Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1771. Kiểm tra xem quần áo có vấn đề gì không

“À, ta phải kiểm tra xem quần áo của ngươi có vấn đề gì không?” Hạ Thiên vừa nói vừa thực sự kiểm tra, sau đó hắn nhanh chóng đưa ra kết luận: “Bộ quần áo này không có vấn đề gì cả, xem ra vóc dáng của ngươi đã thực sự khá lên, bộ quần áo trước đây ngươi mặc không đẹp.”
“Sư phụ, nếu ngươi không tin ta, chúng ta có thể đổi chỗ khác, ta sẽ cởi quần áo cho ngươi xem rõ hơn.” Triệu Thanh Thanh vội vàng nói.
“Này này này, khoan đã, giữa ban ngày đừng có làm chuyện ấy!” Thạch Thuần vội la lên: “Thanh Thanh tỷ tỷ, lát nữa ta còn phải đưa anh rể ra ngoài đấy.”
“Ngươi muốn ra ngoài với sư phụ thì liên quan gì đến ta chứ?” Triệu Thanh Thanh có chút không vui.
“Tất nhiên là có liên quan rồi, ngươi đang trong bộ dạng tốt như vậy, ngươi lột trần truồng trước mặt anh rể của ta, tiếp theo xảy ra việc gì còn cần phải nói sao? Không đến sáng mai các ngươi sẽ không rời khỏi giường được!” Thạch Thuần hừ nhẹ một tiếng: “Đừng hỏi làm sao mà ta biết được, lúc trước mỗi lần ta muốn chơi với chị ta, lại phát hiện chị ta đã bị anh rể chiếm giữ, ta đã phải chờ đợi rất lâu!”
“Thuần Thuần, ta không nói sẽ ra ngoài với ngươi.” Hạ Thiên có chút không vui.
“Anh rể, nếu ngươi không ra ngoài với ta, hôm nay ta sẽ không cho ngươi ngủ với Thanh Thanh tỷ tỷ!” Thạch Thuần hừ một tiếng: “Sau này khi ngươi muốn ngủ với Thanh Thanh tỷ tỷ, ta cũng sẽ đến làm phiền!”
“Sư phụ, đừng sợ, cùng lắm thì ngươi đưa Thạch Thuần vào ngủ cùng.” Triệu Thanh Thanh lập tức nảy ra sáng kiến.
“Này, Thanh Thanh tỷ tỷ, sáng kiến của ngươi thật ngu ngốc!” Thạch Thuần không hài lòng.
“Sư phụ có chuyện, đệ tử gánh vác, ta đương nhiên phải giúp sư phụ suy tính.” Triệu Thanh Thanh thẳng thắn nói.
“Sư phụ cái gì chứ? Không phải ngươi muốn làm vợ nhỏ của anh rể, sao ngươi vẫn còn gọi là sư phụ vậy?” Thạch Thuần bĩu môi.
“Cái này gọi là biệt danh, là biệt danh đấy ngươi hiểu không?” Tâm trạng Triệu Thanh Thanh hiện đang rất tốt: “Sư phụ còn gọi Nguyệt tỷ là Thần tiên tỷ tỷ, không phải là chị em thật, mà là biệt danh thân mật, ngươi hiểu không!”
“Bỏ đi, ta không quan tâm, dù sao ta vẫn muốn anh rể đi ra ngoài gặp bạn bè với ta!” Thạch Thuần nhìn Hạ Thiên: “Anh rể, nếu ngươi không đồng ý, ta sẽ khóc cho ngươi xem.”
“Được thôi, ngươi khóc cho ta xem, ta sẽ đi.” Hạ Thiên cười hì hì: “Ta chưa thấy ngươi khóc bao giờ.”
“Oe…” Thạch Thuần bật khóc, thậm chí còn rơm rớm nước mắt.
Triệu Thanh Thanh nhất thời trợn tròn mắt, Thạch Thuần này, không đi diễn kịch đúng là đáng tiếc.
Tuy nhiên, ngẫm lại nàng trước đây, nàng có vẻ cũng khá giỏi chiêu đó.
“Anh rể, xem này, ta đã khóc rồi, ngươi nói phải giữ lời đấy.” Thạch Thuần ngay lập tức ngừng khóc, nước mắt của nàng nhanh chóng biến mất.
“Sư phụ, nàng ấy giống như làm cho có, làm sao thì cũng phải khóc một hồi chứ?” Triệu Thanh Thanh không nhịn được nói.
“Ừm, hơi chiếu lệ, nhưng ta vẫn giữ lời.” Hạ Thiên thực sự không ngờ nha đầu Thuần Thuần này nói khóc là khóc, à, nàng là một kẻ lừa gạt, nên công phu diễn xuất đỉnh cao.
“Sư phụ, vậy ta sẽ đi với ngươi nhé?” Lúc này, Triệu Thanh Thanh không còn hỏi Hạ Thiên có muốn nàng làm vợ bé hay không, nàng cho rằng Hạ Thiên đang ngầm ưng thuận.
Chà, hành động hiện tại của Hạ Thiên đã chứng tỏ suy đoán của nàng, bởi vì bàn tay của hắn đã ở trên người nàng rồi.
“Không được, Thanh Thanh tỷ tỷ, ngươi đừng làm bóng đèn.” Thạch Thuần ngay lập tức nói.
“Ngươi vừa tẩy tủy, đi bơi cho quen sức đi.” Hạ Thiên không chấp thuận cho Triệu Thanh Thanh đi theo: “Ngoài ra, ngươi không thể mặc quần áo này ra ngoài.”
“Ta biết rồi, sau này ta sẽ chỉ mặc ở nhà thôi.” Triệu Thanh Thanh nghe được những lời kia thì vui vẻ hơn, quần áo của nàng thật sự không thích hợp để đi ra ngoài, nếu không nàng sẽ không bỏ quần áo vào hộp.
“Anh rể, không còn sớm nữa rồi, chúng ta đến nhà hàng trước đi, bạn học thúc giục ta rồi.” Bây giờ, Thạch Thuần lại lên tiếng, nàng muốn đưa Hạ Thiên đi nhanh, nếu không, anh rể có thể sẽ lại lêu lổng với Triệu Thanh Thanh.
Mà, quan trọng nhất là nàng cảm thấy Triệu Thanh Thanh, người luôn muốn làm vợ nhỏ của anh rể, chắc sẽ chủ động dụ dỗ anh rể.
“Được thôi.” Hạ Thiên gật đầu, vì hắn đã đồng ý với kẻ lừa đảo Thuần Thuần này, nên hắn vẫn phải đi với nàng.
“Sư phụ, vậy ta đi thích ứng trước, sau đó chờ ngươi trở về đây.” Triệu Thanh Thanh không dây dưa nữa, nàng rất hài lòng với kết quả hiện tại.
Chụt!
Triệu Thanh Thanh nhanh chóng hôn lên mặt Hạ Thiên, sau đó nhảy khỏi người Hạ Thiên, lao lên lầu.
Hạ Thiên nhìn chằm chằm bóng lưng của Triệu Thanh Thanh mấy giây, trong lòng nói thầm, ở thế giới này quần áo có khả năng lừa gạt lớn đến như vậy sao?
Trước đây cơ bản hắn có thể nhìn thấy dáng người người khác qua quần áo của họ, tại sao bây giờ hắn luôn không thể phân biệt được nữa?
“Anh rể, đừng nhìn nữa mà, Thanh Thanh tỷ tỷ không đẹp bằng ta đâu.” Thạch Thuần có chút bất mãn.
Mặc dù dáng người của Triệu Thanh Thanh quả thực rất đẹp, nhưng Thạch Thuần cảm thấy mình có nhiều lợi thế hơn, không nói đến chuyện khác, ít nhất nàng cũng có bộ ngực lớn hơn.
Tuy nhiên Triệu Thanh Thanh tập thể dục mấy năm quả thật rất có hiệu quả, vóc dáng quá cân đối, đường nét cũng khá đẹp, từng bộ phận có thể nhìn không đặc biệt đẹp, nhưng tổng thể thì gần như hoàn mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận