Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4095: Được hay không cũng phải thử một chút

Da thịt trắng như tuyết của Phù Diêu Tiên Tử dần dần đỏ ửng lên, cả gương mặt cũng bắt đầu hiện lên sinh cơ của người sống.
“Ngươi, ngươi đừng nhanh như vậy.” Cung chủ Thiên Cung bỗng nhăn nhó, xấu hổ còn hơn cả Phù Diêu Tiên Tử.
Hạ Thiên liếc mắt nhìn nàng một cái, không hiểu hỏi: “Chuyện gì xảy ra với ngươi thế? Tại sao ngươi lại đỏ mặt chẳng khác nào đít khỉ vậy? Ta cũng không đụng ngươi mà.”
Biểu hiện của cung chủ Thiên Cung có chút mất tự nhiên, rốt cuộc không duy trì được sự thanh lãnh như trước, nghiến răng nói: “Ta vốn do khí linh của Phù Diêu Tiên Tử biến thành, tất nhiên cũng có thể cảm nhận được… thể nghiệm của nàng ấy.”
“Không phải giống như bào thai song sinh chứ?”
Hạ Thiên bỗng nhiên cảm thấy hứng thú: “Hẳn chơi rất vui.”
“Câm miệng.” Cung chủ Thiên Cung nổi giận, quát lớn: “Ngươi lo làm chuyện của ngươi đi, tập trung tinh lực thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử, đừng nói những thứ vô vị, càng không nên nghĩ những thứ thất loạn bát tao.”
“Đây là chuyện rất nghiêm chỉnh, tuyệt không thể loạn.” Hạ Thiên thành thật nói: “Chơi rất vui, có cái gì không thể nói chứ.”
Cung chủ Thiên Cung phẫn nộ: “Ngươi tốt nhất nên ngậm miệng lại. Ngươi nói thêm gì nữa, có tin ta tìm cơ hội giết ngươi hay không?”
“Ngươi không nỡ giết ta đâu.” Hạ Thiên tăng tốc cánh tay nhưng ngoài miệng vẫn không ngừng trêu chọc cung chủ Thiên Cung: “Ta chỉ muốn thử xem, nhưng đúng là thú vị thật. Trước giờ ta chưa từng chơi qua trò chơi thú vị như thế. A, không đúng, thật ra trước kia ta đã cùng vợ Nữ hoàng…”
Cung chủ Thiên Cung cắn chặt răng, giống như đang nhẫn nại lắng nghe, nhưng rốt cuộc không nghe nổi Hạ Thiên nói nhảm: “Ngươi có thể đừng nói chuyện nữa hay không? Động tác cũng nhanh lên, đừng có… A!”
“Ồ, ngươi thật sự có cảm giác?” Hạ Thiên sửng sốt, tiếp theo vô cùng kinh hỉ: “Xem ra lúc trước ngươi không nói thật rồi. Ngươi không chỉ là khí linh hóa thân, khẳng định còn có liên hệ khác với Phù Diêu Tiên Tử.” “Không có.” Cung chủ Thiên Cung mắng: “Đừng có làm loạn, nữ nhân của ngươi sẽ chết đấy. Võ La Thần Quân cũng không phải loại người có kiên nhẫn. Bây giờ hắn ta đang toàn lực phá hủy tiên quan. Nếu trong thời gian ngắn không hủy được tiên quan, hắn ta sẽ bắt nữ nhân của ngươi ra xả giận. Người mà hắn ta giết nhất định là thần hồn câu diệt. Đến lúc đó, cho dù ngươi có Nghịch Thiên Bát Châm, ngươi cũng không cứu được các nàng.”
Cung chủ Thiên Cung nói không sai.
Mặc dù Hạ Thiên đang nhạo báng cung chủ Thiên Cung, nhưng hắn cũng không chậm trễ.
Rất nhanh, bàn tay của hắn đã sờ đến mi tâm của Phù Diêu Tiên Tử, giữa ngón tay sáng lên một cây ngân châm, nhắm ngay mi tâm đâm xuống.
Cực Tiên mộ, bên ngoài tiên quan.
Võ La Thần Quân đang đánh vào tiên quan, gần như xuất mười hai phần khí lực.
Nhưng tác dụng cũng không quá lớn. Huyền tinh tiên quan chỉ bị phá một chút góc cạnh mà thôi.
“Bổn quân không tin, ngay cả một tiên quan nho nhỏ cũng không làm gì được.”
Hai tay Võ La Thần Quân hợp lại, giơ cao quá đỉnh đầu, vận tất cả kiếp cương trong cơ thể, ngưng tụ thành một thanh cự kiếm màu vàng cao mấy trăm trượng, thậm chí còn không ngừng dài ra.
Mũi kiếm thậm chí còn đâm thủng mái vòm bí cảnh Thiên Cung, xuyên qua mặt đất.
Gần như toàn thế giới đều nhìn thấy một thanh cự kiếm màu vàng xuyên qua thiên cung, thẳng vào vân tiêu.
“Nhất định phải ngăn hắn ta lại.”
Triệu Vũ Cơ nhìn thấy, cảm thấy không ổn. Nếu bị một kiếm này chém trúng, tiên quan kia hơn phân nửa ngăn không được. Đến lúc đó, Hạ Thiên bên trong chắc chắn cũng sẽ bị trọng kích.
Tô Bối Bối đề nghị: “Thừa dịp bây giờ hắn ta đang tập trung đối phó tiên quan, chúng ta dùng toàn lực đánh lén hắn ta, như thế nào?”
“Có thể không?” Ninh Nhụy Nhụy có chút hoài nghi.
Lam Y Nhân nói: “Được hay không cũng phải thử một lần, cũng không thể cái gì cũng không làm.”
“Đúng, anh rể vẫn còn ở bên trong tiên quan.” Thạch Thuần cắn răng nói: “Giết không chết tên Võ La Thần Quân kia, nhưng ít nhất cũng phải khiến hắn ta phân tâm.”
“Ta cảm thấy có thể thử một chút.” Tô Vô Song nói.
Dương San gật đầu đồng ý.
Bạch Tiêm Tiêm và Nhiếp Tiểu Lý tất nhiên cũng không có ý kiến.
Triệu Vũ Cơ thấy mọi người đều đồng tâm hiệp lực như vậy, liền gật đầu: “Vậy thì tới đi, cũng giống như vừa nãy.”
Mọi người đều tập trung linh khí còn sót lại trong cơ thể, rót vào trong người Triệu Vũ Cơ.
Triệu Vũ Cơ ngưng thần, xiết chặt trường kiếm trong tay, lại một thức Nhất Chi Độc Tú, hung bạo chém về phía hậu tâm Võ La Thần Quân.
Phốc.
Mũi kiếm đâm vào da thịt, lập tức máu tươi văng tung tóe.
“Một đám sâu kiến, dám quấy rầy chuyện của ta. Bổn quân sẽ tiễn các ngươi về Tây Thiên trước.”
Võ La Thần Quân cảm giác hậu tâm tê rần, quay đầu liền nhìn thấy nhóm người Triệu Vũ Cơ, không khỏi gầm thét, lập tức chém một luồng kiếm khí về phía các nàng.
Luồng kiếm khí này nhanh như thiểm điện, mạnh như lôi đình.
Nhóm người Triệu Vũ Cơ đã kiệt lực, không còn sức hoàn thủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn luồng kiếm khí chém đến.
Không tránh được.
Xem ra, hôm nay các nàng phải bỏ mạng ở đây rồi.
Vù.
Một tiếng giòn vang, kiếm khí sượt qua người các nàng, không chút trở ngại chém về phía đằng xa.
Uy lực của nó rất lớn, thậm chí còn trảm phá kết giới của Cực Tiên mộ.
Kiếm khí lao lên mặt đất, chém mấy ngọn núi bên trên thành hai nửa, nhưng tất cả mọi người đều bình yên vô sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận