Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2193. Cuộc họp khẩn

Nhân viên phục vụ trong lòng sợ hãi, cơ thể lập tức ngã xuống đất một vòng, trong nháy mắt đã lăn ra xa mười mấy mét, một mặt cảnh giác nhìn bốn phía, lại không có phát hiện ra bóng người khả nghi.
“Không cần phải nhìn, ta ở đây.” Chỉ thấy hai bóng người từ giữa không trung chậm rãi hạ xuống, chính là Hạ Thiên với Triệu Thanh Thanh.
“Các ngươi sao lại xuất hiện ở đây?” Nhân viên phục vụ trừng lớn mắt, vẻ mặt khó có thể tin được, “Nếu như mở cửa, nhất định sẽ làm cho trái bom bị nổ mới đúng chứ?”
Hạ Thiên tiện tay ném một đồ vật nhỏ đến bên chân nhân viên phục vụ đó, khinh thường nói: “Muốn làm bom cũng phải làm khá một chút, giống như cái loại mà ngươi dùng không hề có một chút tác dụng gì.”
“Chuyện ấy sao có thể!” Nhân viên phục vụ nhặt lên món đồ mà Hạ Thiên ném tới, phát hiện đúng là bom mà hắn sắp đặt, việc đấy càng khiến hắn không cách nào chấp nhận. Loại bom này là được đặc chế, chỉ cần cài xong, căn bản không có khả năng dỡ bỏ được, bởi vì chỉ cần động tĩnh nhẹ thôi cũng đủ để tạo thành một vụ nổ.
“Nếu gặp phải người khác đúng thật là không có khả năng, nhưng ở trước mặt sư phụ ta, không có tồn tại nào là không có khả năng.” Triệu Thanh Thanh cũng có chút bó tay với nam nhân này, không vui nói: “Ngươi muốn tự mình chủ động khai ra người đứng sau sai khiến, hay muốn ta tự mình động thủ?”
Nhân viên phục vụ suy nghĩ ba giây, sợ hãi nói: “Được, ta tự mình nói.”
“Không cần giở trò, như vậy chỉ có làm lãng phí thêm thời gian mà thôi.” Triệu Thanh Thanh rất không tin người này sẽ phối hợp, “Đến lúc đó, ngươi có muốn sống cũng không sống được.”
“Nếu ta nói ra, các ngươi thật sự sẽ tha cho ta một mạng sao?” Nhân viên phục vụ cảm nhận được mình quả thật không phải là đối thủ của Hạ Thiên và Triệu Thanh Thanh, nên bắt đầu dò hỏi.
Hạ Thiên không thích cò kè mặc cả: “Nếu ngươi khai ra còn có thể, không khai, vậy ngươi trực tiếp đi chết đi.”
“Được, ta nói.” Nhân viên phục vụ rất thẳng thắng, nói thẳng: “Là người của nhà họ Triệu dùng tiền thuê ta làm đó, bom cũng là do bọn hắn cung cấp.”
“Ngươi nói dối! Xem ra không đánh ngươi một trận thì sẽ không nói thật.” Triệu Thanh Thanh nghiêm nghị quát lên, nhà họ Triệu làm sao có thể dùng tiền mướn người tới giết nàng, chuyện ấy hoàn toàn không hợp tình hợp lý.
Nhân viên phục vụ lập tức thề: “Lời ta nói đều là thật, nếu có nửa câu là giả, các ngươi có thể lập tức giết ta.”
“Ta chính là người của nhà họ Triệu, ngươi cảm thấy ngươi gạt được ta?” Triệu Thanh Thanh vẫn không tin, cũng không có lý do gì để tin lời nói nhảm kia, dưới cái nhìn của nàng tên sát thủ ấy rất đáng giận, bọn chúng đã bị nhìn thấu, bị giết chết thì thôi đi, lại còn dám vấy bẩn lên nhà họ Triệu.
“Ta không có lừa ngươi.” Nhân viên phục vụ vội vàng nói: “Người thuê ta đúng là người nhà họ Triệu, hơn nữa địa vị cũng không thấp. Nếu không, ta làm sao dám đến câu lạc bộ Xuân Thu đặt bom?” Lời nói này ngược lại cũng có chút đạo lý, câu lạc bộ Xuân Thu là Triệu Hiểu Trác dẫn đầu sáng lập, chỉ cần là người đã từng đến qua thủ đô, phần lớn đều biết đây thuộc phạm vi thế lực nhà họ Triệu.
Qua nhiều năm như vậy, thật đúng là không người nào dám gây sự ở đây, đây là lần thứ nhất, không đúng, là lần thứ hai, lần đầu tiên là ba ngày trước, Triệu Hiểu Trác bị người khác mang đi ở nơi đây, từ đó mất tích.
Hạ Thiên lười biếng nói: “Thanh Thanh nha đầu, hắn không có nói dối.”
Nếu Hạ Thiên đã nói như thế, vậy Triệu Thanh Thanh cũng không còn nghi ngờ gì nữa, nàng tin tưởng hắn một trăm phần trăm, mặc kệ hắn nói cái gì.
“Người của nhà họ Triệu muốn đối phó ta với sư phụ?” Triệu Thanh Thanh có chút không hiểu, cau mày suy tư, “Chắc không ai có lá gan này, người của nhà họ Triệu đều biết sư phụ rất lợi hại, cũng biết sư phụ rất quan trọng với nhà họ Triệu.”
Hạ Thiên không có hứng thú đoán mò, thuận miệng nói: “Bất kể là ai, chẳng mấy chốc sẽ tự mình lộ mặt, không cần lãng phí thời gian đoán tới đoán lui.”
Đúng vào lúc này, nhân viên phục vụ kia bỗng dưng vặn bom trong tay một cái, ném về phía hai người bọn hắn: “Các ngươi đi chết đi!”
Bom quay mấy vòng ở giữa không trung, tiếp theo rơi vào tay Hạ Thiên, vô cùng yên tĩnh.
“Cái này......” Tên sát thủ giả làm phục vụ, lần nữa bị nghẹn họng, trợn mắt nhìn, tình hình trước mắt đã nằm ngoài phạm vi hắn có thể hiểu, trong lòng nghi ngờ nghĩ: “Chẳng lẽ là bom giả?”
“Là thật hay giả, chính ngươi thử xem chẳng phải sẽ biết sao?” Thân ảnh của Hạ Thiên nhoáng lên một cái đã đến bên cạnh tên sát thủ, đưa tay nhét bom vào trong miệng của hắn, sau đó ném cả người hắn vào bên trong hồ.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, sóng trong hồ dâng lên cao mấy mét, vô cùng mãnh liệt đập vào bên bờ.
Triệu Thanh Thanh đi theo Hạ Thiên lùi ra xa, nhìn mặt hồ trở nên vô cùng đục ngầu, hỏi: “Sư phụ, chẳng lẽ để hắn chết như vậy, không hỏi rõ ràng ai là người đứng sau sai khiến sao?”
“Không cần phải hỏi, ta đã biết là ai làm rồi.”
Hạ Thiên lười biếng đánh ngáp một cái, “Cái tên ngu ngốc ấy vậy mà cũng dám quấy rầy giấc ngủ của ta, bây giờ, ta phải lập tức đi tìm hắn tính toán sổ thôi.”
……
Cùng lúc đó, nhà họ Triệu đang mở một cuộc họp nhỏ, mà người mở ra cuộc họp này chính là người từng bị Triệu Thanh Thanh đánh, Triệu Tư Quy.
Triệu Tư Quy vẫn như cũ mặc một bộ âu phục được cắt may rất khéo léo, thắt lưng thẳng tắp, cả người vô cùng sắc bén. Đáng tiếc là trên trán có băng bó băng gạc, phá huỷ đi khí chất của hắn, làm cho khí thế sắc bén của hắn trông có vẻ buồn cười.
Người tham dự cuộc họp này, ngoại trừ Tần Tiểu Lạc ra, thì còn có một ít trưởng bối của nhà họ Triệu, cùng với một bộ phận đồng minh nhà họ Triệu, trong đó có nhà họ Tống, nhà họ Cố,...
Tất cả đều là người đại biểu các gia tộc, điều ấy làm cho mọi người có chút cảm giác không ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận