Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4010: Bởi vì ta cao hứng

“Trước mặt thực lực tuyệt đối, cái gọi là cơ hội tốt chỉ là cái rắm.”
Thanh niên đội tử quan đương nhiên không tin Long gia lão tổ sẽ thua trong tay Hạ Thiên, ánh mắt hắn ta lộ ra sự phẫn nộ khó mà diễn tả bằng lời lẫn ghen ghét: ‘Long Ứng Hoàng khổ tu gần vạn năm, giao long biến đã đạt đến tình trạng lô hỏa thuần thanh, cách chân long cũng chỉ một bước độ kiếp mà thôi. Hạ Thiên là cái gì chứ?”
Cung chủ Thiên Cung không nói gì, chỉ nhìn bằng ánh mắt lạnh lùng.
“Tu vi Hạ Thiên là trình độ gì, chỉ lặp đi lặp lại mấy chiêu thức đó. Không quyền thì cước, không cước thì là châm.”
“Hắn có thể thắng sao?”
“Hắn không thắng được đâu. Hắn không có thực lực đó, biết không?”
Cung chủ Thiên Cung nghe xong những lời nói này, nhịn không được liền nói: “Cao thủ chết dưới tay Hạ Thiên nhiều vô số kể, trong đó không thiếu người có cảnh giới và tu vi cao hơn hắn.”
“Vậy thì thế nào?”
Thanh niên đội tử quan hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: “Chẳng qua chỉ có vận khí tốt mà thôi. Hắn không có khả năng vĩnh viễn có vận khí tốt như vậy mãi. Bây giờ chính là thời khắc mấu chốt. Chênh lệch giữa hắn và Long Ứng Hoàng không cách nào đánh giá được.”
“Tô cung chủ, ngươi tốt nhất nên thiết thực một chút, đừng ký thác hy vọng vào loại người như vậy, trước tiên nên đạt được mục đích chân chính của mình rồi hãy nói.”
“Thật ra, kế hoạch ban đầu của ngươi đã rất tốt, ngươi thay đổi làm gì?”
“Đây chính là chuyện của bí cảnh Thiên Cung chúng ta, cũng là chuyện của người hầu cận Phù Diêu Tiên Tử chúng ta, cần chi phải để một người ngoài như hắn lẫn vào?”
Cung chủ Thiên Cung lẳng lặng lắng nghe, gương mặt lộ ra lãnh ý: “Ngươi chính là ghen ghét.”
“Ghen ghét?”
Thanh niên đội tử quan không khỏi cười rộ lên: “Ta ghen ghét hắn? Nói đùa cái gì vậy?”
Thật ra, cung chủ Thiên Cung không có nói sai, thanh niên đội tử quan phát hiện mình có chút ghen ghét Hạ Thiên. Phát hiện này khiến cho hắn ta cực kỳ khó chịu.
Hắn ta là một trong ba khôi thủ bên trong bí cảnh Thiên Cung, người sáng lập Lục Ma Đài, người phát ngôn duy nhất của ma chủ Cực Tiên mộ bên trong bí cảnh.
Dạng người như hắn ta mới là nhân vật chính trên thế giới này, là tiêu điểm chú mục của tất cả mọi người.
Bây giờ, hắn ta đứng ở đây, nhìn một thằng hề bên ngoài đại xuất danh tiếng.
“Hắn có gì để ta phải ghen ghét chứ?”
Thanh niên đội tử quan càng nói càng kích động, thúc hỏi cung chủ Thiên Cung: “Tô Mộng Lệ, ngươi nói đi, nếu ngươi có thể nói ra, âm mỗ ta lập tức tự phế tu vi.”
Cung chủ Thiên Cung cười nhạt, đưa tay chỉ về phía trước: “Lo xem đi, sẽ có lúc ngươi đăng tràng, không cần phải gấp.”
Thanh niên đội tử quan cố nén hỏa khí trong lòng, đưa mắt nhìn Hạ Thiên và Long gia lão tổ chiến đấu.
Một bên khác, Long gia lão tổ vẫn còn đang giãy dụa, thân hình bốc lên dưới u đàm, miệng quát mắng: “Hạ Thiên, ngươi còn không dừng tay, bản tổ sẽ lập tức tự bạo, kéo bí cảnh này, thậm chí tất cả mọi người đồng quy vu tận.”
“Vậy thì ngươi tự bạo đi.”
Vẻ mặt Hạ Thiên chẳng ra làm sao, động tác nửa khắc cũng không ngừng, nhanh chóng mò được vảy ngược của đối phương.
Long gia lão tổ vạn lần nghĩ không ra tiểu tử này lại khó chơi đến như vậy, một chút uy hiếp cũng không nhận, không thể làm gì được hắn.
“Cái này hẳn là vảy ngược của ngươi.”
Hạ Thiên tìm cả nửa ngày, rốt cuộc tìm được một khối lân phiến khá lạ dưới cổ Long gia lão tổ.
Mặc dù màu sắc khối lân phiến này cũng đen như những khối lân phiến khác, nhưng lại có viền vàng, mặc dù rất nhạt nhưng chỉ cần rót linh khí vào, nó sẽ sáng lên.
Huống chi, chung quanh lân phiến còn mọc ra râu quai nón cực kỳ cứng, đồng loạt che khuất những lân phiến xung quanh.
“Dừng tay, mau dừng tay.”
Long gia lão tổ đã bắt đầu luống cuống. Ông ta tu luyện gần vạn năm mới có chút tư thế hóa rồng. Nếu vảy ngược bị bóc, gân rồng bên trong cũng không giữ được. Đến lúc đó, thậm chí tính mạng cũng khó mà bảo đảm.
“Thật ngại quá, dừng lại không được.”
Hạ Thiên mỉm cười, đưa tay xé nát một cái râu quai nón.
“A!”
Long gia lão tổ kêu thảm một tiếng, sau đó hoảng hốt kêu to: “Hạ Thiên, thật ra ngươi cũng không có thâm cừu đại hận với bản tổ, cần chi phải đuổi tận giết tuyệt như vậy? Chi bằng chúng ta giao dịch với nhau như thế nào? Ngươi muốn Cực Tiên Lệnh, bây giờ bản tổ cho ngươi.”
Hạ Thiên đang chơi rất vui, hiển nhiên lười quan tâm đến lệnh bài hay không lệnh bài: “Bây giờ, hứng thú của ta đối với tiên lệnh không lớn, nhưng ta lại hứng thú đối với gân rồng của ngươi.”
Long gia lão tổ giận điên lên: “Cho dù ngươi phá vảy ngược của ta, lấy gân rồng của ta thì tính sao? Ngươi cũng không cần đến, ngược lại kết thù truyền kiếp với Long gia ta, đối với ngươi cũng đâu có chỗ tốt gì?”
“Ta không cần chỗ tốt.”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Bởi vì ta cao hứng.”
Long gia lão tổ tức giận thiếu chút nữa nghiến răng rơi đầy đất.
Ông ta rất muốn giết Hạ Thiên, đáng tiếc ông ta không làm được. Ông ta rất muốn gạt Hạ Thiên khỏi lưng mình, kết quả ông ta phát hiện ông ta hoàn toàn làm không được. Ông ta thậm chí muốn tự bạo để bảo toàn tôn nghiêm, nhưng trong lòng lại vô cùng tiếc mệnh. Đủ kiểu bất đắc dĩ khiến ông ta chỉ có thể thỏa hiệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận