Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3080: Người như lão cũng không ít

“Cửu nha đầu, không cần hình như mà chính là lão đầu nhi này đấy.” Hạ Thiên nhếch miệng, trào phúng nói: “Lão đầu nhi này muốn giết người diệt khẩu.”
“Đúng là ăn nói bậy bạ.” Lão nhân mặc đường trang lạnh giọng nói: “Các ngươi phỉ báng lão phu như thế, cũng đừng trách lão phu xử phạt, mang các ngươi đi chấp pháp.”
“Dám vu khống Đường lão, đúng là buồn cười.”
“Ai mà không biết Đường lão là người đại công vô tư nhất trong y giới Nam Cương?”
“Các ngươi muốn dội nước bẩn vào người khác, các ngươi tìm nhầm người rồi. Mặc dù Đường lão không tính là người hoàn mỹ nhưng tuyệt đối cũng không phải người các ngươi có thể vu khống.”
“Đường lão cả đời đều lo lắng cho công chính, thậm chí không lấy vợ sinh con, chính là không muốn công quyền tư hóa. Người như vậy mà các ngươi cũng dám phỉ báng, các ngươi còn có lương tâm nữa không?
“…”
A Cửu thấy vậy, sinh lòng cảm khái: “Quả nhiên tiền ngu ngốc dễ kiếm nhất, khó trách thu thuế trí thông minh luôn kiếm được đầy bồn đầy bát.”
“Ông ta không cưới vợ sinh con, bởi vì ông ta không có năng lực này.” Hạ Thiên khinh bỉ nói: “Cái gì công quyền mẫu quyền, ông ta lấy bí bảo tông môn các ngươi đi đổi tiền, các ngươi còn bán mạng cho ông ta.”
“Lộ chân tướng rồi nhé. Vừa rồi còn vu khống Đường lão chơi gái, bây giờ lại nói ông ấy không có năng lực này. Ngươi nói thế không phải tự mâu thuẫn với nhau sao?” Nam nhân mặt đen của Xà Y Môn lập tức đứng lên phản bác.
Hạ Thiên đáp lại: “Không có năng lực kia và việc ông ta thích chơi gái hoàn toàn không mâu thuẫn với nhau, ngươi có bị ngốc hay không? Hoặc, ta đổi cách nói giúp các ngươi dễ hiểu hơn, chính là ông ta thích được nữ nhân chơi.”
“Làm sao không thể mâu thuẫn?” Nam nhân mặt đen thật sự không thể nào hiểu được Hạ Thiên: “Nếu Đường lão không được, vậy ông ấy chơi nữ nhân như thế nào? Còn nói cái gì bị nữ nhân chơi, đúng là buồn cười… Hả?”
Nói xong, nam nhân mặt đen không biết nghĩ đến điều gì, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, cũng không vặn hỏi Hạ Thiên nữa, quay sang nhìn lão nhân mặc đường trang, sắc mặt cũng trở nên cổ quái.
“Lão phu cả đời này ngồi thẳng đứng thẳng, thân chính không sợ bóng nghiêng.” Lão nhân mặc đường trang vẫn quang minh lẫm liệt, quát lạnh với Hạ Thiên: “Bất luận ngươi tung tin đồn nhảm như thế nào, cũng không có khả năng tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với ta. Lão phu cũng không đáp lại, ngươi làm như thế cũng vô dụng thôi.”
Hạ Thiên cười nói: “Ta chưa từng tung tin đồn nhảm, bởi vì những gì ta nói đều là sự thật. Thuận tiện nói luôn, nữ nhân chơi ngươi sắp xuống lầu rồi.”
Lão nhân mặc đường trang biến sắc, vô thức nhìn về phía thang máy. Quả nhiên, cửa thang máy từ từ mở ra.
Cũng may, từ bên trong bước ra hai nam nhân.
“Ngươi đang vu oan cho ta, ngươi muốn dùng phương thức này hủy hoại danh dự của lão phu.” Lão nhân mặc đường trang thở phào một hơi, nổi giận quát lớn Hạ Thiên: “Cái tên bại hoại ngươi, nếu không sớm loại trừ, quả thật là sự sỉ nhục của y giới. Người đâu, bắt hắn lại cho ta.”
Đang trong lúc mọi người dự định cùng nhau tiến lên, một lần nữa đại chiến, một nữ nhân trẻ tuổi từ đầu hành lang bước đến, nhìn qua không quá hai mươi tuổi, trang điểm rất đậm, hơi có phong phạm ngự tỷ, trong tay còn cầm theo một cây roi da nhỏ, thỉnh thoảng hất lên.
“Tiểu Đường Đường, ngươi ở đây sao?” Nữ nhân trẻ tuổi nhìn thấy lão nhân mặc đường trang, cười nói: “Hôm nay có chơi không? Nếu ngươi bận, ta đi trước, hẹn ngươi hôm khác.”
Sắc mặt lão nhân mặc đường trang đỏ lên, chỉ vào nữ nhân trẻ tuổi: “Biến đi, lão phu không quen biết ngươi. Nhìn quần áo của ngươi kìa, xem giống kiểu gì, một chút cũng không giống con gái nhà lành. Cha mẹ của ngươi biết được, không tức chết mới là lạ.”
“Ôi chao, mạnh miệng nhỉ.” Nữ nhân trẻ tuổi thấy nhiều người ở đây, còn định chừa lại chút mặt mũi cho lão nhân mặc đường trang, cho nên nàng ta quyết định chào hỏi một câu rồi đi.
Không nghĩ đến đối phương lại chửi ầm lên, nàng lập tức đáp lễ: “Mặc quần vào rồi thì không nhận người nữa à. Ngươi đúng là “vận động viên cử tạ bỏ thi đấu”. Bất lực thì thôi đi, còn mắng người khác.”
“Ngươi... mau cút đi.” Lão nhân mặc đường trang tức giận ôm ngực, những người bên cạnh nhìn thấy cũng gấp lên. Thật ra, bọn họ có không ít người nhận ra nữ nhân này, nàng ta rất có danh tiếng trong giới thế tục, có vẻ như một người quen đóng vai nữ vương.
Không quan tâm sự thật là gì, tuyệt đối không thể để cho nữ nhân này tiếp tục mắng người, ảnh hưởng quá ác liệt.
“Đừng giả bộ nữa.” Nữ nhân kia cũng không để ý đây là trường hợp nào: “Ngươi mau chuyển tiền cho ta, lão nương thật sự khổ tám đời. Làm mấy đơn với ngươi, ngươi già rồi nhưng chiêu trò cũng không ít. Mỗi lần kéo quần lên, ngươi lại thuyết giáo với ta, bảo ta làm nghề này mất mặt. Con mẹ nó, ngươi chơi nữ nhân bằng tuổi cháu gái của mình thì không mất mặt sao?”
“Ngươi…” Lão nhân mặc đường trang giống như chịu oan khuất rất lớn, vừa chỉ vào nữ nhân vừa chỉ vào Hạ Thiên và A Cửu: “Các ngươi hay lắm, quá độc ác rồi. Lão phu và các ngươi thề bất lưỡng lập.”
Nói xong, ông ta không lấy hơi lên được, trực tiếp té xỉu xuống đất.
“Dám tính toán Đường lão, các ngươi một người cũng đừng hòng đi.”
“Đúng vậy, lập tức gọi tất cả người trong hiệp hội đến, không xử bọn họ theo pháp luật, thật sự có lỗi với Đường lão.”
“…”
Hạ Thiên nhếch miệng, lười biếng nói: “Lão đầu nhi, đừng giả bộ ngất đi, vô dụng thôi.”
Sắc mặt lão nhân mặc đường trang đã trắng bệch, rơi vào trạng thái hôn mê, hoàn toàn không phản ứng Hạ Thiên.
“A…”
Lão nhân mặc đường trang không phản ứng, nhưng một người khác bỗng nhiên há miệng phát ra tiếng kêu thê lương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận