Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2049. Gặp lại Tô Diệp

Trên Địa Cầu, Hạ Thiên cũng ôm Ninh Nhụy Nhụy đi vào một vòng sáng, nhưng mà là màu lam, hơn nữa còn là một vòng xoáy.
"Vầng sáng này có phải chính là truyền tống trận trong tiểu thuyết thường nhắc tới không?" Sau khi đi vào bên trong vòng sáng, Ninh Nhụy Nhụy cảm giác trước mắt thoáng qua một chút ảo ảnh hỗn độn, đong đưa đến mức nàng không khỏi nhắm mắt lại, "Chúng ta sẽ bị truyền tống đến đâu, đáy biển à?"
Hạ Thiên lười biếng nói: "Mặc kệ là truyền đến đâu, nếu chơi không vui thì ta sẽ đánh tên ngu ngốc kia một trận."
"Khẩu khí thật to lớn, Hạ Thiên, chỉ sợ người bị đòn hôm nay chính là ngươi."
Không đợi Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy bước ra vòng sáng thì một giọng ầm ĩ đã truyền tới, nghe còn có chút quen tai.
"Là ngươi?"
Ninh Nhụy Nhụy đi ra nhìn thấy chủ nhân của giọng nói kia, không khỏi lộ ra thần sắc kinh ngạc.
"Hạ Thiên, ngươi còn nhớ rõ ta chứ!"
Người nghênh đón bọn hắn không ai khác chính là người tu tiên Tô Diệp từng đọ sức với Hạ Thiên trước đó. Ánh mắt hắn nhìn về phía Hạ Thiên tràn ngập dục vọng chiến đấu, "Lần trước ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ, lần này ta muốn cho ngươi biết sự lợi hại của ta!"
"Tên ngu si nhà ngươi là ai vậy, ta quen biết ngươi sao?" Hạ Thiên trợn trắng mắt, lười biếng nói.
Tô Diệp nháy mắt giận sôi máu, chỉ vào Hạ Thiên chửi ầm lên: "Ngươi đừng có mà đánh trống lảng, lão tử là Tô Diệp lợi hại nhất ở Đại Bắc Hồ sơn trang, làm sao ngươi dám quên ta, làm sao ngươi dám quên ta hả!"
Nghe được kiểu nói ấy, Hạ Thiên mới chợt nghĩ tới: "À, thì ra là cái tên ngu ngốc bị ta đánh bại rồi lén chạy trốn lần trước."
"Đánh rắm! Lần trước lão tử ngược ngươi như là ngược một con gà, nếu không phải ngươi sử dụng thủ đoạn đê tiện thì làm sao ta có thể thua ngươi chứ." Tô Diệp quả thật tức muốn bốc khói, chỉ vào Hạ Thiên: "Hơn nữa, Tô Diệp ta là người lợi hại nhất Đại Bắc Hồ, làm sao có chuyện chạy trốn được, là có người đã cứu ta."
Hạ Thiên lười biếng vẫy vẫy tay: "Ngươi trốn hay không thì liên quan gì tới ta, cái tên ngu ngốc bảo chúng ta xuống đây đâu rồi?"
"Ngươi muốn tìm tiền bối?" Tô Diệp đáp: "Hắn không có ở nơi này, muốn gặp hắn thì xuống đáy biển đi."
Ninh Nhụy Nhụy cau mày, nàng vốn dĩ cho rằng đây chỉ là một lần thám hiểm đáy biển bình thường, thế mà bây giờ lại càng ngày càng phức tạp. Nếu như nàng nhớ không lầm, Triệu Vũ Cơ đã từng nói kẻ cứu Tô Diệp chính là người của Liên minh Tu Tiên, chẳng lẽ hắn ta chính là tiền bối mà Tô Diệp nói tới sao?
"Tiểu muội chân dài, ở đây chẳng vui gì cả." Hạ Thiên ngáp một cái, "Không bằng chúng ta tìm một chỗ ngủ đi."
Ninh Nhụy Nhụy trợn mắt một cái: "Ngủ cái đầu ngươi! Đã tới đây rồi, ta khẳng định muốn đi xuống đáy biển nhìn xem, nếu ngươi cảm thấy nhàm chán thì có thể tự rời đi trước."
"Nè, hai người các ngươi cũng quá tự tin rồi." Tô Diệp nhìn không vừa mắt, giễu cợt nói: "Chẳng lẽ các ngươi coi nơi này là địa điểm du lịch sao? Danh ngạch xuống đáy biển chỉ có bốn cái, nhất định phải PK, thắng mới có tư cách xuống đó."
Ninh Nhụy Nhụy đánh giá tình huống ở tầng này, phát hiện tình hình ở đây hơi khác so với tầng trên, số người không nhỏ, ít nhất có hai mươi, ba mươi người, hơn nữa toàn bộ đều võ trang đầy đủ, không giống như đi thám hiểm, càng giống như là đi đánh chiếm thành trì nào đó.
"Nếu đã như thế, vậy cũng chớ nhiều lời nữa." Đối với việc PK thì Ninh Nhụy Nhụy đã sớm chuẩn bị tâm lý, cho dù tạm thời không thể phát huy thủ đoạn của người tu tiên, nhưng dù gì nàng cũng đã tẩy tủy, tố chất cơ thể đã không phải là thường nhân có thể sánh bằng, "Trực tiếp bắt đầu đi?"
"Ninh tiểu thư thật đúng là dứt khoát, đáng tiếc ngươi không có khả năng chiến thắng." Tô Diệp cuồng tiếu cười hai tiếng rồi lại lắc đầu, "Ngay cả Tô Diệp lợi hại như ta cũng phải hao phí công phu một hồi mới bắt được danh ngạch, hai người các ngươi vẫn là thôi đi."
Ninh Nhụy Nhụy không phục, lạnh giọng hỏi lại: "Ngươi còn chưa nói so tài cái gì đâu, làm sao lại biết ta sẽ thất bại chứ?"
"Chuyện này còn cần phải nói sao?" Tô Diệp chỉ chỉ đám người võ trang tới tận răng ở bên cạnh rồi chỉ chỉ về phía Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy, hai người hoàn toàn không có chuẩn bị gì hết, "Không thể sử dụng thủ đoạn của người tu tiên, hai người các ngươi còn có thể làm được cái gì đây?"
"Ngươi cũng có thể bắt được danh ngạch." Ninh Nhụy Nhụy phản bác, "Chúng ta đương nhiên cũng không thành vấn đề."
Tô Diệp nói với vẻ mặt ngạo nghễ: "Ta chính là thiên tài lợi hại nhất Đại Bắc Hồ sơn trang, chẳng những tu tiên lợi hại nhất, ngay cả luyện thể cũng là tuyệt đỉnh, các ngươi cũng xứng để so sánh với ta sao?"
"Tiểu muội chân dài, cô không cần để ý tới tên ngu si này đâu." Hạ Thiên bĩu môi, "Kỳ thật không cần phải so tài đâu, danh ngạch kia chắc chắn là của cô rồi."
Ninh Nhụy Nhụy có chút kỳ quái nhìn Hạ Thiên: "Ngươi nói vậy là có ý gì?"
Tô Diệp cũng nghe không hiểu: "Hạ Thiên, ngươi nói thế là sao hả?"
"Cái này mà cũng không biết, ngươi quả nhiên là một tên ngốc." Hạ Thiên khinh bỉ nhìn Tô Diệp, Tô Diệp bị nhìn vậy lập tức muốn nhảy dựng lên đánh người.
"Hạ Thiên, nếu như ngươi vẫn còn muốn đi lối tắt xuống bên dưới thì ta khuyên ngươi vẫn là từ bỏ ý niệm này đi." Tô Diệp đè nén lửa giận xuống, giải thích: "Phía dưới có trận pháp rất lợi hại, nếu như không đi xuống bằng thông đạo được chỉ định thì ngươi sẽ không cách nào tìm được đường ra. Chỉ có lấy được danh ngạch thì vị tiền bối ở dưới kia mới mở ra thông đạo cho ngươi, hiểu chưa?"
Ninh Nhụy Nhụy cũng sợ Hạ Thiên lại nói năng lung tung, biến cục diện càng thêm căng thẳng: "Ngươi đừng nói lung tung nữa, chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta đánh không lại những người kia sao?"
"Tiểu muội chân dài, cô thật là chẳng hề tiến bộ một chút nào, ta đã nói là cô không cần so tài rồi mà." Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt thờ ơ, thuận miệng nói: "Nếu tên ngu si này đã bắt được danh ngạch, chứng minh rằng hắn đã thắng một đám vô dụng ngu ngốc kia. Mà tên ngu si này là bại tướng dưới tay ta, mặc dù cô chỉ là bạn gái của ta, nhưng khẳng định là lợi hại hơn nhiều so với bại tướng dưới tay ta, như vậy chẳng phải đã có kết quả rồi sao, còn so tài cái gì nữa chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận