Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4362: Ngươi không thể không chết.

“Cho nên, trong khoảng thời gian này, phụ thân hoàn toàn không phải bồi tôn chủ luyện võ mà là dùng Thần Võ đạo nguyên phong bế hắn, đúng không?” Tiêu Dao Tiên Tử bỗng nhiên hiểu ra, gương mặt xinh đẹp tràn ngập sự kinh ngạc, chỉ vào Võ Vạn Dương mà nói: “Phụ thân, ban đầu con cho rằng cha chính là một nam tử hán đỉnh thiên lập địa, một anh hùng không sợ cường quyền, kết quả cha vẫn là người tham sống sợ chết, còn làm chó săn cho người khác?”
Mặt Võ Vạn Dương không thay đổi nhìn con gái của mình: ‘Con quá ngây thơ rồi, có một số việc con còn nhìn chưa rõ đâu.”
“Con nhìn không rõ nhưng con cảm thấy các người làm như vậy là không đúng.” Tiêu Dao Tiên Tử quả quyết nói: “Con đã là người của tôn chủ, con không cách nào ngồi im mà nhìn, con nhất định phải… A!”
Võ Vạn Dương điểm một chỉ vào vai của Tiêu Dao Tiên Tử, để nàng đứng im tại chỗ: “Cho dù con có muốn lẫn vào, bây giờ cũng không phải lúc.”
Tiêu Dao Tiên Tử há miệng định nói cái gì đó, đáng tiếc lại không phát ra được âm thanh nào.
“Yên tâm đi, cha của con không cường đại như con đã nghĩ nhưng cũng không xấu xa như vậy.”
Võ Vạn Dương cũng không giải thích nhiều, chỉ nói: “Con cứ ở lại đây. Đến khi thời cơ thích ứng, con sẽ hiểu.”
Nói xong, ông thả người nhảy lên, nhảy đến trước mặt Mệnh Vô Thường.
“Võ chưởng môn, ngươi đến đúng lúc lắm. Nếu không có Thần Võ đạo nguyên của ngươi, ta thật sự không phong được Băng Hỏa linh thể của hắn.”
Lúc này, Mệnh Vô Thường đã trói Hạ Thiên mấy chục tầng lôi võng, những người còn lại cũng đang dùng các loại bùa chú, trận pháp, kết giới bao vây Hạ Thiên bên trong Dao Trì.
“Cũng chỉ phong bế được nhất thời mà thôi.” Võ Vạn Dương không hề giành công, ngược lại biểu hiện còn có chút ngưng trọng: “Hạ Thiên không phải loại người ngồi chờ chết, ngươi cẩn thận đừng để lật thuyền.” Mệnh Vô Thường nở nụ cười ngạo nghễ, lạnh lùng nói: “Ta hiểu Hạ Thiên còn nhiều hơn so với các ngươi. Ta đã sớm dùng phân thân đến tiên khí chi địa, tiến hành quan trắc toàn phương vị đối với Hạ Thiên. Hắn xác thực có một số năng lượng ta không thể nào hiểu được, nhưng không sao, ta sẽ thông qua phương thức của ta loại trừ sạch sẽ những nhân tố không cách nào xác định đó.”
“Có ý gì?” Võ Vạn Dương không hiểu.
“Một khi Băng Hỏa linh thể và Nghịch Thiên Bát Châm của hắn kết hợp lại, thường sẽ sinh ra năng lượng không thể tưởng tượng nổi.” Mệnh Vô Thường không khỏi đắc ý nói: “Cho nên ta đã đưa tĩnh linh văn cho hắn. Đây chính là con đường tắt dùng để cô đọng kiếp lực. Với tính cách lười biếng của Hạ Thiên, hắn nhất định sẽ mắc lừa. Bởi vì hắn có lòng tin tuyệt đối có thể chống đỡ được tĩnh linh văn. Trên thực tế hắn cũng đã làm được.”
Võ Vạn Dương nói: “Vậy mưu đồ của ngươi chẳng phải thất bại rồi sao?” “Ngược lại, kế hoạch của ta đã thành công.” Mệnh Vô Thường khẽ cười một tiếng: “Tĩnh linh văn xác thực rất thần kỳ nhưng nó cũng có một khuyết điểm, đó chính là cách ly mối liên hệ giữa Băng Hỏa linh thể và Nghịch Thiên Bát Châm. Trước kia, hắn dùng Nghịch Thiên Bát Châm để ngưng tụ Băng Hỏa linh thể sinh ra linh khí. Bây giờ hắn dùng tĩnh linh văn để nhảy qua trình tự đó.”
Võ Vạn Dương vẫn không hiểu: “Sau đó thì sao?”
“Ha ha, Võ chưởng môn, cái này thì ngươi không cần phải biết.” Mệnh Vô Thường không nói thêm gì nữa, chỉ lạnh giọng phân phó: “Bây giờ Hạ Thiên đã bị khống chế, tiếp theo mới là quan trọng nhất. Thể chất của hắn, kiếp lực của hắn đều là tài nguyên khó có được. Làm phiền Võ chưởng môn dùng đạo nguyên của ngươi đốt lên lửa của Quy Nguyên Đỉnh. Ta muốn trước khi bàn đào tiên hội bắt đầu sẽ luyện chế Hạ Thiên thành một viên bàn đào tiên đan.”
Võ Vạn Dương cũng không nói thêm câu nào, bay thẳng đến bên dưới Quy Nguyên Đỉnh.
Nơi này đang có mấy vị trưởng lão và chí tôn quen biết chờ sẵn. Bọn họ là một trong số ít người có đạo nguyên của liên minh tu tiên.
Tuy nhiên, đạo nguyên của bọn họ cũng bởi vì truyền thừa thời gian quá dài, đã tiêu hao không còn thừa lại bao nhiêu.
Chỉ trong nháy mắt, Võ Vạn Dương thậm chí hoài nghi Mệnh Vô Thường đang mượn cớ diệt trừ phe đối lập.
Tuy nhiên, bọn họ cũng không còn lựa chọn nào ihác, bởi vì đây là mệnh lệnh của Thần Hoàng.
“Chư vị, bắt đầu đi.” Võ Vạn Dương vận đạo nguyên, áo nổ tung, từng cơ bắp trên người nổi lên, một luồng khí tức cổ xưa tràn ngập toàn thân, tiện tay đánh về phái bên dưới lô đỉnh.
Những người còn lại nhìn nhau, chỉ có thể làm theo.
Một lát sau, bên dưới Quy Nguyên Đỉnh đã dấy lên ngọn lửa bảy màu.
Mệnh Vô Thường trôi nổi giữa không trung, hai tay giang ra, không ngừng rót khí tức đen trắng vào bên trong Dao Trì.
Lúc này, Hạ Thiên đã chìm xuống dưới đáy Quy Nguyên Đỉnh, vô số quỳnh tương ngọc dịch lại bùng lên bao phủ Hạ Thiên lại.
“Hạ Thiên, tuy ngươi là thiên tài, đáng tiếc thời vận lại không đủ.” Ánh mắt Mệnh Vô Thường nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên đang bị tầng tầng phong tỏa ngăn cản: “Trước kia, ta còn muốn ngươi đi khiêu khích Thần Hoàng. Đáng tiếc, nước cờ này còn chưa bắt đầu đã bị Tâm Ma Lão Tổ phát hiện, trực tiếp để Thần Hoàng truyền dụ lệnh cho chúng ta. Cho nên, ngươi không thể không chết.”
“Chờ ngươi xuống gặp Diêm Vương, ngươi cũng đừng oán bổn tọa. Không đúng, ngươi sẽ không có cơ hội để luân hồi. Lần này luyện chế bàn đào tiên đan, ngươi chính là kíp nổ Thần Hoàng chỉ định, nhất định thân hồn câu diệt, vĩnh viễn không được siêu sinh.”
Nói xong, hắn đưa tay gọi ra một cái nắp thủy tinh cực lớn đậy lên Quy Nguyên Đỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận