Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2684: Nhìn Ninh Nhuỵ Nhuỵ tắm

Chờ sau khi ông cụ gầy gò đi xong, Trương Minh Đà không kịp chờ đợi tắm rửa, dưới sự dẫn dắt của một tiểu đạo sĩ, ông đã vội vàng rời đi.
“Nhụy Nhụy tỷ, chúng ta cũng trở về phòng tắm rửa đi.” Thạch Thuần hít hít tay và vai của mình. Mặc dù không có mùi vị khác thường và mồ hôi bẩn, nhưng con gái thì trời sinh thích chưng diện. Ngày hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, vận động cũng không ít, cũng cần phải tắm rửa một chút.
Ninh Nhụy Nhụy nhẹ gật đầu, nói với Hạ Thiên: “Ngươi có cần tắm rửa không?”
“A, tiểu muội chân dài, cô chủ động mời ta tắm chung?” Hai mắt Hạ Thiên sáng lên, vô cùng hưng phấn: “Vậy ta nhất định phải đi tắm rồi.”
“Ngươi đang nghĩ gì thế?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận trừng Hạ Thiên: “Là ngươi tự tắm cho ngươi, chúng ta tự tắm cho chúng ta. Đương nhiên, ngươi cũng có thể nhờ vị đạo trưởng này tắm giùm ngươi.”
Vị đạo trưởng kia ngược lại thủ sủng nhược kinh: “Có thể được phục vụ cho Hạ thần y, đây chính là vinh hạnh suốt đời của bần đạo.”
“Quên đi thôi.” Hạ Thiên rất thẳng. Cho dù hắn muốn cong, hắn cũng không tìm những kẻ có nhan sắc thất bại như thế.
Hắn nói với Ninh Nhụy Nhụy: “Tiểu muội chân dài, tại sao cô không suy tính một chút, các người mệt mỏi cả một ngày, nhất định sẽ đau lưng nhức eo, trong khi kỹ thuật xoa bóp của ta đứng đầu thiên hạ. Khi các người tắm rửa, ta có thể giúp các người ấn một cái, cam đoan thư giãn thể xác và tinh thần, thoải mái đến tận mây xanh.”
“Anh rể, nghe ngươi dùng từ là biết ngươi có ý đồ không tốt rồi.” Thạch Thuần khinh bỉ nhìn Hạ Thiên: “Ngươi quá háo sắc, tuyệt không hiểu gì về tình thú. Nhụy Nhụy tỷ, chúng ta đi thôi, đừng để ý đến hắn nữa.”
Thạch Thuần ôm lấy tay Ninh Nhụy Nhụy muốn rời khỏi.
“Thuần nha đầu, ngươi đừng cho rằng ta không biết ngươi đang có chủ ý gì.” Hạ Thiên khó chịu trừng mắt với Thạch Thuần: “Tiểu muội chân dài là người phụ nữ của ta, ngươi đừng nghĩ đến chuyện chiếm tiện nghi của nàng ấy. Nếu không, ta sẽ đánh ngươi.”
Hắn nói như thế khiến Ninh Nhụy Nhụy sinh lòng cảnh giác. Nàng không khỏi nhớ lại, Thạch Thuần cũng là một tiểu sắc nữ, bình thường học Hạ Thiên động thủ động cước. Nếu nàng tắm chung với Thạch Thuần, Thạch Thuần còn không đạt được mục đích sao?
Thạch Thuần vốn trong bụng đang nở hoa, nghe Hạ Thiên vạch trần mình, nàng liền gấp lên: “Anh rể, ngươi nói vậy là có ý gì? Ta đang thay ngươi tìm kiếm thực hư, tại sao ngươi còn không biết tốt xấu?”
“Các người thật sự là…” Ninh Nhụy Nhụy bó tay, quyết định không để ý đến hai người dở hơi này. Nàng quay sang nói với một đạo cô: “Làm phiền ngươi dẫn đường, ta một mình về phòng tắm rửa trước.”
Thạch Thuần nhìn Ninh Nhụy Nhụy đi xa, bất mãn nói với Hạ Thiên: “Ngươi nhìn đi, bây giờ thì tốt rồi, tỷ ấy đã xấu hổ, tất cả mọi người đều không có cơ hội nhìn.”
“Tiểu muội chân dài là vợ tương lai của ta, ta muốn nhìn lúc nào thì nhìn, không cần mấy cơ hội như thế này.” Hạ Thiên nhếch miệng khinh thường.
“A, anh rể, chẳng lẽ ngươi muốn đi nhìn lén.” Thạch Thuần không hổ là tiểu Hạ Thiên, mạch suy nghĩ lập tức đi theo: “Như vậy không tốt đâu. Nếu Nhụy Nhụy tỷ biết được, tỷ ấy sẽ tức giận.”
“Cái gì mà gọi là nhìn lén? Ta quang minh chính đại đi thưởng thức vợ tương lai của ta.” Hạ Thiên nghiêm túc tìm cớ: “Nàng ấy có tức giận thì cũng tức giận ngươi. Ta là chồng tương lai của nàng ấy, có nhìn cũng là chuyện đương nhiên.”
“Luận da mặt, quả nhiên vẫn là anh rể ngươi dày nhất.” Thạch Thuần giơ ngón tay cái lên với Hạ Thiên.
“Ta không cần quan tâm ngươi nữa.” Hạ Thiên nhếch miệng, bước theo hướng Ninh Nhụy Nhụy đã đi, Thạch Thuần cười hì hì đi sau lưng.
Sau đó, tiểu đạo sĩ và đạo cô kia cũng đi theo.
Hạ Thiên quay đầu nhìn tiểu đạo sĩ và đạo cô đi theo hắn: “Hai người các ngươi ở lại đây đi, đừng có đi theo ta.”
Tiểu đạo sĩ kia hơi co quắp: “Nhưng sư tổ bảo ta đi theo ngươi, chờ ngươi phân phó.”
“Vậy ta phân phó chính là các ngươi không được đi theo ta.” Hạ Thiên ngáp một cái: “Ai đi theo ta, ta đánh người đó.”
Tiểu đạo sĩ và đạo cô liếc nhìn nhau, nhẹ gật đầu: “Vậy chúng ta không đi theo, chúc Hạ thần y và Thạch cô nương đi chơi vui vẻ ở Trùng Dương cung.”
Không bao lâu sau, Hạ Thiên và Thạch Thuần đã đến phòng của Ninh Nhụy Nhụy.
Đó là một viện tử yên tĩnh, phòng cũng không ít. Ninh Nhụy Nhụy đang ở trong một căn phòng tao nhã, lịch sự nhất.
Sau khi chuẩn bị xong nước nóng, Ninh Nhụy Nhụy liền đuổi đạo cô kia đi, còn mình thì cởi quần áo chậm rãi ngâm mình trong cái bồn tắm phủ kín hoa. Quả nhiên sảng khoái vô cùng, khiến nàng không thể không tán thưởng: “Dễ chịu, thật quá dễ chịu.”
Ngâm một hồi, cơ thể như mềm ra, Ninh Nhụy Nhụy mới bắt đầu dùng nước lau sạch cơ thể của mình.
Không thể không nói, dáng người Ninh Nhụy Nhụy thật sự khó có được. Ngoại trừ chỗ nào đó còn chưa được lớn lắm, những thứ còn lại có thể được gọi là hoàn mỹ. Nhất là cặp đùi vừa dài vừa thẳng, quả thật khiến người ta muốn phạm tội.
Lúc này, trong phòng bỗng nhiên vang lên tiếng nuốt nước miếng.
“A, hai người các ngươi, các ngươi thật là…” Ninh Nhụy Nhụy khẽ giật mình, sau đó hiểu ra, không khỏi có chút dở khóc dở cười: “Nếu đã đến rồi, vậy chúng ta cùng nhau tắm đi. ’
Oành một tiếng, một bóng người không chút khách khí nhào vào trong bồn tắm.
Ninh Nhụy Nhụy nhìn thoáng qua người đến, không khỏi kinh ngạc: “Tại sao, ngươi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận