Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2287: Từ đâu mà chàng học được nhiều trò như vậy?

"A Cửu, có phải nàng nghĩ tới ta không, nên cố ý tới kinh đô tìm ta?"
Hạ Thiên tiến lên ôm eo A Cửu, vừa nói chuyện, miệng vừa đưa tới mặt A Cửu.
"Chàng có thể đừng vội vã háo sắc như thế không!" A Cửu ghét bỏ đẩy mặt Hạ Thiên ra,"Ai nhớ chàng chứ, là tiểu thư bảo ta tìm chàng."
"Vợ Y Y bảo nàng tới, tại sao nàng ấy không tự đến?" Hạ Thiên hơi mất hứng nói.
A Cửu liếc Hạ Thiên một cái, tức giận nói: “Còn không phải sợ bị tên lưu manh đáng chết chàng chiếm tiện nghi."
"Cửu nha đầu, nàng nói chồng mình như vậy là không đúng." Hạ Thiên cũng không thực sự tức giận, chỉ nhìn A Cửu chằm chằm,"Ta là chồng các nàng, chiếm tiện nghi các nàng là chuyện hiển nhiên rồi."
"Có mới là lạ đó." A Cửu ném hành lý vào người Hạ Thiên,"Mau tìm chỗ ở cho ta."
Con ngươi Hạ Thiên đảo một vòng, cười hì hì nói: “Cửu nha đầu, nàng không cần tìm chỗ ở, ở chung với ta là được rồi."
"Bớt làm bộ đi, ta biết chàng đang ở Triệu gia, nhưng ta không muốn ở đó." A Cửu nhìn Hạ Thiên chằm chằm, không vui nói: “Trong đầu chàng rõ ràng đang nghĩ chuyện hư hỏng kéo Triệu Thanh Thanh và ta cùng lên giường."
Hạ Thiên bĩu môi, làm bộ thất vọng: “Cửu nha đầu, nàng nói oan cho ta. Ta chỉ muốn cho nàng được ở thoải mái chút, đỡ mệt nhọc."
"Vậy thà ta chịu cực chút." Đi theo bên cạnh Y Tiểu Âm nhiều năm như vậy, A Cửu sớm đã thấu triệt chút tâm tư trong lòng Hạ Thiên rồi, tuyệt đối không thể cho tên lưu manh đáng chết này chút sơ hở nào, nếu không, sẽ hoàn toàn thất thủ, đến cuối cùng không hiểu sao nhất định sẽ biến thành tình cảnh hoang dâm vô độ. Bây giờ cô quả thực là người đàn bà của Hạ Thiên, nhưng cùng người khác làm chuyện đó với Hạ Thiên, cô thật sự không thể tiếp nhận. Hạ Thiên gật đầu: “Vậy nghe lời nàng, chúng ta đi mướn phòng đi."
A Cửu nghe lời này hình như có gì đó không đúng, nhưng cũng lười so đo, dù sao cũng đã thua trên tay tên lưu manh đáng chết này rồi.
Chỉ chốc lát sau, Hạ Thiên và A Cửu đã đến một khách sạn tương đối hào hoa xa xỉ, đặt một phòng hạng trung.
"Cửu nha đầu, có phải nàng muốn tắm rửa không." Sau khi vào phòng, không đợi A Cửu buông lỏng, Hạ Thiên đã cười hì hì nói như vậy.
A Cửu liếc Hạ Thiên: “Đúng là ta muốn tắm, nhưng chàng nói ra lời này, ta liền cảm thấy không có chuyện gì tốt."
"Làm sao lại thế." Hạ Thiên chân thành nhìn A Cửu," Nàng đi máy bay chắc chắn là rất mệt mỏi, tắm rửa đi, ta sẽ giúp nàng mát xa để thả lỏng một chút, như vậy mới có thể thoải mái ngủ một giấc thật ngon."
"Chàng thật sự sẽ không dùng năng lực điều khiển ý nghĩ?" A Cửu nửa tin nửa ngờ,"Hoặc là đợi ta đang tắm giữa chừng, lại đi vào quấy rối?"
"Cửu nha đầu, nếu ta muốn điều khiển..., thì nàng cũng không chống cự được." Hạ Thiên nghiêm trang nói,"Nàng đã là vợ ta rồi, ta không cần thiết phải làm như vậy."
A Cửu nghĩ cũng đúng, ngồi máy bay mấy giờ đồng hồ, trên người quả thật có chút không thoải mái, cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp vào phòng tắm.
Qua mấy phút đồng hồ, trong phòng tắm bỗng vang lên tiếng kêu sợ hãi của A Cửu: “Sao chàng lại vào đây, mới vừa rõ ràng chàng nói không vào mà."
"Ai nha, chàng đừng lộn xộn......"
"Chàng làm gì thế, chỗ đó không được......"
"Còn làm loạn nữa, ta không để ý tới chàng."
"Từ, từ đâu mà chàng học được nhiều trò như vậy......"
Dần dần, tiếng kêu la lẫn hơi thở của A Cửu trở nên rối loạn, nói không ra câu.
Qua hơn một giờ, A Cửu mới bị Hạ Thiên ôm ra khỏi phòng tắm, toàn thân đều xụi lơ vô lực.
"Chàng đủ rồi chứ, ta tới tìm chàng là vì có việc, chứ không phải để làm cái này." Nằm ở trên giường, A Cửu xấu hổ đá Hạ Thiên, cuối cùng cũng ngăn bàn tay đang mò mẫm trên thân thể mình lại.
Hạ Thiên cười hì hì: “Cửu nha đầu, nàng nói phần nàng, ta bận rộn phần ta, cũng không xung đột."
" Chàng làm vậy ta không có cách nào tập trung nổi." A Cửu trợn mắt nhìn Hạ Thiên, tức giận nói: “Cũng biết chàng sẽ lật lọng, chàng còn như vậy nữa, ta giận thật đấy."
"Được rồi, vậy nàng nói đi, vợ Y Y bảo nàng tới tìm ta có chuyện gì?" Hạ Thiên thật sự ngừng lại, vẻ mặt thành thật nhìn A Cửu.
A Cửu dừng một chút, sau khi thở phào một hơi, mới chậm rãi nói: “Y Y tỷ nói, về chuyện đi tổng bộ âm Y môn lần này, vô cùng quan trọng với tỷ ấy, sợ đến lúc đó chàng giở trò quấy rối, cho nên để ta sang đây canh chừng chàng."
"Ai da, vợ Y Y luôn hiểu lầm ta." Hạ Thiên lộ vẻ buồn rầu,"Ta chưa bao giờ quấy rối, cũng là do nàng ấy thường xuyên ngăn cản, nếu không, âm Y môn sớm đã bị diệt, bây giờ cũng không còn nhiều chuyện phiền toái như vậy."
" Chàng nghĩ ai cũng giống mình à." A Cửu khẽ hừ một tiếng,” Y Y tỷ đã lên sẵn kế hoạch, sợ chàng quấy rầy kế hoạch của tỷ ấy, lại rước thêm phiền phức tới."
Hạ Thiên bất mãn nói: “Vợ Y Y cũng thiệt là, có kế hoạch gì có thể trực tiếp nói với ta mà."
"Chàng thôi đi." A Cửu không khỏi bật cười khanh khách xem thường,"Đầu óc chàng căn bản không có hai chữ kế hoạch này, cho dù nói cho chàng biết cũng có tác dụng gì đâu, cuối cùng chắc chắn chàng cũng sẽ phá hư kế hoạch thôi."
"Cửu nha đầu, nếu như ta thật sự không theo kế hoạch..., thì nàng có đến cũng vô dụng." Tay Hạ Thiên mò lên lần nữa. "Tuy vậy, Cửu nha đầu à, gần đây vóc người nàng càng ngày càng đẹp rồi, xúc cảm cũng trở nên rất tuyệt vời."
"Có thể yên tĩnh chút không, bỏ đi, chàng muốn làm gì thì làm." A Cửu vỗ vào tay Hạ Thiên vài lần cũng không có tác dụng, liền mặc kệ hắn, dù sao cũng không ngăn được tên lưu manh đáng chết này, cuối cùng không phải cũng tùy hắn.
Hạ Thiên được đồng ý, hai tay dĩ nhiên là càng thêm làm càn, chỉ chốc lát sau gương mặt A Cửu liền ửng hồng, không nhịn được phát ra một số tiếng hừ nhẹ khiến bản thân càng xấu hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận