Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1945. Nhất định là tra nam

“Đúng vậy." Hạ Thiên gật đầu một cái, “Tối hôm qua ta đã ngủ với Tiểu muội chân dài."
“Oa! Anh rể à, ta quá hâm mộ ngươi, sau này ta ngủ với ngươi, có thể để Nhụy Nhụy tỷ ngủ cùng không?” Thạch Thuần Nhất nói với vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
“Chuyện đó có thể suy nghĩ một chút." Hạ Thiên suy nghĩ rất nghiêm túc, tiếp đó cảm thấy mình cũng không lỗ.
“Hai người các ngươi nói đủ chưa?” Ninh Nhụy Nhụy vừa xấu hổ vừa buồn bực không thôi, hai người kia thật sự là quá không coi ai ra gì.
Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt với Thạch Thuần, nói: “Nè, tối hôm qua ta và tên biến thái ấy chẳng làm gì cả, nhiều nhất cũng chỉ là nằm cùng một cái giường mà thôi!"
“Đúng vậy, ta nằm ở trên đùi Tiểu muội chân dài." Hạ Thiên thuận miệng tiếp một câu.
“Ngươi ngậm miệng lại!” Ninh Nhụy Nhụy hung ác trợn mắt nhìn Hạ Thiên, “Ta nói cho cả hai biết, cái việc vớ vẩn mà hai người các ngươi mới vừa nói kia, đừng có mơ tưởng!"
“Nhụy Nhụy tỷ à, ngươi lại suy nghĩ thêm một chút nữa......" Thạch Thuần chớp chớp cặp mắt xinh đẹp.
“Thạch Thuần, không phải vừa rồi ngươi mới vừa la hét xảy ra chuyện lớn sao?” Ninh Nhụy Nhụy vội vàng dời chủ đề, mới vừa rồi nữ lưu manh này còn la hét chạy vào nói có chuyện, thế mà vừa tiến vào lại bắt đầu làm càn, cái chuyện lớn kia cũng bị nàng ấy bỏ qua một bên!
“Ờ, thật ra cũng không phải chuyện gì quá lớn, hình như Tôn Vân tìm được một tên tra nam." Thạch Thuần nói nhanh: “Tối hôm qua, ta đi chơi cũng không để ý đến nàng ấy, sáng nay nàng ấy mang theo một nam nhân trở về, còn nói muốn xuất ngoại với người ta. Tên kia không đẹp trai, cũng không phải phú nhị đại gì, ta còn gọi điện thoại hỏi Thẩm Hạo, Thẩm Hạo nói đây không phải là người hắn giới thiệu, tóm lại ta thấy tên kia giống như là tra nam!"
“Người ta không đẹp trai cho nên ngươi cảm thấy người ta là tra nam?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận hỏi.
“Đúng rồi, không đẹp trai đương nhiên là tra nam rồi!” Thạch Thuần nói năng hùng hồn, “Ngươi nhìn anh rể xem, hắn hoàn toàn không đẹp trai chút nào, suy ra hắn chính là tra nam lớn nhất...... Ai nha, anh rể à, tại sao ngươi lại đánh ta chứ?"
Thạch Thuần bĩu môi, nhìn Hạ Thiên: “Ngươi muốn sờ ta thì có thể nói nha, làm gì dùng sức như thế?"
“Ta là soái ca đệ nhất thiên hạ, cho nên ta cũng là nam nhân tốt nhất thiên hạ." Hạ Thiên có chút bất mãn nhìn Thạch Thuần, “Thuần Thuần, nếu ngươi còn nói hươu nói vượn nữa, cho dù ngươi có mặc bikini cho ta xem thì ta cũng sẽ biến ngươi thành người câm."
“Vậy nếu ta không mặc cho ngươi xem thì sao? Ngươi có thể không biến ta thành người câm chứ?” Thạch Thuần bắt đầu cò kè mặc cả với Hạ Thiên, “Ta còn có thể vẽ cho ngươi một bức hoạ về cơ thể của Nhụy Nhụy tỷ, nhất định sẽ rất đẹp......"
“Thạch Thuần, nếu ngươi dám vẽ bậy thì ngươi không xong với ta đâu!” Ninh Nhụy Nhụy cắt đứt lời nói của Thạch Thuần.
“Nhụy Nhụy tỷ à, ta lại không sợ ngươi, ta chỉ sợ anh rể." Thạch Thuần cười hì hì.
Ninh Nhụy Nhụy lập tức chán nản, xú nha đầu Thạch Thuần ấy quá phách lối rồi!
“Tiểu muội chân dài, nếu cô tức giận thì ta có thể giúp cô đánh Thuần Thuần một trận nha." Hạ Thiên lên tiếng, bày ra dáng vẻ rất muốn giúp nàng đánh Thạch Thuần.
“Ta lười tức giận với hai người các ngươi!” Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng, “Nè, ngươi thả bữa sáng xuống đi, ta tự ăn một mình. Ngươi và Thạch Thuần ra ngoài giải quyết tên tra nam kia đi."
“Tiểu muội chân dài, thật ra ta không muốn đi ra ngoài với Thuần Thuần đâu." Hạ Thiên hiển nhiên không có hứng thú đi giải quyết tra nam gì đó.
“Ngươi không đi thì ta sẽ ăn không ngon, ta ăn không ngon thì sẽ không mập, ta không mập thì dáng người cũng sẽ không thay đổi gì, như thế người bị lỗ vẫn là ngươi, sao nào, cuối cùng thì ngươi có đi hay không?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói.
“Quao, Nhụy Nhụy tỷ, suy nghĩ kia của ngươi đạt điểm tối đa nha!” Thạch Thuần ở bên cạnh cười hì hì, tiếp đó kéo cánh tay của Hạ Thiên, “Anh rể đi thôi, ngươi chơi với ta một hồi đi, để Nhụy Nhụy tỷ ở đây ăn điểm tâm rồi bơi lội phát triển cơ thể thôi."
“Tốt thôi, Tiểu muội chân dài, vậy ngươi ăn nhiều một chút, nếu không đủ thì có thể gọi điện cho nhân viên phục vụ hoặc tự xuống dưới lấy." Cuối cùng thì Hạ Thiên vẫn quyết định ra ngoài, dù sao nếu Ninh Nhụy Nhụy không chịu ăn thì đó chính là đại sự.
Hơn nữa đi ra ngoài chơi với Thuần Thuần cũng không tệ, mặc dù Thuần Thuần là cái tiểu lừa gạt, nhưng vóc người của nàng ấy rất đẹp nha.
“Anh rể, ta nói với ngươi, tên bạn trai mà Tôn Vân tìm nhất định là tra nam! Tôn Vân dẫn hắn tới khách sạn mà hắn vẫn luôn nhìn ta, kỳ quái nhất là hắn còn không dẫn Tôn Vân về phòng của mình!” Thạch Thuần lôi kéo Hạ Thiên đi ra ngoài, vừa đi vừa nói xấu bạn trai của Tôn Vân, “Ta cho rằng hắn không có tiền mướn phòng nên muốn ở chùa, thế là ta dứt khoát chạy ra ngoài, tên kia không đẹp trai lại không có tiền, chắc chắn là tra nam!"
“Nhưng Tôn Vân ấy cũng khó nhìn và cũng không có tiền." Hạ Thiên thuận miệng nói: “Thuần Thuần, ngươi không cảm thấy bọn họ rất xứng đôi sao? Mặc kệ chuyện của bọn họ đi."
Rất hiển nhiên, Hạ Thiên thật sự không có hứng thú quản loại chuyện kia, mặc dù hắn đã gặp cái người tên Tôn Vân đó vài lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy nàng ta thì hắn đều tự động bỏ qua nàng ta.
“Anh rể, ngươi nói như vậy cũng đúng, nhưng ta mang nàng ấy đi ra ngoài cho nên vẫn phải chịu trách nhiệm với nàng ấy. Lỡ như nàng ấy bị người khác ức hiếp thì sao, bảo vệ nàng ấy chính là trách nhiệm của ta nha." Thạch Thuần nói nhanh: “Hơn nữa anh rể ta nói với ngươi, ta nghe nói một số nữ nhân bị tra nam lừa gạt đi hỗ trợ làm chuyện xấu, người kia vừa mới gặp đã nói muốn dẫn Tôn Vân xuất ngoại, ta luôn cảm thấy không bình thường, nói không chừng là muốn bán Tôn Vân đi đâu, ừ nhỉ, cũng có thể là nhờ nàng ấy hỗ trợ buôn lậu thuốc phiện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận