Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1672. Nếu không thì ngươi làm bạn gái của ta đi!

"A, ta, ta còn chưa có bạn trai." Vị tiểu thư tiếp khách xinh đẹp kia cuối cùng cũng phản ứng lại.
"Vậy để ta giới thiệu cho ngươi một người bạn trai, ngươi nhìn thấy vị Mạc hội trưởng kia không, đẹp trai nhiều tiền. Mặc dù bây giờ hắn đã có bạn gái, nhưng soái ca có tiền giống hắn tìm tám, chín cô bạn gái cũng là chuyện rất bình thường......" Hạ Thiên chỉ tay về phía Mạc An Luân, bắt đầu ra sức rao hàng.
"Bác sĩ Hạ!" Mạc An Luân cuối cùng không thể nhịn được nữa, cắt đứt Hạ Thiên, "Ta nhớ là mình không có đắc tội ngươi thì phải?"
"Không có nha." Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt vô tội, "Nếu ngươi đắc tội ta thì tại sao ta còn giới thiệu bạn gái cho ngươi chứ?"
"Ngươi chơi đủ chưa?" Y Tiểu Âm trừng Hạ Thiên, tên khốn kiếp này thực sự muốn làm nàng điên lên. Nàng vốn dĩ cho rằng bảo hắn giả dạng làm người bình thường thì sẽ không có chuyện gì, nào biết hắn giả dạng làm người bình thường cũng có thể gây sự!
Trước đó hắn thích đánh người, hôm nay tốt rồi, không có đánh người, cũng không mắng chửi người, nhưng hắn vẫn có thể đắc tội người ta như cũ!
"Ta thật sự chỉ muốn giới thiệu bạn gái cho Mạc hội trưởng thôi." Hạ Thiên giải thích một cách vô tội, hắn ngẫu nhiên làm chuyện tốt chẳng lẽ còn không được sao?
Y Tiểu Âm hung ác trợn mắt nhìn Hạ Thiên, dứt khoát không nói thêm gì nữa, lập tức đi vào bên trong.
"Y tiểu thư, mời đi bên này." Mạc An Luân vội vàng đi theo sau, bắt đầu chỉ đường cho nàng.
"Bác sĩ Hạ, sao ngươi lại làm như vậy chứ? Ta muốn giới thiệu bạn gái cho ngươi, nhưng ngươi lại muốn giới thiệu bạn gái cho bạn trai của ta?" Ba Lê có chút không vui, "Chuyện đó chẳng phải là hại ta sao?"
"Ta chỉ muốn khảo nghiệm bạn trai giúp ngươi thôi, ngươi chắc nên cảm ơn ta." Hạ Thiên cười hì hì, "Ừm, không thèm nghe ngươi nói nữa, ta đuổi theo Y Y tiểu tiên nữ đây."
Hạ Thiên dừng một chút, lại bổ sung một câu: "Ừm, hình như không phải tiểu tiên nữ, mà là đại tiên nữ."
Dù sao thì vợ Y Y nhà hắn bất luận là tuổi tác hay một ít chỗ nên lớn đều rất lớn.
Lúc này, Hạ Thiên đang đuổi theo Y Tiểu m, tâm trạng của hắn rất vui vẻ, dạo gần đây hắn thường xuyên cảm thấy nhàm chán, trên thế giới này, đã không còn bao nhiêu việc có thể khiến hắn hứng thú nữa. Có điều hiện tại hắn lại cảm thấy, làm bộ thành người bình thường quấy rối bên cạnh vợ Y Y chơi rất vui.
Nếu cuối cùng vợ Y Y chịu không nổi, quyết định làm vợ hắn vậy thì càng tốt.
"Ở bên cạnh Thần tiên tỷ tỷ có thể làm một bé ngoan vui sướng, ở bên cạnh vợ Y Y không cách nào làm bé ngoan, nhưng ta vẫn rất vui vẻ." Hạ Thiên tự nói với bản thân.
Hiện tại, đám người đã tiến vào một căn phòng xa hoa, trên một cái bàn lớn đủ để hai mươi người ngồi, bày rất nhiều món ăn. Đối với bọn hắn thì có hơi nhiều, trước đó Mạc An Luân nói cái gọi là tiết kiệm xem ra xác thật là rất dối trá.
"Y tiểu thư, mời ngồi." Mạc An Luân tiếp đón Y Tiểu m.
Mà khi Y Tiểu Âm mới vừa ngồi xuống, Hạ Thiên lập tức ngồi xuống bên cạnh nàng. Mạc An Luân dường như rất muốn ngồi bên cạnh Y Tiểu m, nhưng bàn lớn như vậy, nếu như hắn nhất định phải ngồi gần nàng ta thì sẽ khiến người khác cảm thấy có vấn đề.
Kết quả là Mạc An Luân ngồi cách Y Tiểu Âm vài cái ghế, bạn gái siêu mẫu Ba Lê của hắn thì ngồi ở ngay bên cạnh, mà hai vị bác sĩ còn lại có lẽ đã nhận ra bản thân chỉ là nhân vật làm nền, cho nên lựa chọn ngồi ở đằng xa.
"Có chút đói bụng." Lúc này, Hạ Thiên lẩm bẩm nói một câu, tiếp đó cũng không hỏi những người khác, bắt đầu múc đồ ăn cho mình.
Kế tiếp đám người đều trợn tròn mắt, vì bọn hắn nhìn thấy Hạ Thiên ăn ngấu nghiến, tư thế kia thực sự không khác gì quỷ đói đầu thai. Trước đó những người khác đã dùng chút thức ăn ở trên du thuyền, vốn dĩ không quá đói, hiện tại nhìn thấy dáng vẻ của Hạ Thiên như sợ người khác cướp thức ăn với mình, nên mọi người đều không dám động đũa.
Cứ như vậy, một bàn cơm trưa phong phú không đến nửa giờ đều trôi vào bụng của Hạ Thiên, những người khác ngồi yên không nói một lời nào.
Bầu không khí hết sức xấu hổ.
Đặc biệt là Y Tiểu m, lúc này nàng rất muốn bóp chết Hạ Thiên, hắn tuyệt đối đang cố ý gây rối.
"Hình như ta còn chưa ăn no." Hạ Thiên tự lẩm bẩm.
"Bác sĩ Hạ, bao lâu rồi ngươi chưa ăn cơm vậy?" Ba Lê không nhịn được, hỏi một câu.
"Mới đây thôi, chỉ là lượng cơm ăn của ta tương đối lớn." Hạ Thiên cười hì hì, "A, ta nhớ ra rồi! Hình như đây chính là nguyên nhân ta không tìm được bạn gái, ta muốn tìm một cô bạn gái nuôi ta, nhưng người bình thường lại không thể nuôi nổi ta."
Ba Lê rất cạn lời, đây là chuyện hoang đường gì vậy? Tìm bạn gái nuôi hắn?
"Y Y đại tiên nữ, nếu không thì ngươi làm bạn gái của ta đi? Dù sao ngươi rất có tiền, nhất định có thể nuôi nổi ta." Hạ Thiên lại nhìn về phía Y Tiểu m, dáng vẻ thương lượng vô cùng nghiêm túc.
"Đủ rồi!" Một tiếng gầm vang lên, nhưng người không thể nhịn được nữa không phải Y Tiểu m, mà là Mạc An Luân, hắn vỗ bàn đứng dậy, "Họ Hạ kia, ta mặc kệ ngươi là ai, lập tức cút ra ngoài cho ta, chỗ này không chào đón ngươi!"
"Mới đó mà đã không nhịn được sao?" Hạ Thiên nhìn Mạc An Luân, vẻ mặt có chút thất vọng, "Ta còn muốn chơi thêm một lúc nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận