Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1998. Ta muốn nàng

“Việc phân loại còn chưa xong, các nơi trên thế giới sẽ không ngừng có người gửi thông tin về nơi đây.” Y Tiểu Âm tức giận nói: “Bây giờ chúng ta đang làm chính sự, ngươi đừng nghĩ trốn ra ngoài chơi.”
Nàng dừng lại một chút, tiếp tục nói: “Trừ phi chúng ta tìm được thông tin của Nghịch Thiên Đệ Bát Châm, biết làm sao để thi triển Nghịch Thiên Đệ Bát Châm, trên cơ bản sẽ có thể kết thúc việc này.”
“Vợ Y Y này, thật ra chúng ta có thể chơi ở trong nhà.” Hạ Thiên cười hì hì nói: “Nàng đợi ta phân loại xong những thứ kia trước, sau đó chúng ta chơi một lúc, qua mấy tiếng hoặc nửa ngày lại tiếp tục phân loại là được rồi, tốc độ bọn hắn gửi hình ảnh những thứ đó, không có nhanh bằng tốc độ ta xử lý những ảnh này.”
Nói xong những câu nọ, Hạ Thiên đã dùng hành động chứng minh cho mình, hắn dùng nửa tiếng đã xử lý xong những tài liệu còn tồn ở trước đó, kế tiếp mặc dù trên màn hình vẫn còn đang không ngừng gửi tới đủ loại hình ảnh, nhưng rất rõ ràng, tốc độ gửi tới thật sự không có nhanh bằng tốc độ Hạ Thiên xử lý.
Y Tiểu Âm có chút im lặng, mặc dù việc hắn đang làm cũng giống như đang chơi, thế nhưng hiệu suất, chính xác rất nhanh.
“Vợ Y Y, lâu rồi nàng không gặp ta, chẳng lẽ không nhớ ta sao?” Hạ Thiên ôm Y Tiểu Âm ngồi xuống: “Còn ta thật sự rất nhớ nàng.”
“Ta không nhớ ngươi, chúng ta không phải đã rất lâu không gặp!” Y Tiểu Âm tức giận nói: “Còn có, không nên thấy ta vừa thừa nhận ngươi là chồng ta thì nghĩ ta sẽ cho ngươi làm loạn, ngươi làm việc đàng hoàng cho ta đi!”
“Thế nhưng vợ Y Y, ta không có làm loạn, với lại ta là chồng nàng, chỉ là ôm nàng một cái, sờ sờ nàng một chút không phải là rất bình thường sao?” Hắn có chút buồn bực, lập tức lại lẩm bẩm: “Hình như không đúng lắm, chỉ như thế thì không quá bình thường, vợ Y Y, chúng ta phải chơi thứ rất hay mới được.”
“Nếu như ngươi còn định tiếp tục quậy, chuyện kia không cần ngươi hỗ trợ nữa, ngươi trở về tìm Nhụy Nhụy đi......” Y Tiểu Âm hừ nhẹ một tiếng, nói đến đây, nàng lại đột nhiên ý thức được có điều không thích hợp: “Chờ đã, sao ngươi lại tới nơi đây một mình? Nhụy Nhụy đâu? Không phải nàng ấy đi với ngươi sao?”
“Vợ Y Y, Tiểu muội chân dài muốn đi thám hiểm đáy biển nhàm chán gì đó, không đi với ta.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Nhưng không sao, xong việc nếu nàng ấy thấy chán, chắc chắn sẽ tới tìm chúng ta.”
“Thám hiểm đáy biển?” Y Tiểu Âm có chút mơ màng: “Chuyện gì đã xảy ra? Ngươi nói rõ cho ta.”
“Ta cũng không biết, thì là có người tìm nàng đi khiêu chiến cực hạn đáy biển gì đó, thật ra ta thấy đặc biệt chán, nhưng Tiểu muội chân dài rất hứng thú nên để nàng ấy đi.” Thật ra Hạ Thiên không rõ chuyện đó cho lắm: “Vốn là ta chuẩn bị đi với Tiểu muội chân dài, nhưng vợ Y Y nàng nhớ ta, lại thêm ta cũng đặc biệt nhớ vợ Y Y nàng nên liền tới nơi này.”
“Ngươi thì ai mà chẳng nhớ!” Y Tiểu Âm hừ nhẹ một tiếng.
“Đúng vậy, là rất nhiều, ta còn nhớ Thần tiên tỷ tỷ, Muội muội chân dài, Băng Băng, Tiểu Kiều, Đại Yêu Tinh......” Hạ Thiên còn chuẩn bị nói ra một đống tên.
“Đi đi, ta biết ngươi nhớ một đống vợ của ngươi!” Y Tiểu Âm có chút bực bội, tuy nàng cảm thấy chắc chắn bản thân sẽ không ghen, cũng không có khả năng ghen vì gia hỏa đó, nhưng tên lưu manh đáng chết này vừa ôm nàng vừa nói ra một đống tên nữ nhân, vẫn làm cho trong lòng nàng không thoải mái.
“Vợ Y Y, ta cũng đặc biệt nhớ nàng, đặc biệt là bây giờ, ta càng thêm muốn nàng.” Hắn cười hì hì nói, câu nói đó không phải là nói dối, thật sự bây giờ hắn rất muốn nàng, đặc biệt là cơ thể của vợ Y Y, đã rất nhiều năm hắn không có chân chính hưởng thụ, chuyện nọ với hắn mà nói, thật ra là một loại mê hoặc đặc biệt.
Bình thường khi ở chung với Tiểu muội chân dài, hắn không có nghĩ như vậy, nhưng bây giờ, Dạ Ngọc Mị các nàng đều không có ở đây, mà Y Tiểu Âm đã có thể chạm tay đến, tất nhiên là làm cho trong lòng Hạ Thiên càng thêm mấy phần xúc động.
Mà nàng có cảm giác nhạy cảm thấy tình huống không thích hợp, nàng không khỏi vùng vẫy một hồi: “Thả ta ra.”
Hạ Thiên không thả Y Tiểu Âm ra, hiển nhiên là không muốn buông ra, mà trong phút chốc nàng có hơi luống cuống, mà sau khi vài giây bối rối, nàng đã bình tĩnh lại, giọng nói trở nên có chút lạnh: “Ngươi còn muốn cưỡng ép ta sao?”
“Vợ Y Y, nàng thực sự là quá hẹp hòi.” Hạ Thiên phiền muộn, nhưng vẫn thả Y Tiểu Âm ra.
Y Tiểu Âm âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nàng vẫn ngồi ở trên người hắn như cũ, không lập tức rời đi, giọng nói khôi phục bình thường: “Ta gọi điện thoại cho Nhụy Nhụy trước đã.”
Lấy điện thoại di động ra, Y Tiểu Âm bấm số điện thoại của Ninh Nhụy Nhụy, nhưng điện thoại không bắt máy.
“Xảy ra chuyện gì sao?” Nàng khẽ nhíu mày: “Ninh Nhụy Nhụy đã đi bao lâu rồi?”
“Không lâu lắm, hôm nay ta đã sớm tới bên này trước, Tiểu muội chân dài còn đi với ta đó, lúc đó còn ở trên núi.” Hạ Thiên đáp: “Chắc bây giờ nàng ấy còn chưa đi xuống đáy biển.”
“Vậy sao không gọi điện cho nàng ấy được?” Y Tiểu Âm có chút lo lắng: “Ngươi để cho người ta đi tìm một chút, gần đây không quá an toàn, để phòng vạn nhất.”
Đúng lúc này, bên tai Y Tiểu Âm nghe được một giọng nói rất nhỏ: “Không cần lo lắng, chúng ta có người theo sát nàng rồi.”
Rõ ràng Hạ Thiên không nghe thấy giọng nói ấy, mà Y Tiểu Âm có thể phân biệt được giọng của người nọ, bởi vì giọng nói đó thuộc về Triệu Vũ Cơ.
Trong lúc nhất thời, trong lòng nàng có loại cảm giác kỳ dị đặc biệt, chẳng lẽ nhất cử nhất động của nàng và Hạ Thiên, đều bị Triệu Vũ Cơ theo dõi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận