Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3589: Không vào thì không vào

“Điều này cũng bình thường thôi. Trước kia Tiểu Tiên gới cũng có quy củ đề bạt tu tiên giả hạ giới chậm tiến, chỉ là không hình thành chế định.” Từ Côn Luân ở bên cạnh bổ sung: “Trước kia có một số ghế đệ tử tông môn bị trống chỗ, cho nên mới phái người xuống lựa chọn hạt giống tốt. Cơ chế này quá vụng về mà lại không có hiệu suất.”
Tề Ngữ Thi thản nhiên nói: “Điều này có liên quan đến việc người của Tiểu Tiên giới từ trước đến nay luôn xem thường người trái đất.”
“Có thể nói như vậy.” Từ Côn Luân có chút ngoài ý muốn nhìn Tề Ngữ Thi, nhưng cũng không phủ nhận mà thẳng thắn thừa nhận: “Từ trước đến nay, Tiểu Tiên giới luôn tự cao tự đại, tự cho mình là tiên nhân, đương nhiên xem thường người bình thường, cho dù trước kia bọn họ cũng là người bình thường.”
“Sự việc trước kia không cần phải nói. Bây giờ quy củ là do chúng ta định.” A Cửu khoát tay, sau đó nói đến trọng điểm: “Ta và Y Y tỷ, Nhụy Nhụy, Lam Y Nhân, còn có Tô Bối Bối đã thương lượng qua, đã có được phương thức bước đầu. Đến lúc đó cứ chiếu theo mà làm là được.”
Hạ Thiên sững sờ: “Các nàng thương lượng từ lúc nào mà sao ta không biết?”
“Đương nhiên là thảo luận trong nhóm rồi.” A Cửu nhìn Hạ Thiên: “Ngươi cũng đừng hỏi vì sao trong nhóm không có ngươi. Ngươi hẳn phải biết nguyên nhân rồi chứ.”
Hạ Thiên nhếch miệng, có chút khó chịu: “Các nàng liên hợp lại lánh xa chồng của mình, đúng không?”
“Cho dù thế cũng không kéo ngươi vào.” A Cửu hừ lạnh, thái độ vô cùng kiên định.
Lúc này, Hạ Thiên không khỏi quay sang nhìn Bạch Tiêm Tiêm: “Vợ Tiêm Tiên, nàng có phải cũng trong nhóm đó đúng không?”
Bạch Tiêm Tiêm gật đầu.
Không đợi Hạ Thiên lên tiếng, A Cửu đã lập tức chặn đầu: “Ngươi đừng hòng moi được lời gì từ Tiêm Tiêm. Nàng cái gì cũng không biết, cũng sẽ không kéo ngươi vào nhóm.”
“Không vào thì không vào. Dù sao các nàng suy nghĩ chuyện gì, ta đều biết hết.” Hạ Thiên thật ra cũng chẳng hứng thú với những câu chuyện bí mật của mấy bà vợ, chỉ là hắn cho rằng mình bị bài xích, có chút không vui mà thôi.
Từ Côn Luân xen vào: “Được rồi, chúng ta nên nói đến chuyện Đông Nam tiên hội đi. Ta từ xa đến đây một chuyến cũng không phải để nhìn các ngươi liếc mắt đưa tình.”
“Ngươi không muốn nghe thì có thể không nghe, chẳng ai ép buộc ngươi cả.” Hạ Thiên khó chịu nói lại một câu.
“Tú Nhi, con nói một chút đi, tham gia Đông Nam tiên hội lần này có những ai?” Từ Côn Luân không nhìn Hạ Thiên, trực tiếp hỏi A Cửu.
Mấy ngày nay, A Cửu đích thật cũng không rảnh. Nàng đã tiến hành nghiên cứu thế lực tu tiên địa khu Đông Nam: “Ở địa khu Đông Nam, thế lực tu tiên tối thiểu có trên trăm nhà, nhưng đa số chỉ treo cái tên tu tiên, hoàn toàn không liên quan quá nhiều đến tu tiên. Chân chính có truyền thừa, cũng có đệ tử môn nhân tu tiên cũng chỉ có ba mươi nhà.”
“Ba mươi nhà cũng không ít.” Từ Côn Luân nói: “Năm đó, cũng bởi vì linh khí tan rã, môn phái tu tiên càng lúc càng ít. Cho nên, các động thiên phúc địa lớn mới tập trung lại, tạo ra Tiểu Tiên giới. Cho dù khi ta ở hạ giới, thế lực tu tiên cả nước cũng chỉ có trăm nhà mà thôi. Mấy năm gần đây, linh khí đích thật đã có hiện tượng khôi phục.”
Hạ Thiên có chút khó chịu nói: “Ngươi đừng ngắt lời được không, để Cửu nha đầu nói xong đã.”
“Ngươi.” Từ Côn Luân vừa định phát tác, lại nghĩ đến bản thân đánh không lại Hạ Thiên, đành phải tạm thời chịu đựng: “Được, ai bảo ngươi là người phát ngôn của Thiên giới chứ.”
“Tiên hội lần trước được cử hành ở Phù Lương, tổng cộng có mười bảy nhà tham gia.” A Cửu dừng lại một chút, nhấp một ngụm trà cho trơn cổ họng, sau đó nói: “Lần này, ta cho người phát thiệp mời cho ba mươi nhà lúc trước đã từng mời. Trước mắt, tỏ thái độ sẽ đến tham gia chỉ có mười một nhà.”
Từ Côn Luân lên tiếng lần nữa: “Đoán chừng cấp bậc lễ nghĩa không chu đáo, hoặc lực hấp dẫn của tiên hội không đủ.”
Nói xong, ông bỗng nhiên lấy từ trong ngực ra một cái hồ lô, giơ lên với A Cửu: “Ta có mang đến một số đồ tốt, xem như phần thưởng tiên hội, ủng hộ tiên hội lần này của con.”
“Đừng đưa mấy thứ rách nát này ra, mất mặt lắm.” Hạ Thiên lười biếng nói.
“Cái gì gọi là rách nát chứ?” Từ Côn Luân khó chịu trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Đây chính là Trúc Cơ Đan chính tông đấy, là khi ta đi du lịch thế giới, ta đã thu thập linh khí địa mạch mà luyện thành.”
A Cửu ngược lại có chút ngoài ý muốn: “Ông còn biết luyện đan?”
“Đương nhiên là biết.” Từ Côn Luân có chút kiêu ngạo nói: “Cha của con đa tài đa nghệ vô cùng. Đây chỉ là một góc của băng sơn. Bằng không, tại sao mẹ con lại coi trọng ta chứ?”
“Đừng chém gió nữa.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Đan dược mà ngươi luyện, dược tính không thuần, cách hồ lô cũng có thể đoán được là thứ phẩm.”
Từ Côn Luân cực kỳ khó chịu, khiêu chiến với Hạ Thiên: “Ngươi bước lên đi. Nếu ngươi có thể luyện ra được đan dược tốt hơn, ta trực tiếp quỳ xuống gọi ngươi một tiếng cha.”
“Ta không có đứa con ngu xuẩn như ngươi.” Hạ Thiên khinh bỉ đáp lại.
“Tiểu tử, ngươi đúng là muốn ăn đòn.” Từ Côn Luân không khỏi giận dữ, chỉ vào Hạ Thiên mà nói: “Đừng tưởng rằng ngươi là con rể của ta, ta sẽ không đánh ngươi.”
Hạ Thiên hời hợt nói: “Nếu ngươi không phải cha của Cửu nha đầu, ngươi đã sớm bị ta đánh gục ở Tiểu Tiên giới rồi.”
“Tốt, bây giờ chúng ta đánh một trận đi.” Từ Côn Luân nổi nóng, không khỏi bùng nổ lên.
“Đủ rồi.” A Cửu tức đến mức đầu như muốn nứt ra: “Nếu còn ồn ào nữa, hai người cút ra ngoài, đừng đến gặp ta nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận