Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4074: Sai lầm không thể phạm chính là do dự

Hạ Thiên nhìn cũng không nhìn người đến, một ngân châm đâm qua.
Ngân châm phá thể mà vào, đối phương bỗng nhiên bị định trụ, ngã xuống trước mặt Hạ Thiên và cung chủ Thiên Cung.
Người này kinh ngạc, miệng hơi mở ra, muốn nói cái gì đó mà không nói được.
“Hắn ta là ai?”
Cung chủ Thiên Cung nhìn người đến, cảm giác có chút lạ lẫm, không khỏi hỏi.
Hạ Thiên đáp: “Ông ta tên Từ Côn Luân, là cha của Cửu nha đầu, trước là Chưởng môn của một môn phái ở Tiểu Tiên Giới, tạm thời không cần để ý đến.”
Từ Côn Luân hoàn toàn không nghĩ đến Hạ Thiên lại không nói tốt cho ông ta. Dù sao ông ta cũng là nhạc phụ của hắn mà.
“Dường như ông ta có chuyện gì đó quan trọng cần nói.”
Triệu Vũ Cơ như có điều suy nghĩ, vội nói với Hạ Thiên: “Không thì nghe ông ta nói thử xem.”
Cung chủ Thiên Cung có chút do dự, nhưng cũng có suy nghĩ như thế. Nếu chẳng may bên ngoài xảy ra chuyện lớn, cũng còn có thể kịp phòng bị.
“Không cần.”
Hạ Thiên khoát tay, hờ hững nói: “Trước mặc kệ ông ta, làm xong chuyện trước mắt rồi nói.”
“Cũng đúng.”
Cung chủ Thiên Cung tập trung tinh thần: “Việc cấp bách bây giờ là thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử. Những cái khác không quan trọng, cũng không thể đánh loạn tiết tấu được.”
Triệu Vũ Cơ hơi suy nghĩ, cũng đoán được ý trong lời nói của Hạ Thiên và cung chủ Thiên Cung.
Từ Côn Luân chạy đến ngăn cản khi bọn họ sắp mở quan tài, khẳng định không thể nào không có lý do. Ông ta cũng không phải hạng người cố tình gây sự.
Như vậy, bọn họ rất có thể sẽ sinh ra hoài nghi với hết thảy những gì đang làm hiện tại.
Hoài nghi thì sẽ do dự.
Do dự thì sẽ bại.
Bây giờ, sai lầm không thể phạm nhất chính là do dự.
Thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử chính là để nghênh chiến Thần Quân của liên minh tu tiên sắp đến.
Nếu không làm được, chỉ dựa vào bọn họ, chưa chắc đã chống cự được.
Cho dù giải quyết Thần Quân, liên minh tu tiên lại cử đến Thần Vương, Thần Hoàng, bọn họ lại càng phải ứng đối như thế nào?
Có Phù Diêu Tiên Tử, bọn họ chẳng những có thể mau chóng giải quyết Thần Quân sắp đến, mà còn có thể biết được ảo diệu chân chính của kiếp lực, từ đó đột phá gông cùm xiềng xích thứ nhất của Độ Kiếp Kỳ. Thậm chí nàng còn có thể trợ giúp Hạ Thiên lĩnh ngộ được nghịch thiên đệ bát châm. Đến lúc đó, không chỉ các nàng, toàn bộ trái đất mới có thể chân chính gối cao đầu mà không lo.
Cho nên, mặc kệ Từ Côn Luân muốn nói gì, cũng không thể để ông ta nói ra, tránh ảnh hưởng quân tâm, trước cứ làm xong việc rồi nói.
Từ Côn Luân im lặng. Các ngươi tốt xấu gì cũng nên để cho ta lên tiếng chứ.
“Các ngươi nói nhảm xong chưa?”
Thiên Sát Ma Chủ có chút mất kiên nhẫn: “Ma ta không rảnh rỗi lãng phí thời gian với các ngươi ở đây.”
Đương nhiên, có người này ở đây cũng là một trong những nguyên nhân Triệu Vũ Cơ tán đồng Hạ Thiên không cho Từ Côn Luân lên tiếng.
“Đi thôi.”
Hạ Thiên thuận thế ôm eo cung chủ Thiên Cung, bay đến đài cao, ở đó có một quan tài hình thù kỳ quái đang đặt.
Quan tài nhìn bên trên rộng, bên dưới hẹp, giống như một tảng đá cuội.
Quan tài dài khoảng mười hai mười ba mét, cao tám chín mét, bên trên có đường vân tinh mịn và vô số lỗ nhỏ cùng với đường vân lõm xuống, không biết là văn tự hay là đồ án nữa.
Điều quỷ dị chính là, những lỗ nhỏ này không giống như chết mà là sống, đóng mở rất có tiết tấu, giống như đang hô hấp.
“Tiên quan này dùng huyền tinh linh ngọc trong sâu không vô tận để tạo thành.”
Cung chủ Thiên Cung vừa quan sát chuyển động có vận luật của huyền quan vừa giải thích với Hạ Thiên: “Loại ngọc này cực kỳ có linh tinh, có thể cảm ứng hung cát họa phúc, hơn nữa bên trong còn có cơ quan cực kỳ phức tạp, cộng thêm có chín mươi chín tầng chất chồng, đan xen nhau.”
“Ngươi nhất định phải sử dụng Nghịch Thiên Bát Châm giải khai từng nút thắt, còn phải nghĩ cách thuần phục bọn chúng. Nhớ kỹ, ngươi tuyệt đối không được dùng sức mạnh. Một khi phạm sai lầm, đám linh ngọc này sẽ ngưng kết thành ngọc chết, hóa thành một thể với nhục thân Phù Diêu Tiên Tử. Khi đó có thức tỉnh nàng cũng vô dụng.”
Hạ Thiên nghe qua có chút không hiểu: “Đầu óc Phù Diêu Tiên Tử có bệnh sao? Tại sao lại bày ra nhiều chuyện như thế?”
“Một là sợ người hữu tâm trộm mộ, hai là sợ người khác quấy nhiễu vạn năm sinh tử quan của nàng.”
Cung chủ Thiên Cung lạnh nhạt, nói tiếp: “Hiện tại, toàn bộ nơi này đang bước vào thời khắc sinh tử tồn vong, cũng không thể quản nhiều như vậy.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Vậy thì bắt đầu thôi.”
Cung chủ Thiên Cung lấy ba khối cổ ngọc có hình thù kỳ quái, bỏ vào ba cái lỗ bên trên tiên quan.
Vù.
Một âm thanh cực nhẹ vang lên, những cái lỗ kia đột nhiên sáng lên, toát ra từng sợi khí tức màu trắng.
Rất nhanh, toàn bộ tiên quan giống như một con cự thú tỉnh lại từ viễn cổ.
Những lỗ nhỏ tinh mịn biến thành vô số cái miệng, nhanh chóng hấp thu linh khí trong Cực Tiên mộ.
Chúng nữ riêng phần mình chiếm một góc Cực Tiên mộ, vận linh khí, định trụ trận pháp, tránh cho trong nháy mắt bị tiên quan móc rỗng.
“Thiên Sát, đến ngươi.”
Cung chủ Thiên Cung nói: “Ngươi tốt nhất nên cố gắng chống đỡ, kẻo uổng phí sức lực của tất cả mọi người.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận