Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1914. Đi vào thế giới của người bình thường

Khoảng hơn một giờ sau.
Cuối cùng, hắn cũng mở to mắt, nhảy lên khỏi mặt đất.
“Ta không thể nằm ở nơi này nữa, càng nằm càng nhớ tới Muội muội chân dài.” Hạ Thiên tự lẩm bẩm một mình: “Ta phải tìm cách tu luyện Nghịch Thiên Đệ Bát Châm thật tốt, đến lúc đó ta muốn cởi sạch quần áo của Muội muội chân dàu.”
Nhìn khắp bốn phía, Hạ Thiên nhảy xuống, rất nhanh hắn đã biến mất.
Bóng đen lóe lên, Dạ Ngọc Mị lại xuất hiện trên đỉnh núi tuyết.
“Hắn chỉ nhớ những chuyện xấu đó thôi!” Dạ Ngọc Mị khẽ nghiến răng, nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp lại có chút ửng hồng hiếm thấy.
Sau đó, Dạ Ngọc Mị biến mất, về việc nàng đi nơi nào, có thực sự trở về Tiên Vân đại lục hay không, e rằng chỉ có chính nàng mới biết được.
Bây giờ, ở Kinh Thành.
Từ hôm qua đến hôm nay, Y Tiểu Âm vẫn luôn chờ ở trong khách sạn, chưa từng đi ra khỏi cửa, hơn nữa hai ngày nay, nàng cũng không làm việc gì khác, tiếp tục nghiên cứu những tư liệu lấy được từ mạng.
Mặc dù vẫn không có tiến triển gì, nhưng Y Tiểu Âm vẫn không nản lòng, thực ra nghiên cứu y thuật là sở thích của nàng, nàng rất thích nghiên cứu, hơn nữa có thể được nghiên cứu loại y thuật thần kỳ như Nghịch Thiên Đệ Bát Châm này, nàng tự nhiên càng có hứng thú.
Hiện tại đối với Y Tiểu Âm mà nói, việc nghiên cứu Nghịch Thiên Đệ Bát Châm không phải chỉ vì giúp Hạ Thiên, thậm chí có thể nói, phần nhiều nàng làm vì hứng thú. Mà trong đống tư liệu lộn xộn kia, mặc dù nàng chưa tìm được thông tin hữu ích liên quan đến Nghịch Thiên Đệ Bát Châm, nhưng thực ra nàng đã phát hiện ra một số tài liệu y thuật liên quan khác.
Y Tiểu Âm nhẹ nhàng duỗi lưng ra một cái, nàng thực sự khá hài lòng với tình hình hiện tại, kể từ khi biết Dạ Ngọc Mị và Triệu Vũ Cơ đã trở về, cả người nàng đều buông lỏng. Mặc dù bây giờ Triệu Vũ Cơ đã giấu kín tin tức mình trở về, nhưng tất nhiên là Dạ Ngọc Mị đã đi tìm Hạ Thiên, chuyện đó đối với Y Tiểu Âm tương đương với được giải thoát rồi.
“Tìm chút gì ăn thôi.” Y Tiểu Âm đột nhiên cảm thấy có chút đói bụng, nhìn đồng hồ, bây giờ đã là hơn hai giờ chiều, nhưng thật ra nàng vẫn chưa ăn sáng.
“Vợ Y Y, nàng vẫn chưa ăn cơm sao?” Một giọng nói có chút ngạc nhiên truyền đến: “Vừa khéo, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm thôi.”
Y Tiểu Âm có cảm thấy gặp quỷ, ngẩng đầu nhìn lên đột nhiên thấy Hạ Thiên xuất hiện, gần như thốt ra: “Tại sao ngươi lại trở lại rồi?”
“Vợ Y Y, ta có hơi nhớ nàng nên mới quay về.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Dạ Ngọc Mị đâu?” Cuối cùng Y Tiểu Âm cũng không thể kiềm chế được sự tò mò trong lòng mà hỏi, nàng nghĩ như thế nào cũng không thông, tên háo sắc này rất điên cuồng mê luyến Dạ Ngọc Mị, tại sao nhanh như vậy đã bỏ lại nàng ấy rồi tự mình chạy tới đây chứ?
“Vợ Y Y, nành cũng biết Muội muội chân dài đã trở về rồi sao?” Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, sau đó hắn ăn ngay nói thật: “Ta bảo vợ chân dài đi nữa rồi. Nếu nàng ấy ở đây, ta không có cách nào luyện Nghịch Thiên Đệ Bát Châm thành công được.”
“Thế mà ngươi lại để nàng ấy đi sao?” Y Tiểu Âm có chút khó có thể tin, từ trước đến nay tên lưu manh đó chỉ quan tâm đến loại chuyện kia, vậy mà hắn lại cam lòng để cho Dạ Ngọc Mị rời đi sao?
Chuyện đấy, chẳng lẽ là do não của hắn đột nhiên bị hỏng, sau đó lại khôi phục bình thường ư?
“Vợ Y Y, chúng ta đi ăn cơm trước đi.” Hạ Thiên thực sự cảm thấy có chút đói bụng, dù sao thì khi ở cùng với Muội muôi chân dài, hắn đã tiêu hao rất nhiều thể lực.
Hiện tại, Hạ Thiên đột nhiên nhớ ra điều gì đó, hình như hắn đã quên là ở đó mình đã truyền công lực cho Muội muội chân dài để trở về.
Tuy nhiên nghĩ lại cũng không có vấn đề gì, coi như là đưa cho vợ chân dài, chỉ cần hắn luyện thành Nghịch Thiên Đệ Bát Châm là có thể trở nên mạnh mẽ hơn cả Muội muội chân dài hiện tại.
Cuối cùng Y Tiểu Âm cũng không có đi ăn cơm với Hạ Thiên, nàng tiếp tục ở lại trong phòng gọi một ít đồ ăn lên. Mà rất nhanh nàng đã nhận ra, có vẻ như Hạ Thiên thực sự muốn làm chuyện quan trọng, không chỉ đưa những tài liệu lấy được từ Dạ Ngọc Mị cho nàng nghiêm cứu, hắn còn quyết định làm theo lời Thần tiên tỷ tỷ nói, nghĩ cách hòa nhập vào trong thế giới của người bình thường, xem có thể gặp may mắn giống như mười mấy năm trước hay không. Sau đó ở trong thế giới của người bình thường, tìm cách tu luyện Nghịch Thiên Đệ Bát Châm.
“Vợ Y Y, nàng cứ tiếp tục nghiên cứu tài liệu, ta sẽ đi tìm vài người bình thường để chơi theo lời của Thần tiên tỷ tỷ nói, nói không chừng qua mấy ngày nữa ta có thể tìm ra bí quyết tu luyện Nghịch Thiên Đệ Bát Châm ở trong nhà một kẻ ngốc nào đó thì sao.” Hạ Thiên cười hì hì nói: “Dù sao thì vận khí của ta vẫn luôn rất tốt.”
Hạ Thiên suy nghĩ một cái, lại nói: “Vợ Y Y, nàng cảm thấy ta nên làm cái gì thì tốt hơn?”
“Việc ngươi phải làm chính là cố gắng tiếp xúc một chút với người bình thường. Ngươi phải tìm một người bình thường đưa ngươi đi cùng, như vậy ngươi mới có thể thực sự hòa nhập.” Y Tiểu Âm thản nhiên nói: “Cho dù là ta hay A Cửu, Lam Y Nhân, Tô Bối Bối hay Triệu Thanh Thanh, cũng thực sự không có nhiều cơ hội giao tiếp với người bình thường, còn ai phù hợp hơn thì chính ngươi tự cân nhắc.”
“Ừm, thực ra, trước kia khi ta chơi chung với Tiểu muội chân dài, ta cũng biết rất nhiều người bình thường. Mặc dù có rất nhiều kẻ ngốc, nhưng Tiểu muội chân dài quen rất nhiều người bình thường.” Hạ Thiên tự lẩm bẩm một mình: “Chà, ta nên đi tìm Tiểu muội chân dài. Đúng lúc, bây giờ ta cũng rất nhớ Tiểu muội chân dài.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận