Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2285. A Cửu bị bắt cóc

Trên một chuyến bay từ Giang Hải đến kinh đô, A Cửu đang ngồi trong khoang hạng thương gia tiện tay lật lật cuốn tạp chí, nhưng vẻ mặt không được ung dung, thậm chí còn có một chút sầu lo.
Mấy ngày trước, Y Tiểu Âm bỗng nhiên một mình rời khỏi Giang Hải, bảo là muốn đi chữa bệnh cho một bệnh nhân người nước ngoài, không có mang A Cửu theo. Mặc dù trước kia cũng có chuyện như vậy, nhưng A Cửu vẫn cảm thấy lần này có gì đó không giống bình thường.
Cô và Y Tiểu Âm gần như là cùng lớn lên từ nhỏ, trên danh nghĩa là chủ tớ nhưng thật ra thì giống hai tỷ muội hơn, nên đã hiểu nhau quá rõ, cũng ràng buộc quá sâu.
A Cửu hiểu được những khó khăn khổ sở trong lòng Y Tiểu m, chẳng qua cô không có năng lực giải quyết, mà người có năng lực giải quyết, vừa nghĩ đến người đó, tâm tình A Cửu liền trở nên phức tạp,
"Vị tiểu thư này, có phải ngươi có chỗ nào không thoải mái không?"
Ngồi cạnh là một người đàn ông trung niên khí độ bất phàm, tướng mạo cũng có thể nói là cao lớn anh tuấn, khuyết điểm duy nhất chính là đường chân tóc hơi lùi về sau một chút. Hắn thấy A Cửu cau mày, không khỏi ân cần hỏi han.
A Cửu phục hồi tinh thần, lễ phép trả lời: “Ta rất khỏe, cám ơn ngài quan tâm."
"Ừm." Người đàn ông trung niên nở nụ cười nhã nhặn, vừa liếc A Cửu mấy lần, phát hiện cô thật sự quá đẹp, nếu như không tiếp cận quả là lãng phí cơ hội: “Chào cô, ta tên là Bùi Chính Quân, CEO tập đoàn Thượng Sở, lần này đi kinh đô tham gia hội nghị thương mại thanh niên quốc tế. Không biết tiểu thư đi kinh đô làm gì?"
A Cửu chỉ nhìn hắn một cái, sau đó tiếp tục đọc tạp chí của mình.
"Trong tạp chí này có bài phỏng vấn ta đó." Bùi Chính Quân hơi lúng túng, nhưng vẫn không chịu buông tha, chỉ tạp chí trong tay A Cửu: “Trong đó có phần phân biệt Blockchain với......"
"Ngươi có chuyện gì không?" A Cửu khép tạp chí lại, thản nhiên nói: “Nếu như không có, có thể để ta yên tĩnh nghỉ ngơi không?"
Bùi Chính Quân nở một nụ cười tự cho là anh tuấn: “Thật ra ta chỉ muốn làm quen, cũng không có ác ý gì."
"Bất kể có ác ý hay không, ta cũng không muốn quen biết ngươi, đủ rõ ràng chưa?" A Cửu thở dài, cô cảm thấy bản thân bây giờ đã bị tên lưu manh kia đồng hóa rồi, không có thiện cảm gì với những người chủ động tiếp cận, còn luôn cảm thấy người khác là đồ ngốc.
Bùi Chính Quân cũng không tức giận, chỉ nhún vai một cách hoa mỹ, cười nói: “Vô cùng rõ ràng, là ta lỗ mãng trước, xin lỗi."
Rất nhanh sau đó, máy bay đã hạ xuống phi trường.
A Cửu lấy hành lý, trực tiếp đi ra khỏi sân bay, mới vừa đi một đoạn liền lấy điện thoại di động ra muốn gọi cho Hạ Thiên, kết quả lại phát hiện không cách nào nối máy được, còn phát ra tiếng tít tít.
"Tiểu thư xinh đẹp, nếu như ngươi không ngại..., ta rất vui có thể đưa ngươi một đoạn." Một chiếc Audi màu đen dừng trước mặt A Cửu, cửa sổ chỗ ngồi phía sau xe chậm rãi quay xuống, lộ ra mặt Bùi Chính Quân.
"Ngươi khẳng định muốn đưa ta một đoạn?" A Cửu bỗng nhiên nở nụ cười.
Bùi Chính Quân bị nụ cười làm cho tan chảy, nếu trên thế giới này có tiên nữ..., cô gái trước mắt này tuyệt đối là một nàng tiên. Người đẹp lại đồng ý cho hắn tiếp cận rồi, điều này khiến hắn không nhịn được hưng phấn đến há to mồm: “Dĩ nhiên, ta khẳng định, vô cùng khẳng định."
"Thật không?"
Một khẩu súng lục giảm thanh bỗng nhiên lặng lẽ không một tiếng động nhét vào miệng hắn. Không biết từ lúc nào, chung quanh A Cửu xuất hiện mấy người đàn ông mặc âu phục màu đen. Một người trong đó đứng bên cạnh chiếc Audi màu đen, lạnh lùng nhìn Bùi Chính Quân.
Trong nháy mắt Bùi Chính Quân kinh hãi đến toát mồ hôi lạnh, cả người run rẩy, trong lòng thầm nghĩ phụ nữ xinh đẹp quả nhiên không đơn giản.
"Cho ngươi ba giây đồng hồ, lập tức biến mất, có làm được không?" Một người đàn ông mặc âu phục đen thản nhiên nói.
Bùi Chính Quân liên tục gật đầu.
"Tốt lắm, ba, hai......" Người đàn ông mặc âu phục đen thu súng về, nhẹ nhàng đếm.
Bùi Chính Quân vội vàng đạp mạnh ghế lái, thúc giục tài xế: “Mau, đi mau!"
"Ừ, cản trở đã đi rồi." Người đàn ông mặc âu phục cười nhạt, nhẹ giọng nói với A Cửu: “Cái loại xe này làm sao xứng với thân phận tiểu thư, để ta tiễn ngươi một đoạn nhé."
"Các ngươi là yêu ma quỷ quái ở đâu đấy?" A Cửu nhìn bọn khách không mời mà đến này, giọng nói vẫn bình thản như cũ.
Người đàn ông mặc âu phục duỗi cánh tay, giơ tay lên gọi tới một chiếc Lincoln thân dài: “Có chuyện gì, lên xe rồi hẵng nói."
"Đây chính là chiếc xe ngươi nói xứng với thân phận của ta?" A Cửu ghét bỏ lắc đầu: “Xem ra các ngươi nhận định sai về thân phận của ta rồi."
"Tiểu thư, đừng lãng phí sự kiên nhẫn của nhau nữa được không?" Người đàn ông mặc âu phục đen thở dài,"Chúng ta mang thành ý muốn mời ngươi, đừng có không biết tốt xấu thế chứ."
A Cửu không khỏi bật cười: “Ta cứ không biết tốt xấu thì sao nào?"
"Vậy thì đừng trách chúng ta làm việc thô lỗ." Người đàn ông mặc âu phục đen hất đầu, ra lệnh cho thủ hạ: “Cùng tiến lên, áp giải ả ta lên xe."
"Không cần, ta đi với các ngươi." A Cửu bỗng nhiên đổi ý, cười nói: “Ta hơi ngạc nhiên đấy, rốt cuộc là ai có thịnh tình muốn mời ta đây."
Người đàn ông mặc âu phục đen ngẩn người, theo bản năng giương mắt nhìn phía trước một chút, sau đó nói: “Ngươi khẳng định muốn đi cùng chúng ta?"
"Đó không phải là mục đích của các ngươi sao?" A Cửu cười hỏi ngược lại.
"Hừ, vậy ngươi lên xe đi!" Người đàn ông mặc âu phục đen cảm thấy bị khinh thường, không khỏi hừ một tiếng, mở cửa xe cho A Cửu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận