Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3847: Hôm nay sẽ xử lý toàn bộ

Bành.
Đại Thiên Thu một cước đạp lăn nam nhân che mặt xuống đất, sau đó đạp lên ngực hắn ta, từ trên cao nhìn xuống nói: “Ta đường đường là Đường chủ võ đường phái Tuyết Sơn, về phần có tư cách hay không, vấn đề này ngươi không có tư cách để hỏi, hiểu chưa?”
Nam nhân che mặt chộp lấy bàn chân đang giẫm lên ngực của hắn ta, đột nhiên đập đầu của mình vào đũng quần Đại Thiên Thu.
Một chiêu này có thể hủy đi từ đường, âm hiểm cực kỳ.
Mặc dù Đại Thiên Thu không sợ nhưng vẫn thả lỏng nam nhân che mặt ra.
“Hừ, ngươi chẳng qua cũng chỉ có bấy nhiêu.” Nam nhân che mặt phun ra một cục đờm đen xì xuống trước mặt Đại Thiên Thu: “Ngươi chỉ là một Đường chủ, người không biết còn tưởng rằng ngươi là Chưởng môn phái Tuyết Sơn nữa chứ.”
Ánh mắt Đại Thiên Thu ngưng lại, lộ ra sát khí.
“Đại đường chủ đúng không? Ngươi muốn biết cái gì thì nói thẳng đi.” Hoa hội trưởng bỗng nhiên cản trước mặt nam nhân che mặt: “Dù sao chúng ta cũng không có thù hận gì lớn, cần chi phải sống chết với nhau, tiện nghi cho người xem náo nhiệt.”
Đại Thiên Thu thoáng bình tĩnh trở lại: “Chuyện thứ nhất, phế tích Bạch gia và phế tích ngôi biệt thự, còn có Bạch Thiên Hào đều phát hiện có vân lôi và Thần Hỏa Đạn, hai thứ này đều là bí khí Thần Tiêu Đường phái Tuyết Sơn, tại sao các ngươi lại có? Ngươi có thể cho ta một lời giải thích được không?”
Mã Hiểu Thần và nam nhân che mặt không khỏi quay lại nhìn Hoa hội trưởng.
Hoa hội trưởng thản nhiên nói: “Ta và Đường chủ Thần Tiêu Đường các ngươi cũng có chút giao tình, là hắn ta cho ta. Nếu như ngươi có gặp, ngươi có thể hỏi hắn ta.”
“Ta dựa vào cái gì mà tin ngươi?” Đại Thiên Thu lạnh lùng nói.
Hoa hội trưởng nói với Mã Hiểu Thần: “Hiểu Thần, ngươi đưa lệnh bài cho hắn ta xem đi.”
Mã Hiểu Thần ngẩn ra, vội lấy lại tinh thần, lấy một tấm lệnh bài từ trong túi ra ném cho Đại Thiên Thu.
Đại Thiên Thu tiếp nhận lệnh bài, nhìn qua hai lần, phát hiện không có vấn đề gì, nghi ngờ trong lòng lại càng lớn hơn.
Nếu nói lệnh bài này là trộm được, vậy thì đã quá xem thường Thần Tiêu Đường phái Tuyết Sơn.
Nhưng nếu như nói chính là Thần Tiêu Đường cung cấp, vấn đề bên trong càng lớn hơn. Thần Tiêu đường chủ đưa nhiều bí khí như vậy cho người ngoài, rốt cuộc hắn ta muốn làm gì?
“Lệnh bài không phải giả chứ?” Hoa hội trưởng lạnh nhạt nói.
Đại Thiên Thu do dự một chút, sau đó gật đầu: “Lệnh bài là thật, nhưng ta sẽ tiếp tục điều tra chuyện này, đồng thời cũng sẽ tìm Thần Tiêu Đường xác minh một chút.”
“Đó chính là chuyện của ngươi, trước trả lệnh bài lại cho ta.” Hoa hội trưởng vẫy tay.
Đại Thiên Thu vung tay ném lệnh bài đến, sau đó nói: “Hiện tại chỉ có một vấn đề, Hạ Thiên rốt cuộc đang ở đâu?”
“Sao?” Hoa hội trưởng ngẩn người, vô thức hỏi ngược lại: “Ngươi tìm Hạ Thiên làm gì?”
“Trả lời vấn đề của ta đi.” Ánh mắt Đại Thiên Thu lạnh lại: “Bây giờ ta hỏi ngươi, không phải các ngươi hỏi ta.”
Mã Hiểu Thần đáp: “Hạ Thiên chết rồi, vừa rồi chúng ta còn nhìn thấy quỷ hồn của hắn. Hắn đang ở…”
“Chết rồi?” Đại Thiên Thu cắt ngang lời Mã Hiểu Thần, cảm thấy khả năng diễn xuất của đối phương thật sự quá kém: “Bớt nói hươu nói vượn đi. Ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ là loại người nói nhảm như ngươi sao?”
Nam nhân che mặt nói: “Hắn chết hay không, tự ngươi đi điều tra đi.”
Hoa hội trưởng hỏi: “Đại đường chủ, ngươi nên nói mục đích ngươi tìm Hạ Thiên làm gì? Nếu mục đích chúng ta nhất trí, thật ra chúng ta cũng có thể hợp tác một phen.”
“Hợp tác?” Đại Thiên Thu sinh lòng cảnh giác: “Các ngươi lừa gạt tên ngốc Bạch Thiên Hào xong, bây giờ còn muốn gạt ta hay sao?”
Hoa hội trưởng thản nhiên nói: “Đại đường chủ, ngươi chắc cũng muốn giết Hạ Thiên, vừa lúc cùng chung ý nghĩ với chúng ta. Cho nên mọi người thẳng thắn với nhau đi. Bây giờ, chúng ta trước xác nhận một chút xem Hạ Thiên đã chết hay chưa. Nếu chưa chết, chúng ta liên thủ cùng nhau giết chết hắn, như thế nào?”
Hắn ta sợ Đại Thiên Thu không đồng ý, lại bổ sung một câu: “Chắc ngươi cũng biết rõ Hạ Thiên khó chơi đến cỡ nào. Nếu chúng ta liên kết lại với nhau, có thể để hắn chết không nơi táng thân.”
“Đúng vậy, hội trưởng, Hạ Thiên đã chết.ta nhìn thấy quỷ hồn của hắn đang ở…” Mã Hiểu Thần rùng mình một cái, kéo Hoa hội trưởng mà nói.
Hoa hội trưởng có chút không kiên nhẫn trừng mắt nhìn nàng ta: “Ngươi câm miệng lại cho ta. Lão Phong, coi chừng nàng ta cho ta, đúng là bà nương điên.”
Đại Thiên Thu suy nghĩ một hồi, hơi động tâm: “Chủ ý này của ngươi không tệ, nhưng ta không rõ ràng lý lịch của các ngươi, rất khó mà tin tưởng các ngươi được. Nếu chẳng may các ngươi bỗng nhiên đâm ta một đao sau lưng thì sao?”
“Ta và Đường chủ Thần Tiêu Đường quen rất thân với nhau.” Hoa hội trưởng thản nhiên nói: “Hơn nữa, chúng ta cũng không có xung đột về lợi ích. Đâm ngươi một đao, ta cũng chẳng có lợi gì, tại sao ta phải làm điều đó?”
“Cũng đúng.” Đại Thiên Thu nói: “Vậy ngươi có cách nào chứng minh Hạ Thiên đã chết hay chưa?”
Hoa hội trưởng mỉm cười: “Điều này thật ra rất đơn giản. Hạ Thiên chính là một tên háo sắc. Hắn có một nữ nhân tên Dương San, lúc này nàng ta đang ở trong căn biệt thự Bạch gia bên hồ Thấm Nguyệt. Chỉ cần chúng ta bắt nàng ta, Hạ Thiên chưa chết, tất nhiên sẽ hiện thân.”
“Vậy cứ theo như ngươi xử lý đi.” Đại Thiên Thu suy nghĩ một chút, sau đó đưa ra quyết đoán: “Biệt thự Bạch gia ở đâu? Bây giờ ta phái người đi bắt nàng ta lại.”
Hoa hội trưởng biết Đại Thiên Thu muốn đoạt người trong tay hắn ta để đề phòng vạn nhất, nhưng hắn ta cũng vui vẻ để chuyện đó xảy ra. Nếu Hạ Thiên thật sự không chết, nữ nhân của hắn bị ai bắt, người đó sẽ tiếp nhận lửa giận lớn nhất.
Trong lúc bọn họ thương lượng hoàn tất, trong phòng bỗng nhiên vang lên giọng nói của một nữ nhân: “Này, đại sắc lang, ngươi còn đứng đó xem kịch sao? Bọn họ đang muốn đi bắt em gái hướng dẫn du lịch bảo bối của ngươi kìa.”
Tiếp theo, một giọng nói uể oải vang lên: “Tiểu muội chân dài, nàng tính sai rồi. Tuổi vợ Tiểu Tiểu Dương lớn hơn nàng, nàng gọi nàng ấy là tỷ tỷ còn tạm được.”
“Trọng điểm là cái này sao?” Ninh Nhụy Nhụy bất mãn nói: “Nếu ngươi cứ giày vò nàng ấy mãi, nàng ấy sẽ không chịu nổi đâu.”
“Haiz, ta chẳng hiểu suy nghĩ của kẻ ngốc như thế nào nữa.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Sinh mệnh quý giá như thế, còn sống không phải tốt hơn sao, tại sao cứ nhất định muốn chết. Đã như vậy, đám ngu ngốc các ngươi đừng hòng đi nữa. Hôm nay ta sẽ xử lý hết toàn bộ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận