Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3758: Ngươi đang dạy ta cách làm việc?

“Ban đầu đã thành công, nhưng lại bị cái người tên Hạ Thiên phát hiện.”
Bạch Tiểu Lâu không dám có một chút oán trách nào, nhưng trong lòng vẫn có chút ủy khuất: “Ta sẽ ở lại tìm thời cơ, lần sau nhất định có thể thành công.”
Bốp!
Lại thêm một cái tát.
“Lần sau? Ngươi còn muốn có lần sau?” Nữ nhân cao gầy lạnh lùng nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Lâu: “Ta bảo gnươi ném Thấm Nguyệt Hương vào khe cửa phòng bọn họ, chút chuyện nhỏ này mà ngươi cũng làm không xong, ngươi cảm thấy ta có thể tin tưởng ngươi lần thứ hai không?”
Bạch Tiểu Lâu không khỏi sợ hãi, cầu khẩn: “Xin ngươi cho ta một cơ hội.”
“Ngươi cho rằng Thấm Nguyệt Hương dễ chế tạo như vậy sao?” Ánh mắt nữ nhân cao gầy lộ ra xúc động muốn giết người: “Đây chính là ta bồi… bỏ ra giá cao mới lấy được từ Bạch gia, tổng cộng cũng chỉ có ba miếng, mỗi miếng đều có giá một trăm vạn.”
“Nhưng nó đã bị giẫm nát rồi.” Bạch Tiểu Lâu không tự chủ liếc nhìn qua Hoàng Vũ Thực, ngụ ý không cần nói cũng biết.
Bành.
Hoàng Vũ Thực đá thẳng một cước, đạp lăn Bạch Tiểu Lâu xuống đất, mắng to: “Tiện nhân ngươi còn muốn đẩy trách nhiệm lên người ta. Nếu không phải ta thay ngươi giải vây, ngươi cảm thấy ngươi có thể thoát thân được sao? Ngươi đã sớm bị ba người kia bức đến sắp bán đứng chúng ta rồi.”
“Ta không phải, ta không có.” Bạch Tiểu Lâu lắc đầu phủ nhận.
Nữ nhân cao gầy hừ lạnh một tiếng, biểu hiện căm ghét: “Ta không muốn nghe ngươi giảo biện nữa. Bây giờ ngươi đi giám sát hai nữ nhân kia cho ta, nhất là Dương San, ngươi nghe rõ chưa?”
Bạch Tiểu Lâu cuống quýt gật đầu: “Ta nghe rõ rồi.”
“Lần này cần lại xuất hiện vấn đề, ngươi có tin ta đưa ngươi về Bạch gia hay không.” Nữ nhân cao gầy tiếp tục uy hiếp: “Ngươi có địa vị như thế nào ở Bạch gia trước kia, ngươi hẳn phải biết rõ ràng chứ?”
Bạch Tiểu Lâu lập tức hoảng hốt, bịch một tiếng quỳ gối trước nữ nhân cao gầy: “Á tỷ, ta biết sai rồi, về sau ta tuyệt đối không phạm sai lầm nữa đâu, ngươi đừng đưa ta về Bạch gia.”
Nữ nhân cao gầy quát lạnh: “Ngươi biết thì tốt, biến.”
Bạch Tiểu Lâu đành phải lộn nhào ra cửa, còn cẩn thận đóng cửa phòng lại.
Bạch Tiểu Lâu vừa đi khỏi, Hoàng Vũ Thực có chút nhịn không được liền nói: “Em gái, thật ra ngươi muốn đối phó nữ nhân Dương San kia không cần thiết phải làm như thế, cứ ra lệnh một tiếng, ta có thể bắt nàng ta đến trước mặt ngươi.”
Nữ nhân cao gầy hiển nhiên là hướng dẫn viên du lịch đẹp nhất trong bảng xếp hạng Lệ Lệ Á, đồng thời cũng là nữ thần nổi tiếng trên mạng với hàng vạn lượt theo dõi.
“Ngươi thì biết cái gì.” Lệ Lệ Á cau mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hoàng Vũ Thực: “Thấm Nguyệt Hương là do ngươi giẫm nát?”
Sắc mặt Hoàng Vũ Thực cứng đờ, muốn phủ nhận, nhưng gặp phải ánh mắt của Lệ Lệ Á, không khỏi khiếp đảm, đành phải ngụy biện: “Tình huống lúc đó, nếu không giẫm nát, vật kia sẽ rơi vào tay Dương San, như vậy sẽ rất nguy hiểm.”
Bốp.
Lệ Lệ Á tát cho hắn ta một bạt tai, lạnh lùng nói: “Đừng tưởng rằng ngươi là anh trai của ta thì có thể hủy hoại lung tung đồ của ta.”
“Là, là ta sai rồi.” Hoàng Vũ Thực không hề có chút do dự, cũng không để ý đến mặt sưng phù, vội vàng xin lỗi: “Về sau sẽ không đâu.”
Lệ Lệ Á lạnh giọng nói: “Tốt nhất là nên như vậy.”
“Tuy nhiên, ta thật sự không rõ vì sao ngươi lại chú ý Dương San như thế?” Hoàng Vũ Thực không khỏi hỏi: “Ta thấy nữ nhân kia không đẹp bằng ngươi, hơn nữa cũng không có gì đặc biệt, hẳn là…”
“Ngươi đang dạy ta cách làm việc?” Lông mày Lệ Lệ Á cau lại, có vẻ không hài lòng.
Hoàng Vũ Thực lắc đầu: “Dĩ nhiên không phải rồi.”
“Ta bảo ngươi làm cái gì thì ngươi làm cái đó đi, về phần tại sao, ngươi không cần biết.” Lệ Lệ Á nói, ánh mắt bỗng nhiên thay đổi, bỗng nhiên xích lại gần tấm gương, phát hiện gương mặt tinh xảo như tượng tạc của mình lại xuất hiện mấy điểm đỏ: “Đây, đây là cái gì? Vì sao trên mặt ta lại có thứ này?”
Hoàng Vũ Thực sửng sốt một chút, cũng xích lại gần để kiểm tra: “Hẳn chỉ là mụn đỏ mà thôi?”
“Đánh rắm, ta đã uống qua Nhiễm Nhan Đan, làm sao có thể nổi mụn được chứ?” Lệ Lệ Á lập tức phản bác, sau đó nghĩ đến điều gì đó: “Là ngươi, nhất định ngươi và Bạch Tiểu Lâu dính phải tà khí gì bên ngoài, mới khiến cho mặt ta nổi lên thứ này.”
“Không thể nào?” Hoàng Vũ Thực vội vàng lắc đầu: “Vừa rồi ta ra ngoài là để giải vây cho Bạch Tiểu Lâu, ngay cả cửa chính của khách sạn còn chưa bước ra nữa mà.”
Lệ Lệ Á phát hiện điểm đỏ trên mặt mình càng lúc càng rõ ràng, tiện tay quét tấm gương xuống đất, che mặt cả kinh kêu lên: “Nhanh, nhanh, đưa Nhiễm Nhan Đan cho ta.”
“Được được.” Hoàng Vũ Thực cũng gấp lên, vội vàng tìm kiếm.
Em gái hắn ta sở dĩ có được tài phú và địa vị như ngày hôm nay toàn bộ là nhờ gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết, còn tiền đồ và vận mệnh của hắn ta cũng phụ thuộc vào gương mặt này của em gái hắn ta.
“Mau tìm đi, ta nhớ vẫn còn nửa viên Nhiễm Nhan Đan mà.” Lệ Lệ Á gấp lên, hai tay ôm mặt, giọng nói càng lúc càng hổn hển vì tức, hai chân đá lung tung về phía anh trai nàng ta: “Cái tên phế vật ngươi còn có thể làm cái gì được chứ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận