Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3418: Nói thẳng cảm ơn là được, ôm thì miễn đi

Ninh gia.
Trong viện, một nam thanh niên dáng người cao lớn, anh tuấn đang trò chuyện khá thân mật với Ninh lão gia tử.
Ninh Nhụy Nhụy vừa vào cửa nhìn thấy người này, gương mặt xinh đẹp không khỏi hiện lên vẻ ngoài ý muốn: “A, tiểu bọc mủ, tại sao ngươi lại đến đây?”
“Nhụy Nhụy tỷ, ngươi có thể đừng gọi cái tên này của ta được không?” Nam thanh niên không cao hứng, nghiêm túc cải chính: “Ta không phải bọc mủ. Bây giờ ta đường đường là nam tử hán, Ninh Thụy Thần.”
Ninh Nhụy Nhụy thản nhiên nói: “Không cần biết ngươi là gì, ngươi đến Quế thành có chuyện gì không?”
‘Nhụy Nhụy tỷ, nói thế nào chúng ta cũng đã mấy năm không gặp, ngươi cũng quá lạnh lùng rồi.” Ninh Thụy Thần thất vọng, có chút oán thán: “Khi ta còn bé, ngươi thương ta lắm mà.”
Hạ Thiên nhìn người nam nhân trẻ tuổi kia, hỏi Ninh Nhụy Nhụy: “Tiểu muội chân dài, tên ngốc kia là ai vậy?”
‘Con trai út của tam thúc ta.” Ninh Nhụy Nhụy trả lời.
“A, ngươi chính là bạn trai của tỷ tỷ ta.” Ánh mắt Ninh Thụy Thần ý vị thâm trường đánh giá Hạ Thiên, ngoài miệng nịnh nọt: “Quả nhiên tuấn tú lịch sự, nhìn qua chính là nhân trung long phượng, về sau xin chỉ giáo nhiều hơn.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ta chẳng quen biết gì ngươi, ta cũng không có hứng thú chỉ giáo ngươi.”
“Thời gian chung đụng còn dài mà, cứ chậm rãi làm quen.” Ninh Thụy Thần không giận, còn cười nói: “Nói thế nào ta cũng là em vợ tương lai của ngươi. Nói thêm, ngươi dẫn theo ta, Nhuỵ Nhụy tỷ cũng vui vẻ hơn.”
Ninh Nhụy Nhụy lại cau mày, hỏi: “Ngươi nói thời gian chung đụng còn dài là có ý gì?”
“Thì chính là ý đó.” Ninh Thụy Thần mỉm cười giải thích: “Nhụy Nhụy tỷ, ngươi cũng biết ước mơ của ta là giống như ngươi, có thể trở thành một vận động viên làm vẻ vang nước nhà. Nhưng đảo quốc quá nhỏ, giới thể thao đã bị loạn đến không còn hình dáng. Hơn nữa đều do lão tuyển thủ nắm giữ quyền nói chuyện, ta muốn ra mặt cũng khó. Cho nên, ta trở về, dù sao bên này cũng có cơ hội nhiều hơn.”
Nói xong, hắn ta nháy mắt với Ninh Nhụy Nhụy: “Hơn nữa, có thần thoại của giới thể thao Nhụy Nhụy tỷ, ta hoạt động trong nước nhất định thuận lợi hơn một chút.”
“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Cạnh tranh trong nước ngày càng kịch liệt. Với tính cách của ngươi, mỗi ngày bị ngược khóc mười lần cũng có thể.” Ninh Nhụy Nhụy đích thật không coi trọng đứa em họ này. Hình ảnh tiểu bọc mủ khi còn bé khắc quá sâu, lại còn lúc nào cũng khóc.
Ninh Thụy Thần nghe xong, sắc mặt trầm xuống, nói với Ninh lão gia tử: “Gia gia, người nghe đi, Nhụy Nhụy tỷ cứ gièm pha con.”
“Thụy Thần là đứa bé ngoan, không giống như người cha khốn kiếp của nó.” Ninh lão gia tử cười ha hả nhìn Ninh Nhụy Nhụy, nhẹ giọng nói: “Nếu nó muốn trở về phát triển, ngươi có thể giúp được thì thuận tay giúp một chút.”
Ninh Thụy Thần cũng hợp thời nói: “Cháu biết cha của cháu làm không ít chuyện xấu, cháu cũng đã ngăn cản. Cho nên, trước đó cháu đã đoạn tuyệt quan hệ cha con với ông ấy rồi.”
“Được rồi.” Ninh Nhụy Nhụy lười nghe mấy lời nói nhảm này: “Ngươi muốn quay về phát triển cũng được, nhưng đầu tiên ngươi phải nghe lời, đừng suy nghĩ làm mấy chuyện loạn thất bát tao.”
“Ta làm người rất chính phái.” Ninh Thụy Thần lập tức vỗ ngực, vô cùng cam đoan: “Ta không bao giờ đi quán bar hộp đêm gì cả.”
Lúc này, Hạ Thiên khinh thường vạch trần: “Nhưng đêm qua ngươi đã qua đêm ở quán bar mà.”
“A, làm sao ngươi biết? Không có, tuyệt đối không có.” Ninh Thụy Thần lộ miệng, nhưng muốn sửa lại cũng đã muộn, đành phải thừa nhận: “Hôm qua ta đúng là có đến quán bar, nhưng chỉ là gặp mấy người bạn cũ. Bọn họ nhất định phải kéo ta đi, ta cũng không cách nào từ chối. Dù sao ta cũng phải về lăn lộn ở Quế thành này mà.”
“Ngươi không cần giải thích với ta, ta cũng không có hứng thú muốn biết.” Ninh Nhụy Nhụy khoát tay cắt ngang lời giải thích của Ninh Thụy Thần: “Cơ hội, ta chỉ cho ngươi một lần. Đến lúc đó xem ngươi xử lý như thế nào.”
“Nhụy Nhụy tỷ, ngươi tốt quá.” Ninh Thụy Thần kích động muốn tiến lên ôm chầm lấy Ninh Nhụy Nhụy, kết quả bị Hạ Thiên cản lại.
Hạ Thiên lườm hắn ta một cái: “Ngươi muốn làm gì? Tiểu muội chân dài là nữ nhân của ta, ngươi đừng hòng chiếm tiện nghi.”
“Anh rể, ngươi cũng quá nhạy cảm rồi. “Ninh Thụy Thần không khỏi có chút im lặng: “Dù sao ta cũng là em họ của Nhụy Nhụy tỷ, chẳng lẽ ta còn có suy nghĩ nào xấu xa hay sao? Ta chỉ muốn ôm tỷ ấy, biểu thị lòng biết ơn thôi mà.”
“Nói thẳng cảm ơn là được, ôm thì miễn đi.” Hạ Thiên nghiêm túc nói.
Ninh Nhụy Nhụy không khỏi có chút bật cười, nhưng cũng không mẫn cảm như Hạ Thiên: “Ngươi không cần nói lời cảm ơn ta, nói thế nào chúng ta cũng là người một nhà, chỉ hy vọng sau này ngươi đừng giống như tam thúc là được.”
“Không có chuyện đó đâu. Ta không phải là loại tiểu nhân vong ân phụ nghĩa như vậy.” Ninh Thụy Thần gật đầu đảm bảo.
“Gần đây ngươi đang ở đâu?” Ninh Nhụy Nhụy hỏi: “Nếu không tìm được chỗ ở thì chuyển về đây. Nhà vẫn còn nhiều phòng lắm.”
Ninh Thụy Thần khoát tay: “Chuyện này không cần. Ta mà ở đây, đoán chừng mỗi ngày sẽ bị anh rể đánh một trận mất. Ta ở nhà của người bạn, tối nay còn phải tham gia lễ đính hôn của một người bạn nữa.”
“Lễ đính hôn?” Ninh Nhụy Nhụy vô thức nghĩ đến đại thiếu gia Chiêm gia, liền hỏi: “Lễ đính hôn của ai thế?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận