Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2111. Thu thập tài liệu

Màn hình lớn trong phòng làm việc đột nhiên sáng lên, trên đó hiện lên một bóng người, là một nam nhân khoảng bốn mươi tuổi, mặc một bộ âu phục trắng tươm tất, tóc chải ngược, không rối bù, trông rất đẹp trai,
Chỉ là trên mặt có rất nhiều vết sẹo hình tròn, khiến hắn trông hơi dữ tợn lại có chút buồn cười.
“Lại là người quen của ngươi à?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ trừng mắt lên, liếc nhìn màn hình lớn, nhẹ giọng hỏi Hạ Thiên.
“Không quen.” Hạ Thiên lắc đầu: “Ta cũng chưa từng nhìn thấy hắn.”
Nam nhân mặt sẹo trên màn ảnh nghe những lời của Hạ Thiên, không khỏi cười khúc khích: “Hạ Thiên, ngươi đúng là người danh giá, thật hay quên. Chẳng lẽ ba chữ Tiết Tiểu Đao lại không làm cho trong lòng ngươi dậy sóng sao?”
“Tiết Tiểu Đao, tên ngốc đã bị ta dùng ngàn đũa xuyên qua đó à.” Với lời nhắc nhở ấy, Hạ Thiên thực sự có chút ấn tượng, nhưng hắn không quan tâm lắm, đối với hắn mà nói, đó cũng chỉ là một tên kém thông minh bị hắn đánh nhiều năm trước mà thôi.
“Nhớ được, vậy thì tuyệt quá rồi!”
Các cơ trên mặt của Tiết Tiểu Đao không ngừng co giật, hiển nhiên là hắn đang vô cùng tức giận: “Năm đó ở thành phố Tinh Thành, trước mặt vô số người, ngươi đã tra tấn ta sống không bằng chết, sau khi hỏi hết bí mật của ta, lại ném ta sang một bên như một thứ rác rưởi. Loại thù hận to lớn kia, loại hận thù sâu đậm ấy… Ngày đêm hành hạ ta, cũng khiến ta cắn răng gắng gượng cho tới bây giờ, chỉ cần nghĩ đến một ngày nào đó, nỗi đau mà ta đã phải chịu đựng, ta sẽ lấy lại từ trên người ngươi gấp ngàn lần!”
Hạ Thiên bĩu môi: “Lời thoại khá hay đấy, nhưng tiếc là đồ ngốc nhà ngươi không có khả năng đấy, sống không tốt hay sao mà lại phải đi tìm cái chết vậy.”
“Hạ Thiên, ta đã điều tra về ngươi, ta biết ngươi rất lợi hại.” Tiết Tiểu Đao nhếch miệng nở nụ cười gằn: “Mặc dù mười hai năm trước ngươi khiến ta mất đi tất cả, nhưng không bao giờ ngươi có thể tưởng tượng được, ta là người ẩn nấp dưới trướng nhà họ Viên. Dù chỉ là một con chó mà bọn hắn nuôi, nhưng cũng đủ để cứu mạng ta. Sau hai năm được trị thương, ta bị nhà họ Viên phái đến đây, hiện tại thân thể ta đã biến hoá hoàn mỹ, nhưng tất cả những vết sẹo trên người, ta vẫn muốn lưu lại,
Ta lúc nào cũng muốn nhắc nhở bản thân, không thể quên đi mối hận ban đầu!”
“Nói nhảm nhiều quá.” Hạ Thiên uể oải nói: “Ngươi thực sự có khả năng đó, trực tiếp ra đây đấu với ta là được. Nói nhiều như vậy, không phải là sợ sao?”
“Ngươi nói đúng, ta sợ ngươi, rất sợ, rất sợ.” Tiết Tiểu Đao không phủ nhận, ngược lại còn thoải mái gật đầu đồng ý: “Càng nghiên cứu về ngươi, ta càng sợ hãi, những năm gần đây, nhà họ Viên đã điều tra rất kĩ những người chống lại ngươi, không đúng, mên là những người bị ngươi đánh trước đó điều tra cẩn thận, có người trong số họ thậm chí còn được đưa đến đây làm vật liệu thí nghiệm.”
“Ta cũng là đến đây mới biết, hoá ra ngươi là người được gọi là người tu tiên, cho nên ngươi mới lợi hại như vậy.” Tiết Tiểu Đao đột nhiên trở nên huyên thuyên, không cần biết Hạ Thiên có nghe hay không, hắn vẫn luôn lải nhải tự thuật: “Tuy nhiên, lhông ít người tu tiên trong không gian này, trong lúc ta cải tạo cơ thể của mình, ta cũng thường đối chiến với họ, tích luỹ được rất nhiều kinh nghiệm.”
“Cái gọi là kinh nghiệm của ngươi chẳng có ích gì đối với ta cả.” Hạ Thiên bĩu môi: “Ta là thiên tài, dù trong người tu tiên, ta cũng là người tu tiên thiên tài, đừng so ta với những người tu tiên tầm thường đó làm một, họ không xứng đáng.”
Tiết Nhất Đao cười lạnh không thôi, nói: “Qủa nhiên ngươi vẫn kiêu ngạo như vậy, vậy ta yên tâm rồi. Ta còn sợ lá gan của ngươi sẽ trở nên nhỏ đi, như vậy, ngược ngươi sẽ không có cảm giác thành tựu nữa.”
“Sống không tốt hay sao, tại sao bọn ngốc các ngươi lại luôn muốn tìm chết như vậy?” Hạ Thiên cảm thấy hơi khó hiểu, lắc đầu thở dài nói: “Người có trí thông minh thấp chính là thằng ngốc, lần này vẫn nên tiễn trực tiếp ngươi lên đường cho rồi,
Nhìn những tên ngốc nghếch các ngươi xuất hiện mọi lúc cũng rất khó chịu.”
“Được, ta sẽ đợi ngươi ở tầng sau.” Tiết Tiểu Đao nhẹ nhàng hừ một tiếng, ở trên màn hình chỉ vào Hạ Thiên, tàn nhẫn nói: “Nếu không lột da ngươi, tra tấn ngươi đến sống không bằng chết, họ của ta sẽ không phải là Tiết.”
Nói xong, màn hình chuyển sang màu đen, hình ảnh đã biến mất.
“Quái lạ, không phải ở đây không có điện sao, sao lại có màn hình điều khiển và nhiều nhạc cụ như vậy?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ đột nhiên nhớ tới một câu hỏi mà trước đó đã bỏ qua: “Chẳng lẽ bọn hắn đem máy phát điện xuống, hay bọn hắn dựa vào tình yêu để tạo điện?”
Hạ Thiên xua tay, dửng dưng nói: “Cho dù bọn hắn dùng cái gì tạo ra điện thì cũng chỉ là một lũ ngu ngốc, không cần quan tâm.”
“Theo ta, Tiết Tiểu Đao gì đó dường như không đơn giản.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ lo lắng nói: “Hắn ở đây nghiên cứu ngươi mười năm, cũng đã cải tạo thân thể của mình một cách rất có mục tiêu, ngươi không lo lắng gì cả à?”
“Lo gì chứ.” Hạ Thiên không quan tâm gì cả: “Thiên tài thì luôn là thiên tài, kẻ ngốc thì sẽ luôn là kẻ ngốc cho dù có cải tạo thế nào, khoảng cách giữa điều ấy sẽ ngày càng lớn hơn, kẻ đần độn sẽ không thể hiểu được đạo lý đó.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ im lặng một lúc, mặc dù đạo lý kia sẽ không được nhiều người chấp nhận, nhưng đây thật sự là điều mà Hạ Thiên đã suy nghĩ từ trước đến nay, hắn luôn cảm thấy mình là thiên tài số một trên đời, trừ vợ hắn ra, không ai khác có thể sánh vai với hắn, huống chi là so sự lợi hại với hắn.
Loại chuyện này không cần tốn sức, đợi đến tầng sau, bất luận là kẻ nào cản đường, cứ việc trực tiếp xử lý là được. Ninh Nhuỵ Nhuỵ cũng đặt Tiết Tiểu Đao kia ra phía sau, tiếp tục đọc tài liệu, nhưng nàng càng xem, nàng càng sợ hãi.
Phòng thí nghiệm biệt thự này đã được thành lập ít nhất 50 hoặc 60 năm, hơn nữa, trong những năm qua, nhà họ Viên liên tục gửi nhiều tài năng y học và các đối tượng thí nghiệm đến đây, mục đích tất nhiên không phải để đối phó với Hạ Thiên,
Mà là để giải đáp bí ẩn về trường sinh bất lão, chỉ trong vòng mười hai năm trở lại đây, nhà họ Viên mới dần chú ý đến Hạ Thiên, thu thập thông tin liên quan đến hắn, bắt đầu nghiên cứu mục tiêu.
“Ta muốn mang những tài liệu này đi.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ cảm thấy mình nhất định xem không hết, hơn nữa còn không hiểu nhiều thứ, phải tìm chuyên gia nói rõ, vì vậy nàng nhét phần tài liệu quan trọng nhất vào ba lô, những thứ còn lại nàng không thể lấy đi, nàng định đốt.
Tìm kiếm cẩn thận trong văn phòng một phen, Ninh Nhuỵ Nhuỵ không phát hiện thứ gì khác, vì vậy nàng phá hủy tất cả thiết bị ở đây, sau đó rời đi với Hạ Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận