Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2560: Phá giải bí thuật của Ngũ Hành Tông

"Sư phụ, giết bọn chúng đi! Mau giết bọn chúng đi!" Sau khi Thịnh Kỳ Dương ngã xuống mặt đất, bỗng nhiên kêu to một cách điên cuồng, "Nếu ta đã tỉnh lại, vậy thì mệnh bài của ta ở trong tông phái sẽ có hiệu lực, đến lúc đó ngươi tìm một tên đệ tử cho ta đoạt xá là được, nhưng mà ba người này tuyệt đối không thể giữ lại. Ta có linh cảm, tương lai bọn họ sẽ trở thành tai họa khổng lồ cho Ngũ Hành Tông chúng ta, thậm chí là cả Bắc Hãn Giới!"
Con mắt ngũ sắc lộ ra vẻ xoắn xuýt, nhưng rất nhanh liền hạ quyết tâm, lớn tiếng quát lên: "Nếu đã như thế, vậy vi sư sẽ làm theo ý ngươi! Liệt Thiên Tù, chú ra!"
Một đoạn thần chú rườm rà và tối nghĩa lập tức vang lên bên tai Hạ Thiên, Y Tiểu Âm và Triệu Thanh Thanh, ngay sau đó liền chồng chất lên nhau, phảng phất như hành lang uốn khúc dài vô tận đang hiện ra ở trước mắt bọn họ.
"Đây là chiêu gì?" Triệu Thanh Thanh kinh ngạc không thôi.
Không lâu sau, toàn bộ mộ thất bỗng dưng bay lên không trung, có vô số dây leo trông như những chiếc vảy đang bao phủ lấy cả tòa mộ thất này.
Hạ Thiên hơi nghiêm túc, nhìn con mắt ngũ sắc trên bầu trời, chậm rãi nói: "Xem ra hắn muốn mang vòng xoáy thời không này ra khỏi trái đất, sau đó tiến hành phong ấn, kéo tới Bắc Hãn Giới kia."
Y Tiểu Âm lạnh giọng nói: "Chúng ta đều ở đây, làm sao có thể để hắn làm như thế được!"
"Vợ Y Y, đừng nhúc nhích, cứ để hắn làm." Hạ Thiên cười hì hì nói.
Y Tiểu Âm kỳ quái nhìn Hạ Thiên, nhỏ giọng nhắc nhở một tiếng: "Nếu mà hắn làm xong, vậy thì chúng ta sẽ phải bị vây ở đây mãi mãi."
"Hắn không làm được." Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, nhìn con mắt ngũ sắc trên bầu trời như thể đang nhìn một tên ngốc, "Hắn không có bản lãnh đó, nhưng cũng không thể để hắn ung dung được."
Đang nói, Hạ Thiên bỗng lấy một ngân châm ra, đâm liên tiếp mười mấy châm lên hư không.
Lúc này, mộ thất đang chậm rãi bay lên không bỗng ngừng lại giữa chừng, những cọng dây leo như vảy cũng cấp tốc lùi lại.
"Chuyện này sao có thể!" Con mắt ngũ sắc lộ ra vẻ kinh hãi, "Ngươi chỉ là phàm nhân, làm sao có thể phá giải bí thuật chí cao của Ngũ Hành Tông ta, còn dùng cây ngân châm nhỏ xíu đó, chuyện này tuyệt đối bất khả thi!"
"Được rồi, bớt nói nhảm." Hạ Thiên nhặt một hòn đá lên, bỗng dưng cong ngón tay búng một cái, nặng nề đánh vào giữa con mắt ngũ sắc.
"A!" Con mắt ngũ sắc kia lập tức đau đến mức nhắm lại.
Khi con mắt nhắm lại, cả tòa mộ thất trong nháy mắt trở về vị trí ban đầu.
Con mắt ngũ sắc giữa bầu trời lại mở mắt ra, đã triệt để mất hết quyền kiểm soát đối với mộ thất, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó biến mất không thấy tăm hơi.
"Đáng ghét!" Con mắt ngũ sắc tức đến nổ phổi, giọng nói vẫn đang vang lên trong đầu bọn Hạ Thiên: "Các ngươi cứ chờ đấy, cho dù cách bao xa, lão phu thề rằng sẽ tìm được các ngươi."
"Vậy là xong rồi ư?" Triệu Thanh Thanh kinh ngạc hỏi.
Hạ Thiên gật gù: "Xong hết rồi, vòng xoáy thời không này đã bị ta xóa đi, hiện tại chúng ta đang ở trên trái đất."
"Vậy xử lý tên này như thế nào giờ?" Triệu Thanh Thanh đá Thịnh Kỳ Dương đã ngất đi.
"Ngươi cứ xử lý theo ý mình thôi." Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, lơ đễnh nói.
Lúc này, Y Tiểu Âm nói: "Người này còn có tác dụng, còn có thể moi ra càng nhiều thông tin liên quan tới liên minh Tu Tiên từ trong miệng hắn."
"Hiểu rồi, cứ mang hắn về Thiên Đạo tổ, từ từ tra khảo là được." Triệu Thanh Thanh đáp lại.
Không lâu sau, ba người dạo vài vòng mộ thất từ trong ra ngoài, ngoại trừ phát hiện một ít quyển sách cũ rích bị rách vài trang, cùng với đan hoàn và pháp khí ra, những thứ khác đều là phế phẩm.
Về phần vàng bạc châu báu mà Thịnh Kỳ Dương nói lúc trước, lại không nhìn thấy đâu, nhưng chẳng sao cả, đám Hạ Thiên cũng không coi trọng những thứ đó cho lắm.
"Những quyển sách cổ này, nhiều khả năng có liên quan đến « Dạ Thiên Thư », ta phải nghiên cứu kỹ một xíu." Y Tiểu Âm trực tiếp ‘đánh dấu chủ quyền’ với mấy sách cổ đó, đương nhiên Hạ Thiên và Triệu Thanh Thanh cũng không có cướp của nàng.
Lại kiểm tra thêm một vòng, quả thực không đồ vật giá trị nào khác, đám Hạ Thiên liền rời khỏi mộ thất, trở lại Phát Vân Giới.
Y Tiểu Âm trực tiếp trở về Giang Hải, vội vã muốn nghiên cứu những quyển sách cổ đó.
"Sư phụ, ngươi về Giang Hải hay là về Kinh Thành với ta?" Triệu Thanh Thanh gọi thành viên của Thiên Đạo tổ tới, bọc kín Thịnh Kỳ Dương lại, đang định mang hắn về Kinh Thành để từ từ tra khảo những vấn đề có liên quan đến liên minh Tu Tiên.
Hạ Thiên không nghĩ rằng Y Tiểu Âm lại trở về Giang Hải một mình, trực tiếp bỏ mặc hắn, tâm tình đang có phần khó chịu, còn về việc đi Kinh Thành với Triệu Thanh Thanh, hắn còn phải cân nhắc một chút.
Ngay vào lúc này, cách đó không xa bỗng nhiên có một giọng nữ truyền đến: "Ngươi muốn làm gì! Cút xa ta ra!"
Hạ Thiên bỗng dưng sáng mắt lên, nói với Triệu Thanh Thanh: "Ngươi về Kinh Thành đi, ta phải ở lại đây."
Triệu Thanh Thanh đang buồn bực, vừa dời mắt liền bắt gặp nữ nhân mới lên tiếng kia, lập tức âm thầm thở dài, cũng không nói gì thêm, trực tiếp rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận