Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3824: Khí lực của ngươi quá nhỏ, độ chính xác cũng quá kém

“Mỹ nữ, chúng ta quen biết sao?”
Ninh Nhụy Nhụy cảnh giác nhìn nữ nhân che mặt: “Ta thấy ngươi rất lạ mặt, không biết ngươi xưng hô như thế nào?”
“Ngươi không cần hỏi ta.” Nữ nhân che mặt cười nói: “Chúng ta không quen biết nhau, cũng chỉ có thể xem là đã từng gặp mặt, hơn nữa cũng không vui cho lắm.”
“Vậy thì ta lại càng hiếu kỳ.” Ninh Nhụy Nhụy nghe xong, trong lòng lại càng thêm hoài nghi, thậm chí còn chậm rãi bước đến: “Trí nhớ của ta rất tốt, nhưng tại sao ta lại không có ấn tượng nào đối với ngươi?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Tiểu muội chân dài, nàng ta đeo mạng che mặt, có thể mê hoặc ánh mắt người khác. Nàng không nhận ra cũng bình thường mà.”
“Thật sao?” Trong lòng Ninh Nhụy Nhụy lập tức có một dự định.
“Ninh tiểu thư, ta khuyên ngươi đừng nên hành động thiếu suy nghĩ. Ngươi tháo khăn che mặt của ta xuống cũng không mang lại chỗ tốt gì cho ngươi.” Nữ nhân che mặt lập tức đoán được dự định của Ninh Nhụy Nhụy: “Sẽ chỉ làm cho mọi người càng thêm hoài nghi và cảnh giác với mục đích của ngươi mà thôi.”
Ninh Nhụy Nhụy bị vạch trần nhưng nàng cũng không xấu hổ, chỉ cười nói: “Ngươi nói rất đúng, tuy nhiên, nếu như ta không thèm quan tâm đến sự hoài nghi và cảnh giác của các ngươi, nhất định phải tháo khăn che mặt của ngươi xuống thì sao?”
Nữ nhân che mặt sửng sốt, lập tức mỉm cười: “Vậy thì ngươi hãy thử một chút đi.”
“Đủ rồi.”
Nam nhân râu quai nón vỗ bàn một cái, quát lạnh: “Tóm lại, bây giờ các ngươi cút hết ra ngoài cho ta. Quan chiếu hội không chào đón người ngoài.”
Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy còn chưa kịp phản ứng, Tiết Hạo Trì đã không chịu nổi trước. Hắn ta cảm thấy nam nhân râu quai nón đang đánh vào mặt hắn ta, khiến cho hắn ta không thể xuống đài được.
“Họ Lương kia, ngươi thì tính là cái gì, lại dám ăn nói với bạn của ta như thế.” Tiết Hạo Trì lập tức cương lên với nam nhân râu quai nón: “Ta thấy người phải biến ra ngoài là ngươi mới đúng.”
Nam nhân râu quai nón đứng bật dậy, trừng mắt nhìn Tiết Hạo Trì: “Tiểu bạch kiểm kia, ngươi nói cái gì? Có ngon thì ngươi lặp lại lần nữa đi.”
“Các ngươi cứ làm ồn như thế, kinh động đến Tuyết Tiên Nương Nương đến để xem trò hề của các ngươi à.” Nữ nhân che mặt không khỏi cảm thấy buồn cười, lên tiếng giễu cợt.
Tiết Hạo Trì và nam nhân râu quai nón nghe xong, lập tức bình tĩnh lại.
“Tiết công tử, ngươi khẳng định hai người kia sẽ không làm loạn?” Nam nhân râu quai nón vẫn cảnh giác Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy như cũ: “Ta khuyên ngươi không nên bị sắc đẹp làm cho choáng váng đầu óc. Cẩn thận đến lúc đó tính mạng cũng không giữ được.”
“Ngươi nói hươu nói vượn gì đó.” Mặt Tiết Hạo Trì đỏ lên, lập tức bào chữa: “Tuyết Tiên Nương Nương cũng đã nói, phải cần mở rộng hội viên. Mặc kệ bọn họ có thân phận gì, hoặc có ân oán nào với các ngươi, chỉ cần có thể giúp Tuyết Tiên Nương Nương hoàn thành đại sự, vậy thì sẽ không có bất cứ vấn đề gì.”
Lúc này, Ninh Nhụy Nhụy thật sự muốn biết những người kia muốn hoàn thành đại sự gì.
“Những lời này, ngươi hẳn đã nói với hai người kia rồi chứ?” Nữ nhân che mặt vừa cười vừa nói.
Tiết Hạo Trì quả thật hơi lo lắng, vì thế liền đưa mắt nhìn Ninh Nhụy Nhụy: “Ninh tiểu thư, ngươi nói cho ta biết các ngươi không phải đến quấy rối chứ?”
“Dĩ nhiên không phải rồi.” Ninh Nhụy Nhụy thản nhiên nói: “Chúng ta và các ngươi không cừu không oán, tại sao ta lại đến quấy rối chứ? Ta chỉ cảm thấy hiếu kỳ, muốn gặp Tuyết Tiên Nương Nương, thuận tiện hỏi nàng ấy một vài vấn đề.”
Ninh Nhụy Nhụy nói là thật, chẳng qua không để lộ quá nhiều chi tiết mà thôi.
Nàng đúng là hiếu kỳ, còn Hạ Thiên thì muốn biết vì sao vị Tuyết Tiên Nương Nương kia lại giả mạo danh nghĩa Cơ Thanh Ảnh lừa gạt ở đây.
Tiết Hạo Trì lại hiểu lầm Ninh Nhụy Nhụy và Hạ Thiên có vấn đề, cho rằng bọn họ có khó khăn cần tìm Tuyết Tiên Nương Nương để giải quyết.
“Thế Tuyết Tiên Nương Nương ở đâu rồi?” Hạ Thiên hỏi: “Tại sao còn chưa đến?”
“Im ngay.” Nam nhân râu quai nón vỗ bàn đứng dậy, chỉ vào Hạ Thiên mà mắng: “Ngươi dám bất kính với Tuyết Tiên Nương Nương, ngươi có tin ta một chưởng vỗ chết ngươi không?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Không tin.”
“Mẹ nó, đây là ngươi tự tìm.” Nam nhân râu quai nón giơ bàn tay to như cái quạt hương bồ vỗ xuống Hạ Thiên.
Ninh Nhụy Nhụy cau mày, cảm thấy hơi tức giận nhưng Hạ Thiên không nói gì, biểu thị mọi việc cứ để hắn xử lý.
Tiết Hạo Trì cũng không nhúc nhích, ánh mắt nhìn chằm chằm Ninh Nhụy Nhụy. Hắn ta để ý cũng chỉ có nữ nhân Ninh Nhụy Nhụy, còn về phần Hạ Thiên sống hay chết, hắn ta một chút cũng không quan tâm, thậm chí còn muốn nam nhân râu quai nón gia tăng khí lực, tốt nhất là đập chết Hạ Thiên luôn.
Bốp.
Một tiếng vang giòn, giống như roi quất xuống mặt đất.
Cú tát rất mạnh, bảy tám phần khí lực nhưng lại phát huy được hiệu quả của mười hai phần khí lực, khiến cho nam tử râu quai nón như phát mộng.
Ninh Nhụy Nhụy cũng vậy.
Nữ nhân che mặt cũng thế.
Người phát mộng nhiều nhất chính là Tiết Hạo Trì, bởi vì mặt của hắn ta nhanh chóng sưng phồng lên, thậm chí khóe miệng còn chảy máu.
Hạ Thiên cười nói: “Khí lực của ngươi quá nhỏ, độ chính xác cũng quá kém.”
“Cái này, cái này…” Nam nhân râu quai nón mở to mắt, không thể tin nổi nhìn chằm chằm bàn tay của mình.
Tiết Hạo Trì rốt cuộc lấy lại tinh thần, đau đến mức kêu lớn lên: “A, họ Lương kia, ngươi dám đánh ta? Tại sao ngươi dám đánh ta?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận