Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2472: Thuỷ Linh Thể

"Ngươi điếc hả, bổn công tử bảo ngươi rút kim châm trên người hắn ra!" Lương Bắc Thần thấy lão đầu râu bạc thờ ơ không động lòng, thói xấu công tử bột lại dâng lên trong lòng, "Tiêu Vô Bệnh, ngươi tốt nhất là xem lại địa vị của mình. Bộ ngươi vẫn cho rằng đảo Sương Nguyệt còn là đảo Sương Nguyệt của ngày trước ư? Nếu như Tiểu Tiên Giới bọn ta không tiếp nhận, thì e là Huyền âm tộc các ngươi sẽ bị diệt tộc, và ngươi cũng chắc chắn sẽ phải chết."
Tiếp theo dụ dỗ, nói: "Đương nhiên, nếu mà ngươi chịu ngoan ngoãn nghe lời ta, ta có thể đề cử ngươi với cha ta, đến lúc đó ngươi không hẳn có thể đi nhất tông nhị viện, nhưng mà tam môn tứ phái, vẫn có thể tùy ngươi lựa chọn."
"Lương công tử, không phải lão phu không muốn rút kim châm trên người Hạ Thiên, mà thật sự là rút không được." Lão đầu râu bạc cung kính đáp lại: "Thể chất của Hạ Thiên rất đặc thù, mặc dù chỉ có tu vi Kim Đan kỳ, nhưng nếu không dùng kim châm hạn chế hắn, chỉ sợ lão phu cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn."
"Kim Đan kỳ thì sao chứ." Lương Bắc Thần vẫn tỏ vẻ xem thường như mọi khi, "Tu tiên giả Kim Đan kỳ mà bổn công tử vượt cấp giết qua, không biết đã có bao nhiêu. Còn nữa, hắn mà là thể chất đặc thù gì chứ, bổn công tử chính là Thủy Linh Thể trăm năm khó gặp đây. Ta muốn giết tiểu tử này, chính là muốn đường đường chính chính giết, cho hắn biết sự chênh lệch giữa tán tu và đệ tử danh môn là như thế nào."
Lão đầu râu bạc nhàn nhạt nhìn Hạ Thiên, lạnh lùng nói: "Ngươi đừng nghĩ lão phu sẽ rút kim châm, chỉ là cho tên tiểu tử họ Lương này thể hiện một chút, hôm nay coi như hắn không giết được ngươi, thì lão phu cũng sẽ giết ngươi."
"Lão đầu, đầu óc của ngươi có vấn đề rồi đó." Vẻ mặt của Hạ Thiên hững hờ, "Có nhớ ngay từ đầu ta đã nói gì với ngươi không? Mấy cây kim châm này căn bản không khống chế được ta."
Lão đầu râu bạc lắc đầu thở dài: "Đến bây giờ rồi mà còn mạnh miệng, ngươi đúng là ngông cuồng hết thuốc chữa. Thế mà Tiểu Y lại coi trọng loại người ấu trĩ và nông cạn như ngươi, thật là làm ta thất vọng."
"Vợ Y Y thích ta, đó là chuyện cực kì bình thường." Hạ Thiên cười hì hì nói: "Chỉ có lão đầu nhà ngươi, là đầu óc không được bình thường mà thôi, ánh mắt cũng tương tự là như vậy."
"Được rồi, các ngươi nói nhảm xong chưa?" Lương Bắc Thần hơi bực mình, la lão đầu râu bạc: "Rút kim châm, rồi cút qua một bên cho bổn công tử, đừng quấy rầy bổn công tử bán hành cho hắn."
Lão đầu râu bạc đứng ở trước mặt Lương Bắc Thần, tiện tay rút ba kim châm từ trên người Hạ Thiên, lại giả vờ như đã rút ra toàn bộ, cười nói: "Lương Bắc Thần ngươi cứ tùy ý, hi vọng ngươi đánh cho đã."
"Tiêu Vô Bệnh, không nghĩ tới ngươi cũng biết nịnh nọt người khác đến như vậy!" âm Vô Vũ nhìn lão đầu râu bạc lui sang một bên, không khỏi mắng một câu: "Năm đó, đảo Sương Nguyệt chúng ta kiêu ngạo cỡ nào, đám người Tiểu Tiên Giới cũng không xứng xách giày cho chúng ta, bây giờ ngươi lại cúi đầu trước bọn hắn."
Lão đầu râu bạc mặt lạnh như tiền nói: "Đây là mệnh lệnh của âm Hậu."
"Không đời nào." âm Vô Vũ không tin lời này chút nào, "Năm đó Ma Vân chân nhân đích thân đến đây mời chào, âm Hậu còn cự tuyệt, làm sao bây giờ lại đồng ý chỉ vì hai tên tiểu bối này chứ?"
"Mỗi thời mỗi khác." Sắc mặt của lão đầu râu bạc lạnh nhạt, có chút cảm khái nói: "Ngươi cũng biết đấy, đảo Sương Nguyệt sắp chìm rồi.m Hậu cần lượng lớn linh khí để duy trì trạng thái đỉnh phong, mặc dù điều kiện của Tiểu Tiên Giới hà khắc, nhưng chỉ cần tiếp nhận âm Hậu, như vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ bị âm Hậu chinh phục. Đến lúc đó, tộc nhân Huyền âm tộc chúng ta cũng có thể sống một cuộc sống mỹ mãn và hạnh phúc hơn ở Tiểu Tiên Giới, không kém đảo Sương Nguyệt chút nào."
"Ha ha, các ngươi thật cho rằng người của Tiểu Tiên Giới đều là bù nhìn à?" âm Vô Vũ chỉ cười ha ha đối với những lời này, trong lòng suy nghĩ hoặc là âm Hậu đã tẩu hỏa nhập ma, hoặc là chính vị lão môn chủ của âm Y môn này bị điên rồi.
"Chỉ cần âm Hậu vẫn còn trong trạng thái đỉnh phong, coi như là người của Tiểu Tiên Giới hợp sức lại, cũng không phải là đối thủ của nàng." Lão đầu râu bạc cười hì hì, "Huống chi, thật ra âm Hậu đã đến một cảnh giới ngoài sức tưởng tượng."
Cả người âm Vô Vũ giật mình, kinh ngạc nhìn lão đầu râu bạc: "Ngươi, ngươi nói là..."
"Đúng vậy." Lão đầu râu bạc gật gật đầu, nhẹ giọng nói: "m Hậu đã là Độ Kiếp kỳ đỉnh phong, cách đột phá thành Tiên chỉ còn một bước. Cho nên đảo Sương Nguyệt đối với nàng đã vô dụng, nàng cần lượng lớn linh khí, trên trái đất chỉ có Tiểu Tiên Giới mới thỏa mãn điều kiện này. Bây giờ ngươi hiểu chưa?"
"Nhưng, nếu thật là như vậy, âm Hậu hoàn toàn có thể nói thẳng, hà tất gì phải làm mọi chuyện trở nên phức tạp như vậy!" âm Vô Vũ vẫn không thể hiểu nổi.
"Độ kiếp, đó là cướp đoạt tạo hóa của đất trời, là số mệnh phải nghịch càn khôn." Lão đầu râu bạc bỗng nhiên hỏi ngược lại một câu, "Ngươi biết tại sao trên trái đất, ngàn năm đều khó tìm ra một vị Độ Kiếp kỳ không?"
Âm Vô Vũ trả lời: "Đương nhiên là tại vì linh khí trên trái đất mỏng manh."
"Đây chỉ là một trong số đó, còn có một nguyên nhân khác chính là..." Sắc mặt của lão đầu râu bạc trở nên trang nghiêm, nhìn chằm chằm vào bóng lưng Hạ Thiên, "Có người nắm giữ thủ đoạn nghịch thiên, làm bế tắc con đường độ kiếp của những người khác, cho nên hắn phải chết, nhưng mà Nghịch Thiên Bát Châm nhất định phải thuộc về chúng ta.”
“Vị Lương công tử đó là Thủy Linh Thể, Hạ Thiên giao thủ với hắn, nhất định sẽ phải dùng đến Băng Hỏa Linh Thể của hắn, đến lúc đó liền có thể nhìn ra mối liên hệ giữa Băng Hỏa Linh Thể và Nghịch Thiên Bát Châm."
Âm Vô Vũ trong nháy mắt hiểu ra, toan tính của âm Hậu đúng thật là đáng sợ, ngay cả Tiểu Tiên Giới đều bị nàng kéo vào trong bàn cờ, vô tình trở thành quân cơ để nàng đoạt lấy Nghịch Thiên Bát Châm.
Chỉ là không biết, Hạ Thiên có ý thức được nguy hiểm tiềm tàng trong đó không, tốt nhất là tận lực đừng có dùng đến Nghịch Thiên Bát Châm.
Bằng không, một khi bí mật Nghịch Thiên Bát Châm bị âm Hậu nắm được, thế thì cả đám bọn họ cũng trở nên vô dụng, e là đều sẽ bị âm Hậu vứt bỏ mà không chút do dự nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận