Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1800. Không muốn đi ra ngoài nữa

Một trong hai nữ nhân này ba mươi tuổi, về mặt ngoại hình thì thực ra cũng không có gì đặc biệt xuất sắc, có thể được coi là xinh đẹp, nhưng tự nhiên không cùng đẳng cấp với Lam Y Nhân, chỉ có điều bộ ngực kia có vẻ quá lớn.
Người còn lại, trái lại dáng dấp nhìn đẹp hơn nhiều, khuôn mặt đơn thuần, về cơ bản có thể so với Lan Y Nhân, thế nhưng ngực lại hoàn toàn không có gì.
Hai người này, thực ra Lam Y Nhân đã biết tên và lai lịch. Người có bộ ngực lớn là Liễu Vân Anh, người có thân hình kém nhưng lại đẹp hơn là Liễu Hàm, cả hai đều là em họ của Liễu Vân Mạn, mà Liễu Vân Mạn cũng giống như nàng, cũng là nữ nhân của Hạ Thiên.
“Như thế nào mà ngươi lại làm vợ của anh rể ta? Tại sao ngươi cũng không biết anh rể ta ở đâu? Không biết thì coi như thôi đi, sao ngươi cũng không gọi được cho anh rể?” Liễu Hàm đang mắng Lam Y Nhân, nàng và Liễu Vân Anh tới đây để tìm Hạ Thiên.
“Trước đó, chồng ta ở thành phố Mộc Dương, nhưng bây giờ ta thực sự không thể liên lạc được.” Lam Y Nhân cũng có chút bất đắc dĩ.
Trong khi nàng đang nói chuyện, điện thoại di động lại vang lên.
“Ta là Lam Y Nhân.” Lam Y Nhân nhanh chóng trả lời điện thoại, nhưng trong lòng nàng lại đang nói thầm, dãy số có vẻ hơi quen thuộc.
“Ta là Y Tiểu Âm đây.” Bên kia truyền tới một giọng nói không hề xa lạ với Lam Y Nhân: “Hạ Thiên có ở chỗ ngươi không?”
“Không có.” Lam Y Nhân có chút buồn bực, vậy mà Y Tiểu Âm kia cũng tới tìm chồng, hơn nữa còn tìm được nàng ở đây.
“Vậy ngươi có biết hắn đang ở đâu không?” Y Tiểu Âm tiếp tục hỏi.
“Ta không biết.” Lam Y Nhân trả lời rất thẳng thắn.
“Lam Y Nhân, tốt nhất là ngươi nên sớm tìm được hắn…” Y Tiểu Âm còn chưa kịp dứt lời, Lam Y Nhân đã bùng nổ.
“Này, Y Tiểu m, ngươi nói cái gì mà tốt nhất ta nên lập tức tìm chồng? Người đó cũng là nam nhân của ngươi, ngươi không thể tự mình đi tìm sao?” Lam Y Nhân có chút bực bội, từng người một chạy tới chỗ nàng đòi người. Nàng còn không hiểu rõ người chồng biến thái kia bằng những người này sao?
“Tóm lại là ngươi nói cho hắn biết, ta đang tìm hắn.” Rõ ràng là Y Tiểu Âm không có ý định cãi nhau với Lam Y Nhân, nàng nói xong câu đó thì trực tiếp cúp điện thoại.
“Chảnh cái gì chứ? Không phải là chồng ta chỉ thích ngươi hơn ta một chút sao?" Lam Y Nhân tức giận nói một câu, Y Tiểu Âm này thực sự là rất quá đáng, lại còn dám ra lệnh cho nàng.
“Ai, Y Nhân tỷ, ngươi phải cố gắng lên. Trước đây anh rể không thích nhất chính là Y Tiểu m, rõ ràng ngươi còn không được anh rể ta thích bằng Y Tiểu m, như vậy là không được nha.” Liễu Hàm chớp chớp mắt.
“Được rồi, Hàm Hàm, ngươi đừng nói nhảm nữa, nào có loại chuyện đó chứ?” Liễu Vân Anh cho Liễu Hàm một cái liếc mắt, sau đó nhìn Lam Y Nhân nói: “Lam tiểu thư, nếu ngươi biết cách tìm anh rể, tốt nhất là nên lập tức liên lạc với hắn. Mấy ngay nay có chuyện bất thường xảy ra với ta. Ta nghi ngờ rằng có ai đó đang kiếm chuyện.”
“Có chuyện gì vậy?” Lam Y Nhân không nhịn được hỏi.
“Tốt nhất là sau khi tìm được anh rể, ta sẽ nói cho các ngươi biết.” Liễu Vân Anh nhìn Lam Y Nhân: “Nhưng chuyện này thật sự rất gấp, có thể liên quan đến sự an toàn của tất cả chúng ta.”
“Nhưng ta thực sự không biết phải làm thế nào để tìm được chồng...” Lam Y Nhân khẽ cau mày, nghe Liễu Vân Anh nói như này, nàng cũng bắt đầu chú ý.
Còn chưa kịp dứt lời, trong đầu nàng chợt lóe lên một ý: “A, đúng rồi, ta có một cách, để ta thử xem.”
Lam Y Nhân đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc, sau đó ngẩng đầu nhìn lên camera trên lối đi, mở miệng nói: “Cái kia, Bé ngoan, nếu như ngươi thấy ta nói chuyện thì nhớ tìm cách liên lạc với chồng ta một chút, để hắn nhanh chóng tới tìm ta.”
“Hả? Y Nhân tỷ, đây là hành động gì vậy?” Liễu Hàm hơi ngạc nhiên: “Như vậy thì có thể tìm được anh rể ta sao?”
“Ta cũng không biết, nhưng ta chỉ có thể thử một chút.” Lam Y Nhân cũng không chắc lắm, nhưng nàng nhớ rằng Hạ Thiên đã liên lạc với Bé ngoan như thế, cho nên nàng cảm thấy làm như vậy cũng có thể.
Cùng lúc đó, trên núi Thanh Phong.
“Sư phụ, nơi này tốt quá, ta không muốn đi ra ngoài nữa rồi.” Triệu Thanh Thanh nằm trên mặt tuyết cảm khái.
“Chúng ta có thể chơi nhiều hơn một chút rồi mới đi ra.” Bây giờ Hạ Thiên cũng không muốn đi ra ngoài.
Nhưng đúng lúc này, điện thoại di động kêu lên.
“A, sư phụ, không phải là ở đây điện thoại không có tín hiệu sao?” Triệu Thanh Thanh có chút buồn bực.
“Là Bé ngoan gửi tin nhắn cho ta, ừm, gửi wechat, nơi này có internet.” Hạ Thiên cầm điện thoại, sau đó thì phát hiện Bé ngoan đã gửi cho hắn một đoạn video, mà nội dung của video chính là cảnh vừa rồi Lam Y Nhân hướng về phía camera nói chuyện.
“Chà, vợ Tiểu Y Y nhớ ta rồi.” Hạ Thiên lẩm bẩm.
“Sư phụ, chúng ta sắp đi ra ngoài sao?” Triệu Thanh Thanh hỏi.
“Ừ, chúng ta trở về thành phố Giang Hải thôi.” Hạ Thiên gật đầu một cái, vợ đang tìm hắn, hắn vẫn cần phải đi.
“Vâng, sư phụ, sau này chúng ta còn có thể tới đây chơi không?” Triệu Thanh Thanh thật sự rất thích ở đây.
“Lần sau chúng ta lại đến.” Hạ Thiên tất nhiên là không ngại chơi đùa với mỹ nữ đồ đệ.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp được một mỹ nữ đồ đệ nghe lời như vậy.
Thậm chí Hạ Thiên còn bắt đầu cảm thấy, hắn có nên thu nhận mỹ nữ đồ đệ này làm vợ mình sớm một chút hay không?
Nhưng nghĩ lại vẫn là không nên, năm đó Triệu Thanh Thanh cũng không có thân hình đẹp như bây giờ, không phải là hắn luôn tuân thủ nguyên tắc, mấy năm nay nàng cũng sẽ không cố gắng làm cho mình trở nên xinh đẹp như vậy.
Đặc biệt là nàng đã cố gắng tập luyện dáng người như vậy.
Vài phút sau, Hạ Thiên và Triệu Thanh Thanh đã rời khỏi núi Thanh Phong, giây tiếp theo, điện thoại của Hạ Thiên liên tục không ngừng vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận