Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2816: Mau gọi tất cả anh em đến đây

Nữ nhân trẻ tuổi thấy tất cả khách trong tiệm đều nhìn mình, không khỏi có chút xấu hổ: “Ngươi rống cái gì, không cảm thấy mất mặt sao?”
“Người nào mất mặt, ngươi nói cho rõ ràng.” Cơn tức của gã xăm mình đã xông lên đầu, không quan tâm đến nữ nhân: “Lão tử tái hợp với ngươi là nể mặt ngươi rồi, ngươi lại từ chối, dựa vào cái gì chứ?”
Thì ra là ba cái chuyện tình cảm. Mấy tình huống này cũng chẳng có gì đáng kinh ngạc, khách trong quán rất nhanh mất hết hứng thú, tiếp tục ăn thức ăn của mình, ngay cả nhân viên phục vụ cũng quay lại, thức thời không tiến lên can thiệp.
Nữ nhân trẻ tuổi một lần nữa năn nỉ tên xăm mình nhỏ giọng một chút, sau đó nói: “Ta đã giải thích qua rồi mà. Trước đó, ta không quan tâm đến gia đình phản đối mà đi với ngươi, chính là hy vọng ngươi có thể thay đổi, tìm một công việc, sau đó hai người cùng nhau cố gắng, cải thiện cuộc sống. Nhưng ngươi lại…”
“Nhưng ta làm sao? Lão tử không cải tà quy chính à?” Tên xăm mình mở to mắt, nói với nữ nhân trẻ tuổi: “Ngươi bảo lão tử thu liễm, lão tử cũng không lui tới với anh em của mình nữa. Ngươi bảo ta đi làm, không phải lão tử đã đi làm rồi sao? Nhưng ngươi vẫn muốn ly hôn. Đúng, khi đó lão tử gây ra chút chuyện nên bị bắt đi tù, bây giờ không phải ta đã ra rồi à? Con mẹ nó ngươi lại không muốn tái hợp?”
Nữ nhân trẻ tuổi tức đến mức bộ ngực phập phồng, cắn răng nói: “Trịnh Hào, ngươi còn có câu nào nói thật không? Ngươi còn dám nói dối trước mặt ta?”
“Ngươi và đám bạn chó chết của mình đâu có chấm dứt qua lại. Các ngươi thường xuyên ra ngoài đánh bạc vào nửa đêm, ngươi tưởng rằng ta không phát hiện được sao?”
“Ngươi nói đi làm, kết quả chưa được nửa tháng đã đánh ông chủ, bị sa thải cũng không nói cho ta biết, là về sau ta gọi điện thoại đến công ty ngươi hỏi mới biết ra.”
“Khi còn ở cùng với ta, ngươi đã thề tuyệt đối không đánh nhau nữa. Kết quả, ngươi lại đi tù mất một năm.”
“Ta mệt rồi, cũng chịu đủ rồi. Khi ly hôn, ta cũng đã bỏ ra mười vạn cho ngươi, ngươi mới chịu ký tên. Bây giờ, ta mong ngươi đừng đến dây dưa với ta nữa.”
Tên xăm mình nghe đến mặt nổi gân xanh, mắt lộ hung quang nhìn nữ nhân trẻ tuổi: “Lý Lệ Lệ, ngươi bớt làm bộ đi. Lão tử chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có tái hợp với ta hay không?”
Nữ nhân trẻ tuổi cắn chặt môi dưới, không do dự: “Ta xin lỗi!”
“Tốt, tốt, tốt! Con mẹ nó, ngươi ngon lắm.” Tên xăm mình không kiềm được, nhấc chân đạp cái bàn chung quanh, tay chỉ vào nữ nhân trẻ tuổi mắng to: “Lý Lệ lệ, bây giờ tính tình của ngươi cứng rồi phải không? Ngươi thấy lão tử xuống dốc, nên không thèm nể mặt ta nữa. Ngươi có tin lão tử sẽ cho người đến cưỡng hiếp ngươi hay không.”
Nữ nhân trẻ tuổi thấy đối phương hung hăng, liền nói: “Trịnh Hào, ngươi tốt nhất đừng có làm loạn. Ta sẽ báo cảnh sát.”
“Báo, ngươi báo đi, bây giờ lão tử cho ngươi báo đấy.” Tên xăm mình nện một quyền xuống bàn: “Nếu ngươi không báo, lão tử một dao đâm chết ngươi.”
Thấy tình huống càng lúc càng không ổn, nhưng nhân viên trong tiệm vẫn do dự, không biết có nên tiến lên khuyên can hay không.
Lúc này, điện thoại di động của nữ nhân trẻ tuổi vang lên. Nàng lập tức nghe máy: “Alo, ta không sao, ta lập tức đến ngay.”
“Ngươi ở đó, không phải cái tên tiểu bạch kiểm kia gọi cho ngươi chứ.” Tên xăm mình nghe giọng nói vang lên trong điện thoại là của nam, càng tức giận hơn: “Quả nhiên ngươi cắm sừng lão tử.”
“Chúng ta đã ly hôn, bây giờ ta quen ai cũng không liên quan đến ngươi.” Nữ nhân trẻ tuổi giải thích: “Huống chi, người bên ngoài là em họ ta. Nó sợ ngươi lại đánh ta nữa, cho nên nó đã đi theo ta.”
“Đánh rắm, các ngươi chính là có gian tình. Ngươi đã cắm sừng ta.” Tên xăm mình đã tức lắm rồi, gương mặt đằng đằng sát khí: “Bây giờ lão tử sẽ đâm chết đôi cẩu nam nữ các ngươi.”
Nói xong, tên xăm mình rút một con dao trong ngực, đâm xuống nữ nhân trẻ tuổi.
Tình huống xảy ra quá đột ngột, nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Trong quán đã sớm có người muốn đứng lên khuyên can nhưng ngại người ta đang cãi nhau, cảm thấy mình không có lập trường can thiệp, chỉ là không nghĩ đến tên xăm mình lại phát rồ, còn mang theo dao, hơn nữa còn đâm vào nữ nhân kia nữa.
Nữ nhân trẻ tuổi sợ hãi. Có lẽ nàng đã sợ tên xăm mình một thời gian dài, cơ thể bị dọa đến cứng đờ, quên cả trốn tránh.
Bốp!
Trong lúc tất cả mọi người trong tiệm đều cảm thấy khả năng sẽ có huyết án xảy ra, con dao trong tay gã xăm mình bị người khác đạp bay.
Triệu Thanh Thanh tiện tay đẩy Lý Lệ Lệ ra đằng sau mình, mắt lạnh nhìn gã xăm mình: “Ta vốn chỉ cho ngươi là thứ đồ cặn bã, không nghĩ đến ngươi là súc sinh đội da người. Ngươi đã đánh phụ nữ rồi mà còn động sát tâm.”
“Mẹ nó, nơi này mà còn có người nhiều chuyện. Biến đi.” Gã xăm mình chỉ vào Triệu Thanh Thanh, quát to: “Nàng là vợ của ta, lão tử đánh nàng liên quan gì đến ngươi. Ngay cả lão tử có làm thịt nàng cũng chẳng can gì đến ngươi cả.”
“Ta và hắn ta đã ly hôn rồi.” Lý Lệ Lệ phản bác.
“Mẹ nó, ngươi còn dám mạnh miệng, ngươi muốn chết đúng không?” Tên xăm mình ném con dao đi, mắt nhìn xung quanh, thuận tay quơ một cây xiên sắt, quất tới Triệu Thanh Thanh: “Ngươi cút ngay cho ta.”
“Bành!”
Triệu Thanh Thanh đạp một cái, mặt gã xăm mình tiếp xúc thân mật với mặt đất ngay.
“Mẹ nó, ngươi đánh người đúng không? Để ta xem ngươi có thể đánh bao nhiêu?” Gã xăm mình hổn hển bò từ dưới đất dậy, rút điện thoại ra gọi: “Mau gọi tất cả anh em đến đây, đến quán thịt nướng ở phố Thúy, hôm nay lão tử muốn giết người.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận