Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2326. Bị theo dõi

A Cửu nghe nghe, trong lòng không khỏi than thở, châm pháp của Hạ Thiên quả nhiên càng ngày càng vô địch, cũng càng ngày càng không để lại dấu vết. Sau khi bước đầu hiểu được cơ cấu tổ chức gọi là Trường Sinh hội này, A Cửu càng thêm nghi ngờ, không khỏi hỏi: “Trường Sinh hội kia lại từ đâu lấy được công pháp âm Y môn?"
Phương Thiên Tề suy tư vài giây đồng hồ, cuối cùng vẫn lắc đầu: “Chuyện này ta không rõ ràng lắm, nếu như muốn tìm hiểu cặn kẽ..., chỉ có thể đến hội giao lưu tìm người hỏi thăm."
"Vậy hội giao lưu đó ở đâu?" A Cửu hỏi tiếp. "Nơi tổ chức cũng không cố định, lần này là ở trên thuyền,"
Phương Thiên Tề móc từ trong túi cá nhân mang theo ra một phong bì hai màu đỏ đen, bên trong có một bức thư mời, một tấm vé tàu cùng với một tờ danh sách viết tay: “Đồ đều ở đây cả, toàn bộ đều cho các ngươi, xin hai vị tha cho mạng chó này."
A Cửu quăng cho Hạ Thiên một ánh mắt, ngay sau đó tịch thu túi đồ cá nhân Phương Thiên Tề mang theo, vừa đọc thư mời, vừa xem trong túi có còn vật giá trị gì khác hay không.
"Được rồi, tên ngốc ngươi có thể cút." Hạ Thiên cũng không quản A Cửu có ý gì, trực tiếp nhấc cổ áo Phương Thiên Tề, tiện tay ném ra ngoài, về phần người này có sống được không thì không có bất kỳ quan hệ gì đến hắn.
"Lại còn là du thuyền xa hoa, xem ra những người này cũng rất biết hưởng thụ." A Cửu cầm lấy vé tàu xem lướt qua, liền không có hứng thú, đây chỉ là một tấm vé lên du thuyền tư nhân bình thường thôi, thông thường loại du thuyền xa hoa này chuyên dùng để đánh bạc, không sai, chính là chủng loại hay thấy trong phim ảnh kia.
Chính là kiểu lái thuyền đến hải phận quốc tế đánh bạc ăn chơi nhảy múa, ném tiền như rác. Trong thư mời cũng không còn gì đặc biệt, phân tích từ mặt chữ thì chỉ là muốn mời người khác tới tham gia tụ hội tư nhân trên du thuyền, về phần có ám ngữ gì không, A Cửu nhất thời cũng nhìn không ra.
Thứ duy nhất có vẻ đặc biệt là tờ danh sách viết tay kia, phía trên đã viết bảy tám tên người, cùng với thông tin về thân phận của bọn họ, còn có mức tài sản, coi bộ đây là Phương Thiên Tề tự ghi chép, để đến lúc đó dễ dàng lên thuyền tìm những người này lừa gạt ít tiền.
"Ủa?" Hạ Thiên liếc qua danh sách, không khỏi hô nhẹ một tiếng. A Cửu ngạc nhiên nhìn Hạ Thiên: “Sao vậy?"
"Có một cái tên nhìn rất quen mắt, tại sao bà ấy lại xuất hiện ở đây?" Hạ Thiên đưa tay chỉ chỉ cái tên xếp thứ ba trên danh sách, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ.
Trên đó viết: “Ninh Tố Nga, đại biểu Liễu gia, mục đích: mua tin tức."
"Ninh...... Ninh Tố Nga?" A Cửu không giải thích được hỏi: “Thì sao, chàng quen à?"
Hạ Thiên gật đầu: “Đây là bà nội của vợ Vân Mạn, cũng là mẹ của vợ Mộng Mộng, tại sao bà ấy lại có mặt trên danh sách này, chờ tý, ta bắt tên ngốc đó quay trở lại hỏi một chút."
Nói xong, Hạ Thiên đã không thấy tăm hơi.
A Cửu sửng sốt một chút, mặc dù cô không quen với những người vợ khác của Hạ Thiên, nhưng cũng không có nghĩa là cô không biết đến họ. Nếu như Ninh Tố Nga trên danh sách này, đúng là bà nội của Liễu Vân Mạn, vậy thì sự tồn tại của Trường Sinh hội kia cũng rất khả nghi, rất khó để không nghi ngờ nó không nhằm vào Hạ Thiên. Không tới vài giây đồng hồ, Hạ Thiên đã trở lại rồi.
"Người nọ đâu?" A Cửu thuận miệng hỏi.
Hạ Thiên hơi bất mãn bĩu môi: “Đã chết."
"Chàng giết hắn?" A Cửu sửng sốt hỏi.
"Không phải là ta." Hạ Thiên lắc đầu,"Có một tên ngốc giết chết hắn, còn ngụy trang thành uống thuốc độc tự vẫn."
"Chuyện này hơi kỳ quái." A Cửu khẽ chau đôi mày đẹp,"Trong thời gian ngắn như vậy đã bị người ta giết, hoặc là hắn vẫn luôn bị theo dõi, hoặc là chúng ta bị theo dõi."
Hạ Thiên xem thường nói: “Đám ngu ngốc đi theo chúng ta rất nhiều nhưng không phải do bọn họ làm."
"Ặc......" Mới đầu A Cửu không hiểu Hạ Thiên nói vậy là ý gì,"Có người đi theo chúng ta?"
"Luôn luôn có." Hạ Thiên lại bày ra biểu tình "Thế mà nàng lại không biết","Cửu nha đầu, nàng không phát hiện à."
A Cửu mở to mắt, có chút không dám tin nói: “Có người đi theo, tại sao chàng không đuổi bọn họ đi, chàng thích bị giám thị lắm hả?"
"Những tên ngốc kia cũng không dám tới gần ta trong phạm vi mười dặm, cho dù có giết chết bọn họ cũng sẽ có người mới bổ sung." Hạ Thiên rất là xem thường,"Cho nên chỉ cần bọn chúng không chọc đến ta, ta còn chẳng thèm để ý tới bọn chúng."
"Phạm vi mười dặm......" A Cửu hết nói nổi, không nhịn được tuôn ra một câu chửi thề: “Vậy mà chàng còn gọi là theo dõi?"
Hạ Thiên hỏi ngược lại: “Nếu không thì gọi là gì?"
"Thôi, mặc kệ chàng." A Cửu khoát tay, giơ giơ danh sách lên trước mặt Hạ Thiên: “Đối với Trường Sinh hội này, chàng có ý kiến gì không?"
"Không có ý kiến gì." Hạ Thiên lắc đầu, lại nói tiếp: “Nhưng nếu Ninh nãi nãi đã đi, ta nhất định phải đi qua xem một chút, nếu không sau này vợ Vân Mạn và vợ Mộng Mộng biết được sẽ không vui."
"Chúng ta có nên chờ tin tức bên Ứng Hiểu Nguyệt không." A Cửu nhớ tới còn một chuyện quan trọng khác," Cô ta đã nói hôm nay sẽ đưa vé tàu cho chúng ta mà."
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, thuận miệng nói: “Cửu nha đầu, chúng ta muốn làm cái gì thì cứ làm cái đó, không cần phải chờ người đàn bà kia. Có chuyện cô ta cũng sẽ tới tìm chúng ta."
"Đi, vậy trước tiên đi xem Trường Sinh hội này rốt cuộc có lai lịch ra sao."
Trong lòng A Cửu có một số việc cũng muốn làm cho rõ ràng, Trường Sinh hội này lại có được công pháp của âm Y môn, không thể không nói tai mắt cũng có bản lĩnh thông thiên rồi. Loại pháp môn hành khí này chỉ có đệ tử âm Y môn từng đi qua đảo Sương Nguyệt mới nhận được. Hoặc là trong tổ chức này có người từng đi đến đảo Sương Nguyệt, hoặc là có đệ tử âm Y môn ở đảo Sương Nguyệt dám bán công pháp ra ngoài, miễn bàn là loại nào, cũng đại biểu cái tổ chức này không hề đơn giản.
Vào đêm, hai người Hạ Thiên và A Cửu cùng tới bến cảng, mặc dù vé tàu chỉ có một tấm, nhưng vậy là đủ rồi. Thật ra mà nói, dù không có vé tàu, Hạ Thiên cũng có thể mang theo A Cửu bình yên vô sự đi lên chiếc du thuyền này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận