Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4194: Ảnh trùng

“Ngươi mới là quái dị đấy.”
Bạch Bích Tiêu tức giận trừng Hạ Thiên: “Thập tuyệt tiên tử được tuyển ra từ toàn bộ nữ nhân trung tầng Sơn Giải giới, dung mạo có thể nói là đỉnh tiêm. Tuy nói có hai người thêm vào cho đủ số nhưng tám người còn lại đều là tuyệt sắc thiên tiên.”
“Nói có dễ nghe hơn nữa thì cũng vô dụng.” Thái độ của Hạ Thiên hoàn toàn không có chút thay đổi nào: “Trước khi ta nhìn thấy được dung mạo, tất cả đều là người quái dị.”
“Ngươi cho rằng ngươi là ai, lời ngươi nói chẳng được tính.” Bạch Bích Tiêu nhịn không được liền liếc mắt: “Người được chọn đều là do hội trưởng lão quyết định.”
Nói xong, nàng lẩm bẩm: “Nếu không phải Kim tộc tận lực làm khó dễ tỷ tỷ, bây giờ tỷ tỷ cũng đã là một trong thập tuyệt tiên tử rồi, làm gì có chuyện người quái dị Kim tộc kia chiếm vị trí chứ.”
“Bích Tiêu, không cho phép muội nói mò.”
Bạch Thi Tình giật mình, nhẹ giọng khiển trách: ‘Mấy vị tiên tử kia, bất luận hình dáng hay là bản lãnh đều cao hơn ta gấp mấy lần. Ta đích thật thua các nàng một bậc. Quyết định của hội trưởng lão không sai.”
“Bọn họ vốn nhằm vào Phi Diệp tộc chúng ta. Mặc kệ chúng ta làm cái gì, bọn họ đều phản đối.”
Bạch Bích Tiêu hiển nhiên đã trải qua khoảng thời gian bị đè ép, bây giờ nhịn không được liền bạo phát: “Nhất là Kim tộc. Nếu không phải bọn họ khắp nơi làm khó dễ chúng ta, tình thế chúng ta cũng không khó khăn đến như thế này, ngay cả một Tổ trưởng tuần vệ nho nhỏ cũng dám kêu đánh kêu giết chúng ta.”
“Im ngay.” Sắc mặt Bạch Thi Tình cứng đờ, lập tức quát lớn: ‘Muội đừng nói nữa.”
Lúc này, thuyền đã đi được một khoảng cách không ngắn, cách địa giới Phi Diệp tộc không xa.
Bạch Bích Tiêu nói tới nói lui, cũng không cố kỵ như trước, tính cách cũng dần dần không thu lại được.
“Vì sao muội không thể nói chứ?”
Bạch Bích Tiêu có chút nhịn không được, ngược lại còn lớn tiếng nói: “Muội biết tỷ tỷ đang sợ cái gì, không phải hội trưởng lão đều phát Ảnh Trùng ở mỗi giới vực để giám sát chúng ta sao? Muội đang nói cho bọn họ nghe đấy, để bọn họ tỉnh lại một chút, khiêm tốn một chút, đừng nên ép người quá đáng.”
Vù.
Lúc này, giữa không trung vang lên tiếng xé gió.
Một tiểu côn trùng cánh đen bay đến, lơ lửng bên trên bọn họ.
Bạch Thi Tình khẩn trương không thôi, tiến lên bưng kín miệng em gái nàng.
Tiểu côn trùng cánh đen bỗng dưng bay đến trước mặt Bạch Bích Tiêu, ánh mắt xanh mơn mởn phóng ra khí tức màu xanh, chậm rãi tràn ngập.
“Ngươi mau nói lại lời vừa nãy của ngươi lần nữa.”
Con tiểu côn trùng bỗng nhiên phát ra tiếng người, lạnh lùng quát hỏi.
“Ta chẳng nói cái gì cả.” Bạch Bích Tiêu nhìn thấy con tiểu côn trùng xuất hiện, lập tức sợ hãi, lắc đầu phủ nhận.
Con côn trùng cánh đen vẫn phát ra âm thanh thâm trầm: “Ngươi không cần giảo biện. Vừa rồi ta đã thu thập hình ảnh và lời nói của ngươi, rất nhanh chúng sẽ được đưa cho hội trưởng lão thẩm tra.”
“Ảnh Trùng đại nhân, muội muội ta chỉ nhanh mồm nhanh miệng, cũng không phải có ý mạo phạm.”
Bạch Thi Tình lặng lẽ bảo vệ em gái ở sau lưng, tiến lên cung kính nói: “Phi Diệp tộc chúng ta từ trước đến nay một lòng nghe theo, hàng năm cống hiến cũng không thiếu nửa phần. Giám Sát Ti các ngươi hẳn cũng biết mà. Vừa rồi chỉ là…”
“Im ngay.”
Côn trùng cánh đen cắt ngang lời nói của Bạch Thi Tình, lạnh lùng nói: “Phi Diệp tộc các ngươi từ trước đến nay ngoài mặt thì tỏ ra không có gì, nhưng bên trong lại cực kỳ oán hận. Cho nên, các ngươi mới có thái độ bất kính với hội trưởng lão như vừa rồi, ý đồ không tốt rõ rành rành. Phi Diệp tộc các ngươi chờ hội trưởng lão chế tài đi.”
“Con ruồi này từ đâu xuất hiện thế?” Hạ Thiên nhìn côn trùng cánh đen, cực kỳ khó chịu.
Lúc này, côn trùng cánh đen mới chú ý đến Hạ Thiên. Đầu tiên, nó quét mắt nhìn một chút, tiếp theo ngạc nhiên kêu lên: “Trên người ngươi có khí tức hôi thối của mặt đất. Ngươi tuyệt không phải người của Sơn Hải giới. Tốt, Phi Diệp tộc lại có thêm một tội trạng, cấu kết người mặt đất, ý đồ lật đổ Sơn Hải giới.”
“Tại sao ngươi lại có thể ngậm máu phun người như vậy?”
Bạch Bích Tiêu vốn còn chút sợ hãi, nghe xong, không khỏi tức điên lên: “Mặc dù Hạ Thiên là người mặt đất nhưng không có liên quan gì đến Phi Diệp tộc chúng ta, là Bạch Vô Thường đại nhân mang vào. Tại sao cái này cũng quy chụp lên đầu chúng ta được thế?”
Côn trùng cánh đen phát ra tiếng cười khinh miệt: “Thế thì ta sẽ thông báo tin tức các ngươi đi cùng hắn cho Địa phủ. Phi Diệp tộc các ngươi chờ bị xử lý đi. Nhục thân và mệnh hồn của tất cả tộc nhân sẽ thu về thần hạch, do hội trưởng lão xử lý.”
“Ngươi.” Bạch Thi Tình cũng tức đến sôi máu, mắng to côn trùng cánh đen: “Ngươi đừng có quá đáng. Ta biết ngươi nhằm vào chúng ta là vì cái gì, đơn giản là Kim tộc đã chào hỏi Giám Sát Ti các ngươi, nhưng Phi Diệp tộc chúng ta cũng không phải dễ trêu. Cùng lắm thì ngọc thạch câu phần thôi.”
Côn trùng cánh đen cười lạnh: “Ngọc thạch câu phần? Tiện tộc ngoài tam vực các ngươi cũng xứng? Cộng thêm một tội danh, phỉ báng danh dự Kim tộc.”
“Có lẽ chúng ta không cách nào ngọc thạch câu phần với Kim tộc nhưng liều cá chết lưới rách với Giám Sát Ti của các ngươi cũng không phải không có khả năng.” Gương mặt Bạch Thi Tình hiện lên sát ý, ánh mắt kiên nghị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận