Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2884: Đành phải xử lý ngươi!

Bốp.
Mũi kiếm của Hoàng Thiết Thiền bị người ta đẩy ra, cũng không đâm trúng cổ họng Trương Chí Thanh.
“Ồ, ngươi còn có thể cử động? Xem ra, căn cơ của ngươi không tệ.” Hoàng Thiết Thiền ngạc nhiên nhìn Bạch Tiêm Tiêm: “Đáng tiếc, ngươi cứu hắn ta cũng chẳng có lợi ích gì. Hắn ta đã là phế vật.”
Bạch Tiêm Tiêm lạnh lùng nhìn Hoàng Thiết Thiền: “Ngươi mới là phế vật đấy. Ngươi rõ ràng có bản lãnh nhưng lại không dám chính diện đối chiến với người khác, chỉ biết sử dụng mấy loại âm mưu quỷ kế này, ngươi không cảm thấy đáng xấu hổ sao?”
“Cái này có gì mà phải hổ thẹn?” Hoàng Thiết Thiền mỉm cười ngạo nghễ: “Tu vi cảnh giới là thực lực, trí tuệ và mưu kế cũng là thực lực. Đều tại các ngươi ngu xuẩn, trách được ai chứ?”
Dù sao Bạch Tiêm Tiêm cũng ít trải sự đời, nhất thời không biết làm thế nào để phản bác.
“Vợ Tiêm Tiêm, ngươi không cần nghe hắn ta nói.” Hạ Thiên có thể nói là có kinh nghiệm phong phú khi đối phó với loại người ngu ngốc này. Hắn không bị lọt vào cạm bẫy ngôn ngữ của đối phương: “Đã ngu ngốc thì liên quan gì đến trí tuệ, cũng chẳng có thực lực, cứ xử lý trực tiếp là được.”
“Ha ha, vậy bổn công tử sẽ bồi ngươi chơi một chút, xem các ngươi có thể chống đỡ được bao lâu.” Hoàng Thiết Thiền thấy ngôn ngữ của mình vô hiệu với Hạ Thiên, nhuyễn kiếm trong tay lắc một cái, đâm về phía Bạch Tiêm Tiêm.
Luận đấu võ mồm, Bạch Tiêm Tiêm khả năng không có quá nhiều kinh nghiệm, nhưng đối với chiến đấu lại không hề sợ hãi.
Ở Sương Nguyệt đảo, người người đều tu hành, huống chi âm Y Môn còn cất giữ không biết bao nhiêu đồ tốt, trong đó có rất nhiều bí mật tu hành của các môn phái. Bọn họ chẳng những tu luyện mà còn thường xuyên thực chiến. Mặc dù không thấy máu nhưng kinh nghiệm đầy đủ.
Thiên Sơn kiếm pháp phiêu dật, kỳ quỷ một đường, chiêu thức như thơ như vẽ, lúc đối chiến rất dễ dàng tạo ảo giác cho đối thủ. Đó là vì loại kiếm pháp này không hề có lực sát thương.
Tuy nhiên, cũng bởi vì kiếm pháp mê hoặc mắt người mới có thể khiến cho khi đối thủ buông lỏng cảnh giác, giết người một cách vô hình.
Bạch Tiêm Tiêm cảm thấy kiếm pháp đối phương quỷ dị, không trực tiếp nghênh chiến. Mỗi lần đối chọi gay gắt, kiếm của đối phương lại tránh ra, từ một góc độ quỷ dị khác đâm tới.
Nếu thể lực hai bên ngang nhau, chiêu thức này rất dễ thu được ưu thế, thậm chí nhanh chóng chiếm thượng phong, thậm chí trong vòng mấy chiêu sẽ chiến thắng một cách bất ngờ.
Tuy nhiên, kiếm pháp này cũng có một khuyết điểm rất lớn, một khi gặp phải đối thủ mạnh hơn mình mấy lần, hành động lâm thời biến chiêu như thế chỉ là tìm chết.
Cũng may tu vi Bạch Tiêm Tiêm không cao, đại khái ngang ngửa với Hoàng Thiết Thiền, đều là Trúc Cơ Kỳ, cách ngưng kết Kim Đan vẫn còn một khoảng cách.
Cho nên, Hoàng Thiết Thiền tự cho mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay, kiếm pháp càng thêm quỷ dị, khiến người ta hoàn toàn nhìn không thấu.
Đấu một hồi, Bạch Tiêm Tiêm dần dần rơi vào thế hạ phong.
“Vợ Tiêm Tiêm, thật ra nàng không cần đi theo tiết tấu của người khác.” Hạ Thiên lên tiếng nhắc nhở: “Nàng muốn đánh như thế nào thì cứ đánh như thế ấy. Hắn ta có muốn chơi trò gì cũng vô dụng.”
Bạch Tiêm Tiêm giật mình, lập tức bừng tỉnh: “Đúng vậy, vì sao ta luôn phải nghĩ đến làm cách nào để phá chiêu của hắn ta chứ?”
Hoàng Thiết Thiền cười nói: “Bây giờ ngươi mới nghĩ đến thì cũng đã muộn rồi. Ngươi nhất định phải chết. Tuy nhiên, ta thấy tư chất của ngươi không tệ, giết chết quả thật rất đáng tiếc. Chỉ cần ngươi thần phục ta, đồng ý trở thành lô đỉnh của bổn công tử, ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng.”
Ban đầu, Hạ Thiên hoàn toàn không thèm để ý cái tên ngu ngốc này, thậm chí chẳng muốn ra tay. Bây giờ, nghe Hoàng Thiết Thiền nói khó nghe như thế, hắn không khỏi khó chịu: “Ngươi dám đánh chủ ý vào vợ của ta, xem ra ngươi thật muốn chết rồi.”
“Ồ, ngươi nói giống như ngươi có thể giết chết được ta vậy.” Hoàng Thiết Thiền chẳng thèm ngó đến Hạ Thiên: “Bây giờ trong người ngươi còn linh khí hay không? Một đầu ngón tay của bổn công tử cũng có thể lấy mạng của ngươi. Đương nhiên ta sẽ không để cho ngươi chết nhanh đâu. Ta sẽ chơi nữ nhân của ngươi trước mặt ngươi… A!”
Lời còn chưa nói hết, một nắm đấm đã nặng nề đập vào mặt của hắn ta.
Một quyền này không hề khoa trương, chỉ là một quyền bình thường.
Nhưng nắm đấm lại vô cùng bá đạo, còn mạnh hơn cả thép, cứng hơn cả sắt, phá vỡ phòng ngự của Hoàng Thiết Thiền, đập nát khuôn mặt của hắn ta, răng trong miệng cũng biến thành mảnh vụn bay khắp nơi.
Bành!
Hoàng Thiết Thiền va vào vách tường phù cung, thiếu chút nữa đã tạo thành một lỗ thủng.
“Không thể nào?” Gương mặt Hoàng Thiết Thiền không còn khinh thường, thay vào đó là sự sợ hãi nhìn Hạ Thiên: “Linh khí trong cơ thể ngươi đáng lý phải bị hút sạch mới đúng, ngươi rốt cuộc là ai?”
“Ta là ai, ngươi không có tư cách để biết, có biết cũng không có tác dụng.” Hạ Thiên bóp tay, lười biếng nói: “Ban đầu, ngươi muốn làm gì đều không liên quan đến ta, nhưng tên ngốc ngươi cứ chọc ta, còn dám đánh chủ ý vào vợ Tiêm Tiêm của ta, ta đành phải xử lý ngươi.”
“Xử lý ta?” Hoàng Thiết Thiền cười to lên, giống như điên dại: “Ngươi đừng tưởng rằng ngươi đánh trúng ta một quyền thì có thể khoác lác. Chỉ cần hoàng kim phù cung còn, ngươi không có khả năng là đối thủ của ta. Bổn công tử sẽ dùng phù cung hút khô ngươi.”
Vừa dứt lời, hoàng kim phù cung lập tức gia tăng tốc độ cướp linh khí của hạ thiên. Rất nhiều linh khí từ bên trong cơ thể Hạ Thiên bay ra ngoài, từng chút một rót vào cơ thể
“Ha ha ha, ta còn xem ngươi phách lối như thế nào nữa.” Cơ thể Hoàng Thiết Thiền trong nháy mắt khôi phục lại như cũ, ngay cả răng bị đánh rớt cũng dài ra: “Ngươi có mạnh hơn nữa cũng chỉ là phân bón của ta mà thôi. Hôm nay, không ai có thể thoát khỏi bàn tay của bổn công tử. A…”
Lại một quyền chẳng có gì lạ.
Cơ thể Hoàng Thiết Thiền phá vỡ hoàng kim phù cung, bị đánh bay ra ngoài, lăn đến một ngọn núi, khó khăn lắm mới dừng lại được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận