Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3143: Ta giết đấy

“Cứ như vậy đi.” Sở Dao cũng lười động não: “Ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc ông ta là loại cha như thế nào mà dạy dỗ ra thứ con cái cặn bã như thế.”
“Thì là lão nhân cặn bã chứ sao?” Vương Tiểu Nha cười nói: “Chỉ có lão nhân cặn bã mới có thể dạy ra tiểu nhân cặn bã. Không phải cặn bã thì cũng không thể đầu nhập vào Vạn Hỏa Giáo, loại tà giáo chuyên lừa gạt người khác.”
Sở Dao cũng cảm thấy không thể nào hiểu được, vì sao luôn có những loại người không thích sống tốt, cứ nhất định muốn chết là sao.
Bành.
Lúc này, một đội tu tiên giả áo đỏ chợt xông vào quán rượu, đuổi hết toàn bộ khách đi, sau đó bao vây ba người Sở Dao.
Mấy chục tên nỏ dán phù đỏ nhắm ngay ba nàng. Khương Thanh Nguyệt cau mày. Đám tên nỏ này rất giống Thần Phù Cơ Thiên Nỏ đã được Phiếu Miểu Tiên Môn cải tiến qua, là cơ mật tối cao. Tại sao nơi này lại có, chẳng lẽ Lam Kinh có gian tế?
“Ba người các ngươi đã giết chết hộ vệ tam vương tử?” Nữ tử áo đỏ dẫn đầu lạnh lùng nhìn Sở Dao, Vương Tiểu Nha và Khương Thanh Nguyệt: “Bắt hết toàn bộ cho ta.”
Khương Thanh Nguyệt thản nhiên nói: “Ngươi muốn bắt chúng ta đi, ngươi cũng không hỏi trước thân phận của chúng ta sao?”
“Mặc kệ các ngươi có thân phận gì, dám giết hộ vệ tam vương tử, các ngươi chính là loạn thần tặc tử.” Nữ tử áo đỏ lạnh giọng mắng: “Nếu các ngươi muốn dựa vào nơi hiểm yếu mà chống lại, các ngươi cũng đừng trách chúng ta giết chết các ngươi ngay tại chỗ.”
Vương Tiểu Nha mỉm cười, hỏi ngược lại: “Vị tam vương tử kia của các ngươi tùy ý làm bậy, xem mạng người như cỏ rác, điều này ngươi có biết hay không? Nếu biết, ngươi có còn nói những lời nghĩa chính từ nghiêm như vậy nữa hay không?”
‘Ta không rảnh nghe các ngươi giảo hoạt.” Nữ tử áo đỏ lạnh lùng nói: “Ta hỏi lại lần cuối, các ngươi tự mình đi theo ta hay là chờ ta phế bỏ các ngươi rồi mang các ngươi đi?”
Vương Tiểu Nha sờ mũi, vẻ mặt trêu đùa: “Chẳng lẽ ngươi không quan tâm đến vị tam vương tử kia còn sống hay chết sao?”
“Ta không cần biết.” Nữ tử áo đỏ mỉm cười, hơi trào phúng: “Các ngươi tưởng rằng tam vương tử dễ chết như vậy sao? Đúng là buồn cười. Tam vương tử đã được lão tổ điểm hóa, hồn phách bất diệt, có thể trùng sinh bất cứ lúc nào. Đến lúc đó, kết quả của các ngươi sẽ càng thêm thê thảm.”
Sở Dao cảm thán nói: “Quả nhiên là tà giáo.”
“Xem ra, các ngươi chính là người của Phiếu Miểu Tiên Môn?” Đáy mắt nữ tử áo đỏ lướt qua sự cảnh giác, lập tức rút kiếm ra khỏi vỏ trực chỉ ba người Sở Dao: “Nếu các ngươi không phối hợp, ta cũng chỉ có thể giết chết các ngươi ngay tại chỗ.”
“Phối hợp chứ? Vì sao không phối hợp?” Vương Tiểu Nha mỉm cười, giơ hai tay lên: “Ta chỉ là một nữ tử yếu đuối bình thường, vừa sợ chết vừa sợ đau, các ngươi tuyệt đối đừng ra tay với ta.”
Nói xong, nàng dùng miệng ra hiệu với Sở Dao: “Nàng ấy là lão đại trong ba chúng ta, tu vi rất cao, cao ít nhất ba bốn tầng lầu, ngươi tốt nhất nên giết nàng ta đi. Nếu không, các ngươi nhất định sẽ hối hận.”
“Này, ngươi muốn ăn đòn đúng không?” Sở Dao tức giận trừng mắt nhìn Vương Tiểu Nha.
Nữ tử áo đỏ hiển nhiên cũng cảm thấy trong ba người này, Sở Dao là người có tính công kích nhất. Nàng ta rút trường kiếm ra, chỉ vào cổ họng Sở Dao: “Ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn đi cùng với ta. Bằng không, ngươi đừng trách một kiếm của ta chém xuống đầu của ngươi.”
“Được, đi thì đi.” Sở Dao đứng lên, thái độ rất phối hợp: “Tuy nhiên, các ngươi nên xích nàng ấy lại. Nàng ấy luyện Thiết Sa Chưởng, Kim Cương Kình. Nếu các ngươi không buộc chặt một chút, các ngươi lúc nào cũng có thể bị nàng ta đánh lén.”
Vương Tiểu Nha vỗ bàn, tức giận chỉ vào Sở Dao: “Ngươi mới luyện Thiết Sa Chưởng, Kim Cương Kình đấy. Đây toàn là pháp môn đại lão gia thô kệch cao lớn luyện, ngươi muốn châm chọc dáng dấp của ta sao?”
“Ta không có, là do ngươi tự nói.” Sở Dao nhếch miệng.
“Đừng có giở trò gian nữa.” Tính nhẫn nại của nữ tử áo đỏ đã đến cực hạn: “Nếu các ngươi còn nói nhảm nữa, ta giết chết các ngươi ngay tại chỗ.”
Đám người cầm cung nỏ trong tay lập tức giữ chặt cò. Chỉ cần thả lỏng tay, đảm bảo sẽ bắn ba người thành cái sàng.
“Đi thôi, vừa lúc chúng ta cũng muốn gặp quốc vương các ngươi.” Sở Dao nhún vai, hai tay chắp sau lưng, chậm rãi bước đến trước mặt nữ tử áo đỏ: “Yên tâm đi, chúng ta đều là danh môn chính phái, sẽ không làm mấy chuyện đánh lén đâu.”
Khương Thanh Nguyệt cũng lên tiếng: “Trên người ta có một mật hàm của Cơ nữ hoàng, cần đưa cho quốc vương các ngươi. Nếu các ngươi ra tay với chúng ta, các ngươi tốt nhất cũng nên cân nhắc xem có muốn khai chiến với Cơ triều hay không.”
“Hừ.” Nữ tử áo đỏ hừ lạnh một tiếng, không nói thêm câu nào, chỉ áp giải ba người Sở Dao lên xe ngựa, sau đó chạy vào trong hoàng thành.
Vừa vào hoàng thành, chiếc xe ngựa đã tiến vào hậu cung.
Không bao lâu sau, chiếcc xe ngựa ngừng lại trước một cung điện cao bảy tầng.
“Các ngươi xuống đi, theo ta vào trong. Những người còn lại ở ngoài canh gác. Không có mệnh lệnh, bất kỳ người nào cũng không được vào trong.” Nữ tử áo đỏ yêu cầu ba người Sở Dao xuống xe ngựa, sau đó quay lại dặn dò thủ hạ vài câu, rồi cất bước tiến vào bên trong cung điện.
“Cung điện rất có khí phái, còn muốn xa hoa hơn cả Lam Kinh.” Vương Tiểu Nha ngước mắt nhìn cung điện: “Đúng là lãng phí, hoàn toàn không cần thiết.”
Sở Dao cười nói: “Điều này cũng rất bình thường. Càng là người tự tin, bọn họ lại càng muốn người khác nhìn thấy sự cường đại của mình.”
“Câm miệng.” Nữ tử áo đỏ quay đầu trừng Sở Dao: “Ba người các ngươi vào trong đi. Vương đại nhân đang chờ.”
“Vương đại nhân?” Sở Dao nghe xưng hô này, hơi sửng sốt, hình như trước đó Giang Vô Cữu có đề cập đến Tể phụ quản lý Thôn Chu quốc hiện tại là họ Vương thì phải.
Ba người chậm rãi bước vào trong cung điện, chính giữa là một cái ghế màu vàng, một nam nhân trung niên ngồi bên trên, thân mặc một bộ áo bào màu đỏ.
“Tam vương tử Giang Vô Cữu là do các ngươi giết?” nam nhân trung niên mặc áo bào đỏ nhìn thấy ba người Sở Dao, lập tức lên tiếng quát hỏi.
Sở Dao cũng chẳng có ý định giấu diếm: “Đúng, chính là ta giết đấy.”
Nam nhân mặc áo bào đỏ phất tay, hỏa lưu cuồn cuộn lao nhanh đến.
“Vậy thì đi chết đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận