Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3006: Không chết, ngươi có thể học

Đám chồi non dùng tốc độ cực nhanh sinh trưởng, chưa đến ba giây, chúng đã tràn ngập khắp cả tầng lầu, chật như nêm cối.
Càng kinh khủng hơn chính là, đám hoa cỏ này còn tản ra hương vị mỏng nhạt, có tác dụng thôi miên rất mạnh. Rất nhanh, nhân viên mấy tầng lầu trên dưới đều bị thôi miên.
A Cửu cũng học y, rất nhanh phát hiện chỗ không hợp lý, vội nhắc nhở Hạ Thiên: “Đám quái hoa này sẽ còn hấp thu khí tinh thần, người bình thường dính vào, đoán chừng sẽ hôn mê nửa tiếng, sau đó sẽ tử vong.”
Hạ Thiên còn rõ hơn so với A Cửu, nhưng hắn còn đang ôm Lam Y Nhân, không thể để cho nàng bị dây leo dính vào, thỉnh thoảng hắn lại né tránh về phía sau.
“Ha ha ha, Hạ Thiên, ngươi có gan thì đừng tránh.” Nam tử tóc xanh dần dần hưng phấn lên, đưa tay điều khiển đám dây leo hoa cỏ: “Chẳng lẽ ngươi chỉ có chút bản lãnh đó thôi sao?”
Lam Y Nhân nói: “Chồng, chàng buông ta xuống trước đi.”
“Ngu ngốc, nếu ngươi muốn chơi, ta sẽ bồi ngươi chơi.” Hạ Thiên khó chịu trừng nam tử tóc xanh, một tay đổi sang ôm eo Lam Y Nhân, một tay khác lộ ra một cây ngân châm đâm thẳng vào hư không.
Đám dây leo đang vọt đến gần Hạ Thiên chịu trận trước. Bọn chúng phát ra tiếng kêu thảm quái dị, sụp đổ trong phút chốc, tiêu tán trong gió.
“A?” Nam tử tóc xanh nhìn thấy cảnh tượng này, hơi có chút ngoài ý muốn: “Thú vị thật, đây chính là châm pháp thần kỳ trong truyền thuyết? Ngươi còn chiêu thức nào nữa hay không?”
A Cửu cau mày. Người này biết rõ tình huống của Hạ Thiên và các nàng, nhưng lại không biết Nghịch Thiên Bát Châm, quả thật có chút kỳ quái.
“Vậy để ta giúp ngươi mở mắt một chút.” Hạ Thiên hờ hững nói: “Tuy nhiên, châm tiếp theo, ngươi sẽ phải chết.”
“Chết?” Khóe miệng nam tử tóc xanh khẽ nhếch lên, ánh mắt tràn ngập sự khinh thường: “Vậy ngươi sẽ phải thất vọng rồi. Ta không phải con người, ta sẽ không chết. Ngược lại đám nhân loại bình thường trong tập đoàn Thần Y này sẽ chết hết.”
“Sẽ không chết?” Hạ Thiên cười nói: “Vậy thì ngươi có thể học.”
Nam tử tóc xanh không biết lời này của Hạ Thiên là có ý gì, nhưng rất nhanh bản thân đã cảm nhận được.
Châm tiếp theo, Hạ Thiên đổi ngân châm bình thường thành Định Hải Thần Châm đoạt được ở Tiểu Tiên Giới. Một lát sau, một luồng hơi nước mênh mông xuất hiện, bao phủ toàn bộ cao ốc Thần Y bên trong.
Sau khi đám dây leo dính hơi nước, trạng thái của chúng trở nên khác thường, uể oải suy sụp, không bao lâu sau thì biến mất không còn vết tích.
Một lát sau, nhân viên bị hôn mê cũng tỉnh lại, gương mặt chỉ toàn là sự mờ mịt, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.
“Châm này của ngươi có cái gì đó quái lạ.” Nam tử tóc xanh phát hiện dị dạng của hoa cỏ, dây leo, lập tức muốn thu hồi bọn chúng. Đáng tiếc đã muộn, hơi nước đã chui vào lỗ chân lông của hắn ta, rất nhanh hắn ta đã không thể động đậy.
“Ai nói cho ngươi biết không phải người thì sẽ không chết.” Hạ Thiên thu hồi ngân châm, ôm Lam Y Nhân, chậm rãi bước về phía nam tử tóc xanh. Đám người mà hắn ta mang đến đã bị A Cửu và Bạch Tiêm Tiêm chế phục.
Gương mặt nam tử tóc xanh chỉ toàn là sự đau đớn, con ngươi càng lộ ra vẻ khó tin: “Không thể nào? Cơ thể của ta đã trải qua thánh vật cải tạo. Chỉ cần rễ không bị diệt, ta sẽ vĩnh viễn không chết, cũng không có khả năng bị người ta khống chế. Rốt cuộc ngươi đã dùng thủ đoạn gì?”
“Không có thủ đoạn gì cả.” Hạ Thiên cười nói: “Ngươi không phải người, vậy ta biến ngươi thành nửa con người không được sao?”
Bạch Tiêm Tiêm hơi hiếu kỳ hỏi: “Tại sao lại là nửa người?”
“Vợ Tiêm Tiêm, bởi vì tên ngốc này không xứng làm người.” Hạ Thiên nghiêm túc nói với Bạch Tiêm Tiêm: “Cho nên chỉ có thể làm nửa người.”
Nam tử tóc xanh thật sự hoảng loạn, nói với Hạ Thiên: “Hạ Thiên, ngươi tốt nhất đừng nên làm loạn. Ông chủ của ta không đắc tội nổi đâu. Đây không phải trò đùa. Bây giờ ngươi thả ta ra vẫn còn kịp.”
“Ta không thích bị người ta uy hiếp.” Hạ Thiên bĩu môi: “Đám ngu ngốc uy hiếp ta, tên nào cũng chết rất thảm.”
Nam tử tóc xanh cắn chặt răng, run giọng nói: “Hạ Thiên, nếu ngươi biết ta không phải người, ngươi hẳn cũng ý thức được đẳng cấp ông chủ của ta vượt qua ngươi vô số cấp. Ngươi tuyệt đối đừng nên tự tìm đường chết.”
“Tự tìm đường chết chính là ngươi.” Hạ Thiên mất hứng nói: “Ban đầu, ta hoàn toàn chẳng hứng thú ông chủ ngươi là ai, cũng lười có liên quan gì với ông ta.”
“Đáng tiếc, ông ta cứ sợ ăn nhiều chết no, đã phái người đến đây đối phó ta, còn dọa vợ Tiểu Y Y của ta. Điều này không thể tha thứ. Mặc kệ ngươi hay ông chủ của ngươi, tất cả đều phải chết. Ta nói đấy.”
“Ngươi đúng là không biết trời cao đất rộng.” Nam tử áo xanh cười to hai tiếng, kết quả bởi vì bên trong cơ thể quá đau, lập tức biến thành cười thảm: “Ông chủ của ta chính là thần vạn cổ duy nhất trên trái đất, ngươi ngay cả xách giày cho ông ấy cũng không xứng.”
“Phiền nhất chính là đám quỷ, thần, tiên gì đó của các ngươi.” Hạ Thiên lắc đầy, ngân châm trong tay đâm thẳng vào mi tâm nam tử tóc xanh: “Đi chết đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận