụ, cũng là người thừa kế tập đoàn Rockwell của Mỹ.”
Lạc Khả Uy nở nụ cười tự tin, trước giới thiệu mình rồi chỉ vào thiếu nữ Gothic: “Nàng ấy là em họ của ta, Doris, là hoàng tộc Tây u, trong cơ thể còn chảy dòng máu Thần tộc cao quý, còn có…”
“Các ngươi chảy máu của ai, ăn cơm của ai, ta hoàn toàn không có hứng thú.” Kiều Tiểu Kiều cắt ngang lời nói của hắn ta. “Ha ha, Kiều tiểu thư, ngươi đừng có địch ý với ta như vậy.” Lạc Khả Uy khoát tay, làm ra vẻ thoải mái: ‘Tuy nói trước đó chúng ta đã từng giao phong mấy lần nhưng tất cả đã qua rồi, không phải sao? Bây giờ ta muốn đại diện cho tập đoàn Rockwell triển khai hợp tác với tập đoàn Thần Y. Đây mới là lợi ích thật sự, chẳng lẽ ngươi không thích tiền sao?”
Kiều Tiểu Kiều vẫn duy trì lịch sự cơ bản: “Thật ra, nếu không có việc gì, các ngươi nên tranh thủ thời gian soạn di ngôn thì hay hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận