Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2442: Ai sống ai chết?

"Không để yên, đúng không? Thật sự cho rằng ta không bắt được ngươi à?" Tâm tình của Hạ Thiên rất khó chịu, thân hình trực tiếp lóe lên, biến mất tại chỗ.
Nữ tử xa lạ nhìn thấy cảnh này, có chút ngoài ý muốn kêu ầm lên: "Đây chính là thân pháp như quỷ mị của Hạ Thiên, đúng không? Tên là Chỉ Xích Thiên Nhai gì đó, hay là gì ấy nhỉ."
"Cũng không phải." Y Tiểu Âm đáp lại: "Đó là do hắn chế tạo ra dựa theo những công pháp kia, là thân pháp độc nhất vô nhị của hắn."
"Cũng có chút tài năng đấy chứ." Nữ tử xa lạ nhất thời cảm thán, "Người có thể tự nghĩ ra công pháp đều đáng để tán thưởng, có dịp phải chiếm bộ thân pháp này của hắn, để tộc nhân bọn ta học thử."
Y Tiểu Âm không tiện nói gì, bởi vì thân pháp của Hạ Thiên, ngoại trừ chính hắn, ai cũng không học được.
"Có điều, hắn có thể tìm thấy Đinh hộ pháp sứ không?" Nữ tử xa lạ vẫn còn hoài nghi, tự lẩm bẩm: "Phải biết Đinh hộ pháp sứ từ chỗ của âm Hậu lấy được một pháp quyết tên là


Di Thiên Hoán Địa


, có thể phối hợp cơ quan để tự do thao túng một phần không gian, nếu như Hạ Thiên chỉ có thân pháp, đoán chừng là không tìm được Đinh hộ pháp sứ."
Vừa dứt lời, chỉ thấy Hạ Thiên trong màn hình hiện ra thân ảnh, mà trong tay hắn đang nhấc một nam tử trung niên sưng mặt sưng mũi.
"Đây, đây là Đinh hộ pháp sứ?" Nữ tử xa lạ kinh ngạc khó hiểu, hiển nhiên không ngờ rằng bản thân vừa mới thể hiện, chưa tới một giây đã bị Hạ Thiên làm mất mặt.
Hạ Thiên tiện tay ném nam tử trung niên xuống đất, khó chịu nói: "Đã cảnh cáo ngươi rồi, đồ đần nhà ngươi nhất định muốn ăn đòn là sao, thực sự là không hiểu nổi trong đầu bọn đần các ngươi đang suy nghĩ gì."
"Ngươi chớ đắc ý, ta còn chưa có thua!" Nam tử trung niên kia bò dậy từ dưới đất, trừng mắt nhìn Hạ Thiên một cách dữ tợn: "Ta chính là Đinh Thắng Thiên có thể Di Thiên Hoán Địa, ngay cả thiên địa cũng có thể thay đổi, làm sao lại thua trước ngươi được!"
Hạ Thiên khinh bỉ nhìn nam tử trung niên này, khinh thường nói: "Chỉ bằng đồ đần ngươi, cũng xứng với tên Thiên à, không bằng ngươi đặt tên là Đinh Thắng Trư đi, đầu óc của ngươi sẽ tốt hơn đầu heo một chút."
"Thà chết vinh còn hơn sống nhục, Hạ Thiên, đây là ngươi tự tìm." Đinh Thắng Thiên bị Hạ Thiên chọc tức đến run cả người, cắn răng nghiến lợi nói: "Vậy hãy để ngươi nếm thử chiêu lợi hại nhất trong thần công


Di Thiên Hoán Địa


của ta, Thiên Địa Dịch Hình!"
"Oành!"
Hạ Thiên đập một quyền, lần nữa đánh cho đối phương máu mũi phun như vũ bão: "Thiên cái gì, Địa cái gì, Dịch cái gì, Hình cái gì, đầu óc có bị bệnh không, ngoan ngoãn gục xuống cho ta!"
"Hừ, muốn ngăn cản ta, đã muộn!" Đinh Thắng Thiên bay ngược ra ngoài mấy chục mét, sau khi đụng ngã vách tường liền biến mất không thấy đâu, giữa không trung vang lên giọng nói của hắn: "Hạ Thiên, ta biết bản lĩnh của ngươi rất lớn, nhưng mà tuyệt chiêu Thiên Địa Dịch Hình này của ta, ngươi tuyệt đối không phá giải được, đi chết đi."
Chỉ thấy bức tường chung quanh bỗng nhiên xoay tròn, sau đó toàn bộ không gian như thể bị thiên địa đảo ngược, cả người Hạ Thiên cũng lơ lửng, như là tiến vào trong vũ trụ không trọng lực.
"Chuyện này cũng hay đấy chứ." Tuy Hạ Thiên lơ lửng giữa không trung, nhưng trên mặt lại cười hì hì, "Còn có trò gì hay nữa không, mau dùng đi, nếu không thì sẽ không có cơ hội đâu."
"Ngươi cứ cười đi, lát nữa ngươi sẽ không cười được!" âm thanh của Đinh Thắng Thiên lại vang lên lần nữa, trong giọng nói đầy oán độc, "Chết đi cho ta!"
Bức tường chung quanh đang xoay tròn bỗng nhiên bắt đầu di động, giống như gợn sóng, bao vây Hạ Thiên từng chút một, từng lớp từng lớp, phong tỏa... Chỉ chốc lát sau, thân hình Hạ Thiên đã bị đắp thành một khối cầu tròn vo.
"Ha ha, chồng của ngươi bị vùi trong bức tường rồi kìa." Nữ tử xa lạ chỉ vào màn hình, cười với Y Tiểu m, trêu nói: "Ngươi không đi cứu hắn à, chậm thêm xíu nữa phỏng chừng sẽ không kịp đó, Đinh hộ pháp sứ chắc chắn còn có sát chiêu."
Y Tiểu Âm khoát tay áo một cái: "Trước đó đã phân thắng bại rồi, bây giờ thì phân sinh tử."
"Ai sống ai chết?" Nữ tử xa lạ kia hỏi.
"Ngươi xem tiếp là biết liền." Giọng điệu của Y Tiểu Âm hờ hững, vẻ mặt bình tĩnh.
Đinh Thắng Thiên lại lần nữa lộ diện, nhìn khối cầu lơ lửng giữa không trung, dữ tợn cười nói: "Chẳng phải ngươi rất ngông cuồng sao, hiện tại ngông cuồng cho ta xem,


Di Thiên Hoán Địa


của ta chính là một môn công pháp cực kỳ thượng đẳng, có từng tia pháp tắc ý chí, coi như ngươi lợi hại đến đâu đi chăng nữa, lẽ nào còn có thể phản kháng lại ý chí thiên địa ư."
Dứt lời, Đinh Thắng Thiên đưa tay ra, khống chế được khối cầu khổng lồ được đắp từ gạch đá, bất chợt làm ra thủ thế vặn vẹo: "Lão tử muốn vặn ngươi thành bánh quai chèo, lại khiến ngươi thịt nát xương tan!"
Khối cầu gạch đá giữa không trung quả nhiên xoay vòng theo thủ thế của Đinh Thắng Thiên, rất nhanh bị vặn thành hình bánh quai chèo, sau đó một tiếng vang “oành” to lớn, trực tiếp nổ tung, phân hoá thành bụi và mảnh vụn ở khắp nơi, còn Hạ Thiên, phỏng chừng hắn cũng sẽ biến mất khỏi thế gian.
"Ha ha ha, âm Hậu còn nói ngươi là thiên tài trăm ngàn năm khó gặp gì đó, Hạ Thiên, ta thấy ngươi chính là cái rắm thì có!" Đinh Thắng Thiên ngửa đầu cười như điên, "Đinh Thắng Thiên ta mới thật sự là thiên tài vạn người chưa chắc có được một, chỉ có ta mới có tư cách chấp chưởng đảo Sương Nguyệt trong tương lai, không có ai có thể ngăn cản ta, cũng không có ai có thể thắng ta! Ha ha ha."
"Đồ đần, ngươi muốn chấp chưởng đảo Sương Nguyệt thì liên quan đếch gì đến ta." Lúc này, một giọng nói lười biếng vang lên, "Nếu đã không còn trò gì khác, thế thì lên đường thôi, ta đã chọn xong kiểu chết cho ngươi rồi, kiểu chết khi nãy khá ổn đấy chứ."
"Này, chuyện này sao có thể..." Tiếng cười của Đinh Thắng Thiên đột nhiên ngừng lại, trong đôi mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận