Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4072: Nếu các ngươi muốn chết thì chọn thời gian khác mà chết

“Cho dù ngươi có thể, cũng phải cần rất nhiều thời gian. Bây giờ cái mà chúng ta thiếu chính là thời gian.” Cung chủ Thiên Cung bó tay với tính cách tự đại của Hạ Thiên, chỉ biết nghiêm túc nhắc nhở: “Ngươi đừng quên, ba thần tướng kia, còn có thần Quân có thể đến đây bất cứ lúc nào. Nếu tu vi của ngươi vẫn không đột phá, hoặc Phù Diêu Tiên Tử vẫn không thức tỉnh, chúng ta hoàn toàn tiêu rồi. Bây giờ không phải là lúc ngươi có thể chơi đùa.”
“Ta không có chơi đùa, ta đang làm chính sự.” Hạ Thiên thuận miệng phản bác: “Nếu ngươi muốn hợp tác với tên ngốc này, đến lúc đó bị hắn ta cắn ngược cũng khó nói.”
Cung chủ Thiên Cung thản nhiên nói: “Không quản được nhiều như thế. Thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử, hết thảy vấn đề đều có thể dễ dàng giải quyết.”
“Liên minh tu tiên phái Thần Quân đến, rốt cuộc các ngươi đã làm gì?”
Thiên Sát Ma Chủ nghe đến đây, ngược lại có chút kinh ngạc: ‘Nơi này chẳng qua là một nơi không có tiên khí, không thể khiến liên minh tu tiên chú ý. Trừ phi…”
Nói đến đây, ánh mắt của hắn ta không khỏi rơi xuống người Hạ Thiên.
Hạ Thiên lười biếng nói: “Ngươi nhìn cái gì? Ta đã lưu lại một chút kiếp lực trong đầu ngươi, ta có thể xử lý ngươi bất cứ lúc nào.”
“Cũng đúng.”
Thiên Sát Ma Chủ lập tức chế giễu lại: “Trong cơ thể của ngươi cũng lưu lại ma chủng của ta, ma ta muốn hủy ngươi cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.”
Hạ Thiên thuận miệng nói: “Ma chủng của ngươi đã bị ta phá giải, chẳng có lợi ích gì cả.”
“Ha ha, ngươi cho rằng ma ta ngu xuẩn như ngươi sao?”
Thiên Sát Ma Chủ khẽ cười một tiếng, vẻ mặt như muốn nói ta đã nhìn thấu ngươi: “Nếu ngươi thật sự phá giải, ngươi đã sớm ra tay, cần chi phải nói nhiều với ta như vậy làm gì?” “Ta có thể xử lý ngươi và việc lưu lại một mạng cho ngươi cũng không phải cùng một chuyện.” Hạ Thiên vẫn hờ hững nói: “Là nàng ấy không cho ta giết ngươi. Ta đối với nữ nhân của mình từ trước đến nay luôn tôn trọng. Nàng ấy nói sao, ta làm như vậy, chỉ thế mà thôi.”
“Nữ nhân của ngươi?” Thiên Sát Ma Chủ quay sang nhìn cung chủ Thiên Cung một chút rồi lại nhìn Hạ Thiên một chút, nhịn không được liền cười ha hả: “Khí Linh, ngươi hao hết sức lực ngưng tụ ra một nhục thân, chẳng lẽ chính là để tiện nghi cho cái tên phàm nhân tiểu tử nhìn bình thường chẳng có gì lạ này?”
Cung chủ Thiên Cung cũng không tiếp lời, chỉ nói: “Mấy lời nói nhảm thì đừng nói nữa, chúng ta vào đề chính đi. Ta muốn ngươi giúp đỡ thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử. Sau khi chuyện thành công, ta sẽ giải trừ khế ước vĩnh minh trên người ngươi.”
“Ngươi nói nghe dễ dàng quá nhỉ.”
Thiên Sát Ma Chủ thu lại trào phúng, thản nhiên nói: “Khế ước là do Phù Diêu Tiên Tử và ta lập thành, ngươi có năng lực gì mà giải trừ?”
“Bản thân ta có cách.”
Cung chủ Thiên Cung nói: ‘Cho dù ta không có, ta có thể thuyết phục nàng ấy giải trừ. Ngươi chỉ cần nói có đồng ý hay không mà thôi.”
“Nàng ấy nhất định sẽ nghe ngươi sao?” Thiên Sát Ma Chủ vẫn có chút không tin tưởng lắm: “Hơn nữa, nàng ấy bế vạn năm sinh tử quan, cũng không tiện thức tỉnh.”
Cung chủ Thiên Cung cũng không trả lời vấn đề này, vẫn lạnh giọng hỏi: “Vậy thì không cần ngươi quan tâm. Ngươi chỉ cần nói ngươi đồng ý hay không mà thôi.”
“Được, ma ta đồng ý.”
Thiên Sát Ma Chủ suy nghĩ một hồi, sau đó nói: “Tuy nhiên, nếu ngươi không thực hiện lời hứa của mình, ma ta sẽ khiến cho các ngươi đời đời kiếp kiếp chết không yên lành.”
“Nếu việc này không làm được, chỉ sợ ai cũng không có đời đời kiếp kiếp.” Cung chủ Thiên Cung lạnh lùng nói: “Năm đó, ngươi cũng làm không ít chuyện ác ở tu tiên liên minh, người bên kia đến cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Thiên Sát Ma Chủ nói: “Nói thẳng đi, ngươi muốn ta làm cái gì?”
“Muốn thức tỉnh nàng ấy, chúng ta phải cần rất nhiều linh khí chèo chống.” Cung chủ Thiên Cung nói: “Ngươi ở đây gần vạn năm, hẳn đã góp nhặt rất nhiều linh khí.”
Thiên Sát Ma Chủ cười nhạo: “Ha ha, ngươi muốn lấy hết linh khí của ta, sau đó giết ta đúng không?”
“Được rồi, không nói nhiều nữa, bây giờ ta trực tiếp giết ngươi.”
Hạ Thiên cũng lười lãng phí thời gian với tên ngốc kia, đầu ngón tay sáng lên một cây ngân châm, đâm tới Thiên Sát Ma Chủ.
“Ngươi cho rằng ta sợ ngươi… A!”
Thiên Sát Ma Chủ ngưng thần đề phòng, kết quả đầu đau vô cùng, khiến cho hắn ta trong khoảnh khắc không có chút năng lực phản kháng: “Tại sao lại thế? Rõ ràng ngươi còn chưa đâm trúng mà…”
“Châm này cũng không phải muốn đâm ngươi.” Hạ Thiên cười nói: “Chỉ là dẫn kiếp lực trong đầu ngươi ra mà thôi.”
“Đã như vậy, chúng ta đồng quy vu tận đi.”
Thiên Sát Ma Chủ cắn răng, bóp quyết ngón giữa và ngón trỏ: “Ma chủng hóa thiên, kiếm khí hoành sinh.”
“Sao?”
Lông mày Hạ Thiên cau một cái, cảm nhận được từng sợi linh khí bên trong cơ thể không bị khống chế mà ngưng tụ lại, giống như kiếm khí, dường như có thể chém lục phủ ngũ tạng hắn thành mảnh vỡ.
“Được rồi, náo đủ chưa?” Cung chủ Thiên Cung bỗng nhiên vỗ một chưởng đánh tan kiếm khí bên trong cơ thể Hạ Thiên, lại một cước đạp bay Thiên Sát Ma Chủ ra ngoài: “Nếu các ngươi muốn chết thì chọn thời gian khác mà chết. Bây giờ có chuyện quan trọng hơn, ở lại đây cũng vô ích. Chờ người liên minh tu tiên đến, đến lúc đó mọi người không muốn chết cũng phải chết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận