Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1909. Chạy về Giang Hải

Có lẽ biết mọi người sẽ hiểu lầm, Tống Ngọc Mị lập tức nói bổ sung: “Ta không phải bảo Mị di mang ta trở về, mà để nàng mang Vũ Cơ trở về."
“Vì sao mang đại tỷ trở về? Tại sao lại không mang ta về!” Tiểu yêu tinh gào to một câu, “Ta là một hacker, ở đây hoàn toàn không thể phát huy được sở trường của mình, đại tỷ ở bên này cũng có thể làm ngôi sao ca nhạc mà."
“Ta không biết tình huống hiện tại bên kia như thế nào, nhưng Vũ Cơ trở về có thể làm nhà họ Triệu yên tâm, cũng sẽ không xuất hiện hỗn loạn không cần thiết. Nếu Mị di trở về mà bên nhà họ Triệu không có ai, làm không khéo sẽ có người lo lắng." Tống Ngọc Mị nói ra nguyên nhân, “Đương nhiên, trên lý luận thì Yêu Yêu cũng có thể trở về, chỉ là ta cảm thấy Vũ Cơ trở về sẽ thích hợp hơn."
“Nè, ngươi đang xem thường ta đó!” Tiểu yêu tinh không phục.
“Không phải xem thường ngươi, chỉ là ngươi tương đối ham chơi, có trở về thì hơn phân nửa thời gian cũng là chơi. Nhưng Vũ Cơ thì không, nàng ấy trở về không những có thể ổn định người nhà họ Triệu, còn có thể chân chính trợ giúp cho phu quân." Tống Ngọc Mị ăn ngay nói thật.
“Nếu như Nguyệt tỷ đồng ý thì ta đương nhiên nguyện ý trở về." Lúc này, Triệu Vũ Cơ lên tiếng.
“Tiểu Mị, ngươi cảm thấy thế nào?” Nguyệt Thanh Nhã nhìn về phía Dạ Ngọc Mị, chuyện đó hiển nhiên còn muốn nghe ý kiến của nàng.
“Ta thì không có vấn đề gì.” Dạ Ngọc Mị bày ra dáng vẻ lạnh nhạt.
“Được, cứ quyết định như vậy đi! Tiểu Mị và Vũ Cơ sẽ trở về, chúng ta sẽ an bài một chút, tận lực làm các ngươi trở về không gây ra động tĩnh gì, không kinh động đến Liên minh Tu Tiên." Nguyệt Thanh Nhã gật đầu, “Bây giờ các ngươi đi về nghỉ ngơi một chút, ngày mai chúng ta bắt đầu chính thức thi hành kế hoạch."
Hiện tại thì Hạ Thiên, người đang ở một thế giới khác, hiển nhiên không biết kế hoạch bên Tiên Vân đại lục, nếu không hắn nhất định sẽ kích động đến ngủ không yên.
Ừm, bây giờ Hạ Thiên cũng ngủ không được, không phải vì kích động, mà vì nhàm chán.
Hiện tại, Hạ Thiên đã rời khỏi quán bar Thiên Sứ, dù sao hắn cũng không có hứng thú gì với những thiên sứ trong đó, mà hắn cũng đã bỏ rơi được một người vướng víu. Với hắn mà nói thì tiểu sư muội chính là một cái đuôi, bây giờ thì gánh nặng đó đã được giao cho Bạch Tiểu Lỗi phụ trách.
Nhưng hắn vẫn cảm thấy rất nhàm chán, vì mặc dù hắn dẫn Y Tiểu Âm mướn một phòng trong khách sạn lớn thì cũng không có tác dụng gì. Nàng không có chút ý tứ chơi với hắn, cứ mải mê xem điện thoại.
“Vợ Y Y à, nàng còn chưa ngủ sao?” Hạ Thiên lại không cam lòng hỏi thăm một lần nữa.
Y Tiểu Âm không hề có phản ứng.
“Vợ Y Y, vậy ta ngủ trước đây." Hạ Thiên lại lên tiếng.
Nàng vẫn không có phản ứng.
“Vợ Y Y à, ở đây quá nhàm chán, ta trở về Giang Hải nha." Hạ Thiên có chút buồn bực.
Nhưng Y Tiểu Âm vẫn không dao động.
Thế là hắn nhảy ra khỏi cửa sổ.
Hắn không phải nói chơi, hắn thật sự quay về Giang Hải.
Mười mấy năm trước, hắn có đoạn thời gian rất thích Kinh Thành, dù sao thì ở kinh thành có Mộc Hàm, còn có Mị Nhi, ừm, vợ Mị Mị rất ngoan, còn có vợ Đại yêu tinh cũng rất tốt.
Nhưng bây giờ hắn cảm thấy Kinh Thành thực sự không thích hợp với bản thân. Các cô vợ đều không có ở đây, vợ Y Y hoàn toàn không muốn chơi với hắn, vợ như vậy chẳng khác gì không có. Mà mỹ nữ đồ đệ Triệu Thanh Thanh vốn dĩ rất nghe lời bây giờ cũng không biết đang bận cái gì, không có thời gian chơi với hắn, nghĩ như vậy nên quyết định trở về Giang Hải sẽ tốt hơn.
Ít nhất Giang Hải còn có vợ Tiểu Y Y nghe lời hắn, mặt khác, mặc dù Bối nha đầu không quá nghe lời, nhưng cũng ngoan hơn vợ Y Y nhiều lắm.
Ừm, hình như dáng người cũng tốt.
Đối với hắn, bây giờ từ Kinh Thành trở lại Giang Hải cũng chỉ là chuyện trong chốc lát, không khác gì người bình thường đón xe đi tới một nơi trong thành phố. Nếu phải nói khác nhau ở đâu thì chính là hắn có thể tới nơi nhanh hơn.
Thời điểm hắn trở lại thành phố Giang Hải cũng chưa tính là muộn lắm, chỉ mới hơn mười giờ tối. Hắn vốn dĩ dự định đi tìm Lam Y Nhân, nhưng lại cố tình nhớ tới Tô Bối Bối tới, thế là hắn lấy điện thoại gọi cho nàng ấy.
“Tên biến thái chết tiệt, đêm hôm khuya khoắt gọi điện thoại cho ta làm gì?"Tô Bối Bối lập tức tiếp điện thoại, lại không vui nói, “Bây giờ ta đang rất nhàm chán, ngươi đừng tới phiền ta!"
“Bối nha đầu, ngươi đang rất nhàm chán à? Vậy thì tốt quá, đúng lúc ta cũng đang nhàm chán đây, ngươi ở đâu? Ta đi tìm ngươi." Hạ Thiên lập tức vui vẻ trở lại, có Bối nha đầu chơi với hắn thì sẽ không còn tẻ nhạt nữa.
“Ta có thể ở nơi nào nữa? Đương nhiên là ở nhà rồi!” Tô Bối Bối thở phì phò nói: “Tất cả đều là do tên háo sắc nhà ngươi tìm phiền toái nhiều như vậy, làm hại bây giờ ta phải bảo vệ chị dâu tương lai! Ngươi không biết làm vệ sĩ cho người khác rất nhàm chán sao?"
“Không sao, ta tới đó thì ngươi sẽ không chán nữa, đợi ta một chút, ta tới ngay!” Hạ Thiên lập tức cúp điện thoại, tiếp đó chạy về phía nhà họ Tô.
Mà bây giờ, Tô Bối Bối đúng là rất nhàm chán.
Hiện tại, không tính là muộn, lúc này chị dâu tương lai Hứa Như của nàng vẫn chưa ngủ. Hiện giờ, Hứa Như ở nhà họ Tô, Tô Tiểu Xán cho nàng một tòa biệt thự riêng biệt, Hứa Như và con gái Hứa Na Na của nàng đều ở chỗ này, ừm, thật ra hiện tại Tô Tiểu Xán cũng ở đây.
Lúc này, Tô Tiểu Xán và Hứa Như đang tiếp tục thương lượng các chi tiết trong hôn lễ, mà Tô Bối Bối thì ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách chơi điện thoại.
Kể từ đoạn thời gian trước, Tô Bối Bối bay đi du lịch khắp nơi, nàng cảm thấy thế giới bên ngoài thật sự chơi quá vui, mà bây giờ nàng chỉ có thể nằm trên ghế sa lon nghịch điện thoại, thật sự là cực kỳ nhàm chán, nếu như có thể thì nàng còn muốn bay ra ngoài một vòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận