Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1643. Quả nhiên cô gái nhỏ trở nên xinh đẹp sẽ kiêu ngạo hơn

“Không phải ta đã nói là ngươi nên đi chỗ khác ngay lập tức sao?” Tô Bối Bối tức giận nói. Hiếm khi nàng được thanh tịnh một chút, lại có người tới bắt chuyện, dù nàng rất xinh đẹp thì lại không có quyền được an tĩnh sao?
“Người đẹp rất vui tính nha.” Nam nhân mỉm cười, rõ ràng là hắn hoàn toàn không có ý định rời đi, hắn vẫy tay với người phục vụ cách đó không xa: “Cho ta một ly Cappuccino thêm đá.”
Sau đó, nam nhân nhìn Tô Bối Bối rồi tiếp tục nói: “Ta khá là thích Cappuccino. Loại cà phê có nguồn gốc từ Ý kia luôn mang lại cho ta cảm giác tràn ngập dấu ấn lịch sử...”
Nam nhân còn chưa kịp dứt lời thì không nói nổi nữa, vì Tô Bối Bối đã trực tiếp cầm lấy ly cà phê của mình, tìm một bàn khác ngồi xuống.
Nam nhân có chút lúng túng, lúc đầu còn muốn bỏ cuộc, nhưng nhìn thấy khuôn mặt kia của Tô Bối Bối, lại nhìn thân hình của nàng, trong lòng hắn vẫn có chút lửa nóng, đây là lần đầu tiên hắn gặp một mỹ nữ đẳng cấp như thế trong thực tế, cứ từ bỏ như vậy, có vẻ rất đáng tiếc.
Kết quả là nam nhân lại đứng dậy, hắn cảm thấy, dù chỉ có một phần vạn cơ hội cũng phải thử xem, hơn nữa, hắn rất có lòng tin vào bản thân, với khuôn mặt này của hắn có thể làm cho rất nhiều cô nàng phải gục ngã.
Ừm, đúng là người đó lớn lên cũng rất đẹp trai.
Nhưng một giây sau, người này trở nên tức giận, vậy mà có người còn nhanh hơn hắn!
Nơi này thật ra là một quán cà phê nhỏ, chỗ mà Tô Bối Bối ngồi chính là bàn dành cho hai người ngồi đối diện với nhau, hiện tại cái ghế đối diện Tô Bối Bối đã bị người khác chiếm giữ, nên tên kia không thể ngồi xuống được.
“Làm phiền ngươi ra chỗ khác, ở đây có người ngồi rồi.” Tên đó vẫn không chịu từ bỏ mà lập tức bắt đầu hành động.
“Bối nha đầu, ngươi quen tên ngốc này à?” Người vừa mới ngồi đối diện với Tô Bối Bối lại chính là Hạ Thiên, lúc này, hắn đang nhìn dáng vẻ có chút ngạc nhiên của Tô Bối Bối.
“Liên quan gì đến ngươi?” Tô Bối Bối tức giận nói, đối với chuyện này nàng thực sự cảm thấy rất buồn bực, vừa rồi nàng bị người khác quấy rầy cũng thôi đi. Nhưng bây giờ tên biến thái Hạ Thiên lại tìm tới!
“Có nghe thấy không? Vị tiểu thư kia nói không liên quan gì đến ngươi, làm phiền ngươi mau tránh ra..." Tên đó có chút đắc ý, nhưng hắn còn chưa kịp nói xong đã cảm thấy từ bụng truyền đến một cơn đau nhói, đồng thời cả người hắn bay lên.
Oành!
Người kia bay ra khỏi quán cà phê, ngã thật mạnh xuống mặt đất, rồi hôn mê bất tỉnh.
Hơn nữa, trước khi hôn mê, hắn vẫn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Này, ngươi đúng là một tên cuồng bạo lực, ngươi không thể chuyện thật tốt với người khác trò được sao?” Tô Bối Bối có chút không nói nên lời, tại sao đã qua mười mấy năm mà hắn vẫn không tiến bộ một chút nào vậy?
“Ta không nói chuyện phiếm với kẻ kém thông minh, sẽ bị lây bệnh.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Bối nha đầu, tại sao ngươi lại chạy tới tận đây để uống cà phê chứ? Uống cà phê cũng không có gì ngon, nếu như ngươi muốn giải toả tinh thần, ta châm cho ngươi một phát là được.”
“Ta thích uống, ngươi không cần quan tâm!” Tô Bối Bối trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Mà ngươi không ở với Y Nhân, đến đây tìm ta làm gì?”
“Ồ, ta tìm ngươi có việc.” Hạ Thiên nhìn Tô Bối Bối, sắc mặt có chút nghiêm túc: “Ta muốn thử giúp ngươi tẩy tuỷ, xem có hiệu quả hay không?”
“Tại sao phải tẩy tuỷ lần nữa?” Tô Bối Bối có chút buồn bực: "Nếu ngươi thực sự muốn giúp ta, vậy sao ngươi không thể trực tiếp cho ta dùng Nghịch Thiên Đệ Ngũ Châm kia? Đừng nghĩ là ta không biết, chị họ đã nói với ta rồi, dùng Đệ Ngũ Châm là ta có thể trở nên lợi hại hơn.”
“Bây giờ, công lực của ta quá kém nên không thể sử dụng Đệ Ngũ Châm được.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Ngươi không biết sao? Ta nhớ là hình như đã nói với ngươi rồi mà.”
“Ngươi nói với ta khi nào?” Tô Bối Bối khẽ hừ một tiếng: “Cứ coi như vậy đi, ta không quan tâm chuyện đó, cho dù là Đệ Tứ Châm hay Đệ Ngũ Châm, hiện tại ta cũng sẽ không cho ngươi dùng. Đồ biến thái như ngươi chắc chắn sẽ thừa dịp lúc thi châm chiếm tiện nghi của ta!”
“Bối nha đầu, ngươi như vậy là không đúng rồi, nếu ta chiếm tiện nghi của ngươi, ngươi cũng có thể vui vẻ. Điều đó nói rõ rằng ta thích ngươi.” Hạ Thiên có chút không vui.
“Ta không cần ngươi thích!” Tô Bối Bối tức giận nói. “Tóm lại, bây giờ ta sẽ không để cho ngươi thi châm. Còn có, ngươi là tên biến thái, ngươi đừng có ý định gì với ta. Nếu ngươi thật sự có ý đồ gì, vậy phải đối xử tốt với ta một chút, dỗ dành ta nhiều hơn. Chờ khi nào bản tiểu thư có tâm trạng tốt, nói không chừng ta sẽ để ngươi thi châm!”
Tô Bối Bối đã hiểu rõ, muốn tên biến thái Hạ Thiên này không đánh chủ ý lên nàng là điều không thể. Bây giờ, nàng chỉ hy vọng Hạ Thiên sẽ không làm loạn, nếu Hạ Thiên dùng phương pháp bình thường theo đuổi nàng, nàng sẽ hành chết tên biến thái này!
Cũng giống như Y Tiểu Âm kia, nàng nghe nói hắn đã không chạm vào vị Y Tiên đó mười năm rồi.
“Quả nhiên, cô gái nhỏ trở nên xinh đẹp thì sẽ kiêu ngạo.” Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Tô Bối Bối rồi tự lẩm bẩm một mình: “Nhưng, Bối nha đầu, mặc dù bây giờ trông ngươi rất đẹp mắt, nhưng ngươi cũng đừng kiêu ngạo như vậy. Vợ của ta đều dễ nhìn hơn ngươi. Đợi các nàng trở về, nói không chừng ta sẽ không còn muốn ngươi nữa đâu.”
“Vừa khéo ta cũng không muốn.” Tô Bối Bối khẽ hừ một tiếng: “Hơn nữa, thân hình của Lam Y Nhân nhà ngươi chưa chắc đã tốt hơn ta đâu. Ta cũng không phải là không gả đi được. Chỉ cần bản tiểu thư đây đồng ý, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được mấy trăm nam nhân đẹp trai hơn ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận