Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3311: Có nguy hiểm gì mà ta không thể giải quyết

“Có chút manh mối rồi.” Mai Ngạo Tuyết hiếu kỳ chuyện ở chung của Y Tiểu Âm và Hạ Thiên, nhưng nàng cũng phân rõ nặng nhẹ, cũng biết một số việc không thể quá rõ ràng. Tiêu chuẩn trong đó, nàng nắm rất tốt.
“Vậy chúng ta về Lạc thành đi.” Y Tiểu Âm chậm rãi đứng lên.
Mai Ngạo Tuyết mỉm cười khoát tay với Y Tiểu m: “Không cần đâu, ta đã bảo bên kia gửi thông tin đến rồi.”
“Bây giờ chúng ta đi xem đi.”
Mai Ngạo Tuyết nhìn Hạ Thiên, phát hiện hắn cũng không có phản ứng gì, vì thế nàng cũng đứng lên: “Ừm, chúng ta đi.”
Hai người đến phòng họp, ở đó có thiết bị có thể nhận tín hiệu từ Lạc thành truyền đến.
Mai Ngạo Tuyết loay hoay lấy thiết bị ra, còn Y Tiểu Âm thì ngồi phía đối diện.
“Vợ Y Y, các người muốn làm gì thế?” Hạ Thiên không biết đi theo từ lúc nào.
“Chàng muốn biết sao?” Y Tiểu Âm mỉm cười hỏi.
Hạ Thiên đáp: “Đúng vậy.”
Y Tiểu Âm trả lời: “Vậy thì chàng yên tĩnh để nhìn xem nhé.”
“Ừm.” Hạ Thiên cũng không nói nhiều, chỉ ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Y Tiểu m, cũng không nói câu nào.
Mai Ngạo Tuyết vẫn luôn lưu ý tình huống phía sau, trong lòng không khỏi tò mò. Nàng biết Hạ Thiên vô pháp vô thiên, tùy hứng làm bậy. Nhưng tình huống hiện tại khiến nàng có chút dao động, hay là Y Tiểu Âm có biện pháp gì đặc biệt?
“Tài liệu đều nằm hết ở đây.” Mai Ngạo Tuyết chỉ vào hình ảnh, nói với Y Tiểu Âm và Hạ Thiên.
Bên trong hình ảnh xuất hiện mấy tấm ảnh của mấy người xa lạ cùng với lời giới thiệu vắn tắt.
“Vợ Y Y, nàng cần xem mấy thứ này làm gì?” Hạ Thiên nhìn qua lập tức không có hứng thú, lười biếng hỏi.
Y Tiểu Âm trả lời, biểu hiện nghiêm túc: “Mấy người này đều là những nhà khoa học đứng đầu thế giới trong lĩnh vực y học, sinh vật học. Gần đây bọn họ có người tự sát, có người mất tích…”
“Ai làm?” Hạ Thiên hờ hững hỏi một câu.
Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên: “Tại sao chàng có thể khẳng định đây không phải là một sự kiện tự nhiên?”
“Sự kiện tự nhiên còn cần vợ Y Y nàng điều tra sao?” Hạ Thiên thuận miệng đáp.
“Lý do không đúng nhưng suy luận không sai.” Y Tiểu Âm gật đầu, lập tức giải thích: “Bắt đầu từ một tháng trước, đã có các bác sĩ ở nước ngoài, nhà khoa học lần lượt xuất hiện hiện tượng tự sát và mất tích. Ban đầu cũng không ai chú ý đến, nhưng lần này lại là một nữ bác sĩ tên Thẩm Khê Nguyệt. Nàng ấy là nhà khoa học hàng đầu trong lĩnh vực não khoa. Lúc trước, nàng ấy quyết định về nước phát triển. Cách đây ba ngày, nàng ấy nhận được một cuộc điện thoại, sau đó thì mất tích luôn.”
“Điều kỳ lạ chính là, người nhà của nàng báo án, nhưng cảnh sát Mỹ lại bảo không điều tra được người này.” Y Tiểu Âm nói tiếp: “Vừa lúc trước đây ta có gặp qua bác sĩ Thẩm, vì thế hiệp hội y học trong nước muốn ta điều tra thêm. Không tra thì không biết, tra ra thì lập tức phát hiện ít nhất có bảy nhà khoa học gặp phải tình huống này.”
Mai Ngạo Tuyết bổ sung: “Thông tin về những người này đều bị xóa. Ta mua được những thông tin này từ liên minh yêu tinh với giá cao.”
Hạ Thiên nghe đến cái tên này, lập tức nghĩ đến Triệu Yêu Yêu, đi theo chính là bé ngoan.
“Cái này cứ hỏi thăm bé ngoan là được.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Vậy chàng hỏi nàng ấy đi.” Y Tiểu Âm cũng biết đến sự tồn tại của bé ngoan, nhưng nàng không phải Hạ Thiên, có thể phân phó không hạn chế bé ngoan. Trong này cần phân tấc.
“Bé ngoan, ngươi chắc biết chuyện gì xảy ra chứ? Bây giờ ngươi hãy gửi tư liệu cho ta.” Hạ Thiên lấy điện thoại, bấm một dãy số, sau đó nói.
Đối diện lập tức trả lời: “Ngươi gọi nhầm rồi.”
“Sao?” Hạ Thiên nhìn điện thoại, có chút kỳ quái: “Chuyện gì xảy ra thế?”
Mai Ngạo Tuyết như phát mộng: “Ngươi không có phương thức liên lạc với người kia sao?”
“Liên lạc với bé ngoan không cần phương thức.” Hạ Thiên lại nói với điện thoại: “Bé ngoan, ta đang nói với ngươi đấy.”
Vẫn không hề có bất kỳ đáp lại nào.
“Có phải nàng ấy cảm thấy không tiện không?” Mai Ngạo Tuyết hỏi.
“Không thể nào.” Hạ Thiên lắc đầu, nói: “Bé ngoan là đồ đệ của vợ tiểu yêu tinh. Kỹ thuật hacker nói như thế nào cũng đứng thứ hai trên thế giới. Cho dù nàng không rảnh, chương trình mà nàng thiết kế cũng sẽ tự động trả lời ta.”
“Trừ phi có chuyện bất khả kháng mà thôi.” Y Tiểu Âm chậm rãi nói.
Mai Ngạo Tuyết cau mày tự hỏi: “Nguyên nhân gì mà có thể khiến cho một hacker đẳng cấp thế giới sinh lòng cố kỵ chứ?”
“Có.” Y Tiểu Âm lập tức nghĩ đến: “Nàng ấy có khả năng bị để mắt đến, thân phận có nguy cơ bị bại lộ. Cho nên nàng ấy mới tạm thời che giấu.”
“Nguy cơ gì?” Mai Ngạo Tuyết vô thức hỏi.
Ánh mắt Y Tiểu Âm không tự chủ được nhìn những nhà khoa học bị mất tích trên màn hình.
Hạ Thiên thuận miệng hỏi: “Vợ Y Y, ý của nàng là bé ngoan đã bị mất tích?”
“Rất có thể.” Y Tiểu Âm cẩn thận trả lời: “Cũng có thể nàng ấy phát hiện được nguy hiểm, sau đó tạm thời lánh đi.”
“Không đúng, nếu nàng ấy có nguy hiểm gì, cứ trực tiếp nói cho ta biết là được.” Hạ Thiên suy nghĩ, sau đó lắc đầu bác bỏ suy đoán này: “Có nguy hiểm nào mà ta không thể giải quyết? Không cần thiết phải che giấu.”
Lời này cũng đúng.
Bản lãnh của Hạ Thiên, người khác không biết nhưng bé ngoan khẳng định biết rất rõ ràng. Nếu nàng có bất kỳ nguy hiểm gì, nàng có thể trực tiếp nhắn tin cho Hạ Thiên, cam đoan có thể nhanh chóng giải quyết vấn đề.
“Có phải bé ngoan không muốn Hạ Thiên biết thân phận của nàng?” Mai Ngạo Tuyết suy đoán.
Y Tiểu Âm cảm thấy có khả năng này.
Nhưng Hạ Thiên lại cảm thấy vô lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận