Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2075. Chẳng lẽ đây là Hoa Quả Sơn?

Trong lúc nói chuyện, Trần Đô Hành tìm được một tia khe hở, chớp mắt đã vọt tới trước mắt Hạ Thiên, thanh đao nhỏ trong tay vạch về phía cổ họng Hạ Thiên: "Vậy thì ta sẽ lập tức làm thịt ngươi...... Ách!"
Trần Đô Hành phát hiện mình không thể cử động được, cả người vẫn còn duy trì tư thế xông về trước và xuất đao, trông như là một pho tượng.
"Tiểu muội chân dài, không phải cô nói muốn đánh tên ngu si này sao, mau tới đánh hắn nha." Hạ Thiên cười hì hì chỉ vào Trần Đô Hành: "Hắn đang đứng ở ngay đây này, hình như là đang làm nghệ thuật nhân tượng gì đó."
Không cần đoán, Ninh Nhụy Nhụy biết chắc chuyện này là do Hạ Thiên ra tay, lập tức không còn hứng thú: "Thôi, tên đó giao cho ngươi xử lý đó."
"Ngươi đã làm gì ta vậy hả, mau thả ta ra!" Trần Đô Hành liều mạng giãy dụa, đáng tiếc cơ thể không nghe hắn chỉ huy, vẫn cứ đứng đó không nhúc nhích, hắn đành phải quát to với đám thuộc hạ: "Còn đứng ngẩn ra đó làm gì hả? Còn không mau qua đây xử lý bọn hắn, cứu ta!"
Lúc này những tên đội viên còn lại mới như là bừng tỉnh khỏi cơn mơ, vội vàng cầm vũ khí xông về phía Hạ Thiên.
"Ngu ngốc chính là ngu ngốc, nhất quyết không tiếp thu dạy dỗ." Hạ Thiên lắc đầu, hình bóng nhanh chóng xuyên qua đám người này, ghim cho mỗi người một châm, thế là hiện trường lại xuất hiện thêm mấy pho tượng người, tiếp đó Hạ Thiên quay người nói với Ninh Nhụy Nhụy: "Tiểu muội chân dài, cô có vấn đề gì thì bây giờ có thể hỏi rồi đó, đám ngu ngốc này sẽ thành thật trả lời."
Trần Đô Hành lạnh lùng nói: "Đừng có nằm mơ, mặc dù không biết ngươi dùng thủ đoạn gì để khống chế chúng ta, nhưng ta tuyệt đối sẽ không trả lời vấn đề của các ngươi."
"Trước tiên nói xem rốt cuộc các ngươi là ai?" Ninh Nhụy Nhụy cũng không khách khí, lập tức dò hỏi.
"Ta sẽ không nói cho...... Chúng ta chính là thành viên đội thám hiểm Thiên Hải đại học." Trần Đô Hành ngay từ đầu còn nghĩ kháng cự, kết quả không đến một giây đã nói thật: "Nhưng đó là chuyện của sáu mươi năm trước."
Ninh Nhụy Nhụy biết dưới châm pháp của Hạ Thiên thì không ai có thể nói dối được, cho nên càng tò mò: "Nói cách khác, các ngươi đi vào không gian đáy biển này đã sáu mươi năm, vậy các ngươi làm thế nào mà vẫn sống sót, hơn nữa còn duy trì hình dáng khi còn trẻ."
Trần Đô Hành đáp: "Phía dưới con sông có một tầng không gian, bên trong có rất rất nhiều đan dược, bao gồm Tích Cốc, giải độc, bảo trì dung nhan không già đi, còn có rất nhiều đan dược không biết tác dụng."
"Những thứ đan dược kia từ đâu mà ra?" Ninh Nhụy Nhụy lại hỏi.
"Không biết." Trên mặt Trần Đô Hành đã không còn biểu tình xoắn xuýt, rất tự nhiên trả lời: "Khi chúng ta tới đây thì nó đã có rồi, hơn nữa trong tầng không gian kia còn có người tới sớm hơn cả chúng ta, có thể bọn hắn sẽ biết."
Ninh Nhụy Nhụy nhớ tới người tên Viên Văn Ngạn trước đó, hình như hắn tự xưng mình đã ở chỗ này hơn tám mươi năm. Cái này quá kì quái, vì sao lại có nhiều người đi tới tầng không gian này như vậy, khoa học kỹ thuật trước kia cũng không đủ để chèo chống nhân loại đi tới đáy biển mới đúng.
"Làm thế nào mà các ngươi tiến vào đây được?" Ninh Nhụy Nhụy hỏi.
"Thời gian quá lâu, đã nhớ không rõ lắm." Trần Đô Hành hồi đáp: "Chỉ nhớ mang máng hình như nhà họ Viên mời một vị cao nhân nào đó, làm chúng ta ngủ chung ở trong một căn phòng, đến khi tỉnh lại thì đã đến đây rồi."
Ninh Nhụy Nhụy nhớ ra cái gì đó, lại hỏi: "Ngươi biết đó là vị cao nhân nào không, bây giờ hắn đang ở đâu?"
"Hắn ở phía dưới." Trần Đô Hành trả lời.
"Có phải hắn mặc áo bào đen, hoàn toàn thấy không rõ dáng vẻ, giọng nói cũng có chút mơ hồ không xác định được." Ninh Nhụy Nhụy truy vấn.
"Không......" Trần Đô Hành vừa mới nói một chữ thì thần sắc bỗng nhiên đại biến, sau đó phun ra một ngụm máu tươi, cuối cùng cả người khôi phục một chút năng lực hành động, nhưng mà hắn không làm gì cả, chỉ là mềm nhũn ngã trên mặt đất, mấy người khác cũng là như thế.
"Ngươi giết hắn làm gì?" Ninh Nhụy Nhụy nhìn về phía Hạ Thiên, nàng cho rằng hắn làm, bất mãn nói: "Ta còn chưa hỏi xong đâu."
Hạ Thiên bĩu môi, khó chịu nói: "Là tên ngu ngốc phía dưới đang làm trò quỷ."
"Đi thôi, chúng ta đi nhìn xem người nọ là thần thánh phương nào!" Ninh Nhụy Nhụy thật đúng là muốn đi xuống nhìn xem một chút, câu hỏi càng ngày càng nhiều, nàng cũng càng ngày càng muốn làm rõ mọi chuyện, rốt cuộc không gian đáy biển này còn có bao nhiêu bí mật.
Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy bước lên cây cầu màu trắng, đi chừng nửa giờ thì một cửa động có đường kính chưa tới một mét xuất hiện trước mặt, nước sông cũng rơi xuống bên dưới động, trông giống như là một loại đập chứa nước.
Nhưng quỷ dị chính là, cây cầu mà Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy đang đi đột nhiên vặn vẹo thành những bậc thang ở phía trên cửa động, sau đó kéo dài xuống bên dưới.
Ninh Nhụy Nhụy đứng ở trên cầu nhìn vào trong động hồi lâu, nhưng mà vẫn không có cách nào nhìn thấy tình hình bên dưới là gì.
"Tiểu muội chân dài, chúng ta đi xuống đi." Hạ Thiên rất tự nhiên ôm vòng eo nhỏ nhắn của Ninh Nhụy Nhụy, nhún nhẹ một cái, nhảy xuống cửa động kia.
Gần như chỉ là một cái chớp mắt, có thể là còn chưa đến một giây, Ninh Nhụy Nhụy phát hiện hai người đã ở bên dưới dòng sông. Xuất hiện trước mắt bọn hắn là một ngọn núi cao ngất, bốn phía tràn ngập một cỗ hương khí nồng đậm đến mức sẽ khiến người ta hít thở không thông.
Trên núi dưới núi có hàng ngàn sinh vật giống như là khỉ, chúng nó đứng đó nhìn chằm chằm vào Ninh Nhụy Nhụy và Hạ Thiên, ánh mắt thất thần lại có chút quỷ dị.
"Quá nhiều khỉ." Ninh Nhụy Nhụy không khỏi cảm khái: "Chẳng lẽ đây là Hoa Quả Sơn?"
......
Cùng lúc đó, tại Tiên Vân đại lục, đoàn người của Hạ Lãnh cũng gặp phải những sinh vật giống như khỉ, chỉ là những con khỉ này có lông tóc đỏ tươi như máu, đôi mắt đều là màu xanh biếc, bọn nó đứng ở giữa đường đi, con mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm phía đối diện.
"Chính là loại...... Quái vật đó." Phong Thiên Linh sợ hãi núp sau lưng Hạ Lãnh, "Chúng gọi là Huyết Hầu Tử."
Hạ Lãnh cảm giác có chút không ổn, những con khỉ này hơi nhiều, hơn nữa nhìn dáng vẻ cũng không dễ đối phó, bằng bốn người bọn hắn cũng không biết có thể thuận lợi thoát thân hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận