Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1593. Ôn lại chuyện xưa

Cuối cùng Tào Di nhìn Hạ Thiên, mà câu anh đẹp trai của nàng rất được, Hạ Thiên rất hài lòng, cho nên hắn đã trả lời: “Ừ, ta chính là anh chàng đẹp trai nhất thế giới, Hạ Thiên, Hạ trong xuân hạ thu đông, Thiên trong đệ nhất thiên hạ.”
Lam Y Nhân có hơi im lặng, chồng nàng vẫn luôn rất tự tin như vậy, hắn có thể nói cái câu đẹp trai nhất thế giới mà mặt không đổi.
“Ha ha, hai người các ngươi một người là đẹp trai nhất, một người là đẹp gái nhất, đúng là rất hợp nhau.” Tào Di nhẹ nhàng nở nụ cười: “Tới đây, ngồi xuống trước, đầu tiên để ta cho phục vụ mang thức ăn lên, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”
Bốn người ngồi xuống chỗ của mình, Tào Di gọi phục vụ tới, cho phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên, rõ ràng bọn hắn đã sớm gọi thức ăn ngon.
“Lam đại mỹ nữ, có muốn uống chút rượu không?” Tào Di cầm lấy một chai rượu đỏ: “Ta nhớ hình như ngươi có thể uống rượu.”
“Rót cho ta ít thôi.” Lam Y Nhân cũng không từ chối, bình thường nàng cũng không uống quá nhiều rượu, chủ yếu sợ uống say, tuy nhiên khi ở cùng một chỗ với Hạ Thiên, nàng không cần lo lắng vấn đề đó nữa.
Tào Di rót nửa ly rượu vang cho Lam Y Nhân, sau đó đổ nửa ly cho mình, cuối cùng nhìn Hạ Thiên: “Đại soái ca Hạ, còn ngươi? Có muốn uống một chút hay không?”
“Không uống.” Hạ Thiên không có hứng thú gì.
“Tiểu Sinh, ngươi thì sao?” Tào Di nhìn bạn trai mình.
“Được rồi, ta cũng không uống.” Vạn Tiểu Sinh mỉm cười: “Ngươi và đại tiểu thư Lam uống nhiều một chút, bạn học cũ gặp mặt, thoải mái là tốt, hai chúng ta sẽ hộ tống cho các ngươi.”
“Được, Lam đại mỹ nữ, không bằng hai chúng ta uống cho sảng khoái, uống say cũng không sao.” Tào Di nhẹ nhàng nở nụ cười: “Đại soái ca Hạ, ngươi sẽ không thừa dịp Lam đại mỹ nữ của chúng ta uống say sẽ làm gì với nàng chứ?”
“Ừ, sẽ.” Hạ Thiên gật đầu một cái.
Tào Di ngẩn ngơ, Lam Y Nhân mặt đỏ lên, nhịn không được liếc Hạ Thiên, sao người này cần phải thành thật như vậy chứ?
“Được rồi, Tào Di, tới đây, đã lâu không gặp, ta kính ngươi một ly.” Lam Y Nhân giơ ly lên: “Không cần phải để ý đến chồng ta, dù sao thì ta không uống say hắn cũng đã làm hết những chuyện cần làm rồi.”
“Có lý, Tiểu Sinh nhà ta cũng giống như vậy.” Tào Di nhẹ nhàng nở nụ cười, “Vậy chúng ta cứ tùy tiện uống, mặc kệ bọn hắn là được rồi.”
Trong nháy mắt, nửa ly rượu vang vào trong bụng, trên mặt hai cô gái đều hiện lên vệt đỏ ửng, nhưng càng lộ vẻ xinh đẹp động lòng người, đặc biệt là Lam Y Nhân, dưới tia sáng chiếu tới, gương mặt xinh đẹp kia trở nên óng ánh rực rỡ
Mà hai nữ nhân bắt đầu tám chuyện.
“Tào Di, ngươi tới thành phố Quế để du lịch hay sao?” Lam Y Nhân mở miệng hỏi, thật ra thành phố Quế cũng coi như là thành phố du lịch, bình thường cũng không ít người tới đây du lịch.
“Lam đại mỹ nữ, ta nói rằng ta tới đây để tị nạn thì ngươi có tin không?” Tào Di lại thở dài: “Thật ra ta gặp ngươi mặc dù là trùng hợp, nhưng cũng không tính là trùng hợp, ta tới đây, chính là cố ý tới tìm ngươi.”
Tào Di một bên vừa rót rượu cho Lam Y Nhân vừa tiếp tục nói: “Lúc trước, ta ở tại tỉnh thành, sở dĩ tới đây bởi vì Lê Tử nói với ta, hai ngày trước ta và Lê Tử ăn cơm với nhau, nàng nói với ta về ngươi, ta nói ta muốn tìm một nơi nhỏ giải sầu, Lê Tử đã bảo ta đến bên này tìm ngươi, nói thành phố Quế các ngươi có núi có sông, là nơi không tệ, còn có đệ nhất mỹ nữ thành phố Quế như ngươi, tới đây đều không cần phải lo cô đơn.”
“Lê Tử nói cho ngươi đó à.” Lam Y Nhân nhịn không được quay đầu nhìn Hạ Thiên bằng một mắt, mấy ngày trước, nàng tìm Lê Tử hỏi một chuyện, sau đó đã dẫn tới một đám người đặc biệt.
“Đúng vậy, Lê Tử còn đưa số điện thoại di động của ngươi cho ta.” Tào Di gật đầu: “Nói thật, Lam đại mỹ nữ, thời đại học trước đó, ta chỉ biết là ngươi rất xinh đẹp, cũng biết trong nhà ngươi rất có tiền, nhưng thật không nghĩ tới lai lịch của ngươi lớn như vậy, nghe Lê Tử nói, nhà các ngươi ở thành phố Quế cũng chính là đại gia tộc chân chính nhỉ?”
“Tào Di, thật ra đều đã là chuyện của quá khứ.” Lam Y Nhân lắc đầu: “Bây giờ, ta và nhà họ Lam đã không còn quan hệ rồi, tuy nhiên, Tào Di, ngươi nói là tới tị nạn, đang nói đùa ư?”
“Không phải nói đùa đâu.” Tào Di lộ ra một nụ cười khổ: “Đương nhiên, thật ra cũng không nghiêm trọng như tị nạn, nói đơn giản một chút là bạn trai cũ của ta có hơi điên cuồng, hắn không thể tiếp nhận việc ta và Tiểu Sinh ở cùng một chỗ, cho nên vẫn luôn dây dưa với ta, nên ta đã dứt khoát tránh tới nơi này.”
“Ồ, còn có chuyện như vậy ư?” Lam Y Nhân nhẹ nhàng nở nụ cười: “Loại người này tránh đi cũng tốt.”
“Đúng vậy, không còn biện pháp nào, ở tỉnh thành đều không có cách nào có thể sống yên ổn.” Tào Di có hơi bất đắc dĩ, lập tức lắc đầu: “Coi như là vậy đi, Lam đại mỹ nữ, không nói tới chuyện đó nữa, nói vài chuyện vui vẻ đi, ngươi còn liên hệ với mấy người bạn thời đại học trước kia không?”
Tào Di và Lam Y Nhân bắt đầu nhắc tới chuyện cũ thời đại học và đủ loại tin bát quái, lúc này phục vụ cũng bắt đầu mang thức ăn lên, hai người vừa ăn vừa nói chuyện vừa tương đối vui vẻ.
Đến nỗi trên cơ bản hai người Hạ Thiên và Vạn Tiểu Sinh cũng giữ yên lặng, Hạ Thiên nhàm chán, đã bắt đầu ăn vài thứ, ăn rất nhanh, ngược lại Vạn Tiểu Sinh cũng không ăn bao nhiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận