Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2757: Kí sinh trùng

“Tế đàn?” Triệu Thanh Thanh hơi cau mày lại, “Tế đàn như thế nào?”
Trong mắt Trịnh Tiểu Kiệt không tự chủ để lộ thần sắc sợ hãi, hắn chần chừ một lát mới nói tiếp: “Ta thật sự không tìm được tính từ nào thích hợp, nó là thứ mà trước đây ta chưa từng gặp qua, không thuộc về hình thức của bất kỳ dân tộc hoặc tôn giáo nào mà ta biết.”
Triệu Thanh Thanh nghe vậy luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng nhất thời nàng không nghĩ ra được, chỉ đành tiếp tục nghe hắn nói.
Ngược lại là Hạ Thiên sau khi nghe xong hai câu nét mặt liền lộ vẻ không hứng thú, hắn dựa đầu vào chân Triệu Thanh Thanh bắt đầu nhắm mắt dưỡng sức.
Trịnh Tiểu Kiệt dưới ánh nhìn chăm chú của Triệu Thanh Thanh liếm liếm môi, lại uống miếng nước tiếp tục nói: “Tế đàn là do những viên đá kỳ quái màu đen chất thành, có điều bày xếp không có quy tắc, nhưng trông giống như có quy luật nào đó, càng đến sâu trong động càng có nhiều đá xếp chồng, đoán chừng phải cao đến bảy tám tầng.”
“Còn có những viên đá màu đen vô cùng kỳ lạ, sờ lên trơn nhẵn giống như da người…” Lúc này Triệu Thanh Thanh đã hiểu ra gì đó, nàng ôm vai cười như không cười nghe Trịnh Tiểu Kiệt kể chuyện.
“Ta và ba người anh em đó tốn rất nhiều thời gian mới bò lên được đỉnh tế đàn, ở đấy có đặt ba cái bình màu đen, rơi vãi xuống đất.”
Trịnh Tiểu Kiệt giống như càng nói càng cuốn vào, hắn nhớ lại tình cảnh lúc đó, “Hai bình trong đó đã vỡ rồi, trống rỗng không có gì cả, mà nữ tử đó thì lại bị thứ đồ bên trong giết chết.”
Triệu Thanh Thanh hỏi: “Sao ngươi lại biết là bị thứ đồ bên trong giết chết?”
“Việc này còn cần phải hỏi sao?” Trịnh Tiểu Kiệt bất mãn trường mắt với Triệu Thanh Thanh, “Ta và ba người anh em ở đó lâu như vậy đều không bị gì, thứ đồ khác chắc chắn là vô hại, đáng ngờ duy nhất chỉ có khí đen bị vỡ ở hai bình kia, thực tế thì sau khi sự việc xảy ra cũng chứng minh suy đoán của ta.”
“Sau đó xảy ra chuyện gì?” Triệu Thanh Thanh lạnh lùng hỏi.
Trịnh Tiểu Kiệt chần chừ chốc lát, hắn liếc nhìn Triệu Thanh Thanh và Hạ Thiên, sau đó thở dài nói: “Ta vốn quyết định cả đời này sẽ không nhắc lại chuyện đó, chỉ là bây giờ hình như bản thân không làm gì được, vậy đành chịu thôi.”
Triệu Thanh Thanh ý vị thâm trường nói: “Ngươi biết tình cảnh hiện tại của mình là giỏi, tốt nhất là đừng tự cho rằng bản thân thông minh.”
“Hiện tại ta đã phối hợp như thế, lời này của Triệu tổ trưởng có chút kỳ lạ đấy.” Trịnh Tiểu Kiệt có hơi bất đắc dĩ nói: “Hơn nữa ta cũng mất ba hạt giống kia rồi, không có điều kiện để đàm phán với ngươi, cũng không có gì mà phải che giấu.”
“Phải không?” Triệu Thanh Thanh ôm vai, thản nhiên nói: “Vậy ngươi nói tiếp đi, sau đó xảy ra chuyện gì.”
“Chuyện sau đó có chút quỷ dị.” Trịnh Tiểu Kiệt để lộ thần sắc sợ hãi, “Có thể cho ta điếu thuốc không?”
Triệu Thanh Thanh lạnh lùng nói: “Hút thuốc có hại cho sức khỏe, trong cao ốc Thiên Đạo ngay cả nửa điếu thuốc cũng không có.”
Trịnh Tiểu Kiệt không khỏi có chút thất vọng: “Đường đường là Thiên Đạo tổ mà lại không có thuốc, cà phê đề cao tinh thần cũng được, ồ, ta chỉ uống cà phê của Santos, còn có…”
“Cà phê cũng đừng muốn.” Triệu Thanh Thanh tùy tiện từ chối: “Chỉ có nước lọc, uống hay không.”
Nói xong nàng chỉ một cái, trong căn phòng số 19 lập tức xuất hiện một Robot đưa cốc nước lọc đến trước mặt Trịnh Tiểu Kiệt.
“Loại đồ chơi này ai sẽ uống chứ.” Trịnh Tiểu Kiệt chính là phú nhị đại, từ nhỏ được sống an nhàn, uống nước lọc thật sự hạ thấp thân phận của hắn, “Ít nhất cũng phải là nước lọc đến từ núi Côn Luân.”
Triệu Thanh Thanh không quan tâm lời hắn, chì nhìn chằm chằm Trịnh Tiểu Kiệt.
“Thôi thôi, bổn thiếu gia cũng không phải người quá coi trọng.” Trịnh Tiểu Kiệt bị nhìn vậy có chút phát sợ, thế là xoay tay nói, “Có điều chờ sau khi ta nói xong chuyện này, thì có thể đáp ứng đủ yêu cầu nhỏ nhoi của ta chứ.”
“Nói xong hẵng tính.” Triệu Thanh Thanh không đáp ứng cũng không từ chối.
Hiện tại Trịnh Tiểu Kiệt không có lựa chọn nào khác, chỉ đành tiếp tục nói: “Thật ra sự việc sau đó ta không muốn nhắc đến.”
“Ta dẫn theo ba người anh em đó đi vào, trong đó có một người tính khí cực kỳ nóng nảy, làm việc gì cũng xúc động.”
“Chúng ta còn đang tính xem tiếp theo lên làm gì, hắn đã cầm một cái cuốc bổ vào cái bình đen chưa bị nứt kia.”
Trịnh Tiểu Kiệt dừng lại hai ba giây, sau đó nói: “Trong bình bắn tung tóe ra một vài chất lỏng màu đen hắt lên mặt người anh em đó, trong nháy mắt liền ăn mòn, khi đó mặc dù người không chết nhưng gương mặt trên cơ bản đã nát, quan trọng hơn chính là trong những dịch thể đó hình như còn có côn trùng, chui vào cơ thể hắn.”
“Ký sinh trùng?” Triệu Thanh Thanh hỏi.
“Hẳn là vậy.” Trịnh Tiểu Kiệt cười nhẹ nói: “Có điều ngươi đừng nghĩ đi tìm hắn, mấy phút sau người anh em đó đã chết rồi, chúng ta vì để phòng hậu họa cho nên đã thiêu hủy thi thể.”
Triệu Thanh Thanh vừa cười vừa nói: “Sao xác định được không phải là do các ngươi cố ý giết người diệt khẩu?”
“Tin hay không tùy ngươi.” Trịnh Tiểu Kiệt cũng không tranh biện, “Tóm lại sau khi dịch thể đen trong bình chảy hết, chỉ còn lại những hạt giống màu đen kia.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận