Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 965: Xấu xa (2)

- Tóm lại, anh cứ yên tĩnh ngồi ở nơi này, thì không có sao, hiểu không?
Lữ Văn Thành gật đầu một cái.
Đối với thái độ Lữ Văn Thành, Châu Trạch vẫn là tương đối hài lòng, bất kể anh ta với người mẹ nhỏ đó của anh ta có gì không rõ ràng, nhưng đó dù sao cũng là chuyện nhà người ta.
Bạn nghĩ nếu Lữ Diệu Tổ giống như lão đạo, chỉ thích đại muội tử, cần phải có chút mặt, bạn nghĩ Lữ Văn Thành có sẽ tiếp tục hay không?
Châu Trạch dứt khoát ngồi xuống.
Mặt đối mặt với Lữ Văn Thành.
Ngồi được năm phút.
Cảm giác có chút lúng túng, Châu Trạch mở miệng nói:
- Cha của anh ra đi như thế nào?
- Bệnh ung thư, lúc phát hiện cũng đã là thời kỳ cuối, kéo dài hai năm, không kéo dài, thì vẫn là đi thôi.
- Trước khi chết, ông ấy có nói gì không?
Châu Trạch móc thuốc lá ra, ném cho Lữ Văn Thành một điếu, sau khi đốt của bản thân lên, lại ném bật lửa qua cho Lữ Văn Thành.
- Không có, cha đi rất an tường.
Châu Trạch gật đầu một cái, trong mắt lộ ra một tia tinh mang.
Không gấp.
Không gấp.
Chờ đến lúc lão Hứa đắp mặt nạ dưỡng da xong rồi tới đây.
Trước tiên phải hiểu rõ hết cái nhà này.
Đến lúc đó nếu ông ta còn không nói thật, có thừa biện pháp có thể làm cho ông ta nói thật.
- Trận đấu lần này, rốt cuộc giao dịch mờ ám là như thế nào?
- Ban tổ chức đã định trước quán quân á quân rồi, hạng nhất là một nhóm nhạc trẻ tuổi, bọn họ sẽ đến múa sư, tăng thêm nhân khí của bọn họ.
- Á quân chính là người từ trong vũ đoàn của một công ty mà bên ban tổ chức chỉ định.
- Những người này, cũng không tính là người trong vòng tròn của chúng tôi, bọn họ ở đâu ra mà biết múa sư?
Nói đến đây nhiều lúc, Lữ Văn Thành lộ ra vẻ rất kích động,
- Sau khi nghe được tin này gia phụ cũng rất tức giận, giận đến ngã xuống, cộng thêm bản thân cơ thể thì… cho nên không vượt qua được.
- Dự định à, sau đó thì sao, anh định làm như thế nào?
- Chỉ có thể là người trong vòng tròn này của chúng tôi tự ngăn cản, thật ra thì, người múa sư đều có thói quen thường ngày của mình, múa sư lâu, giống như bản thân thật sự trở thành sư tử vậy.
- Phương pháp cụ thể là gì?
- Không có phương pháp.
Lữ Văn Thành lộ vẻ buồn rầu cười một tiếng,
- Nhưng lúc thi đấu, bên ban tổ chức mời các website video lớn cùng mấy nền tảng phát sóng trực tiếp lớn tiến hành phát trực tiếp, trước tiên làm hot lên một trận, trên mạng cũng tuyên truyền chuyện này, đến lúc đó chúng tôi cũng biết làm một vài biện pháp ngăn chặn.
- Trước tiên cứ tập trung vào việc biểu diễn, thể hiện ra phong thái của người múa sư như chúng tôi, bất kể như thế nào, đây là một cơ hội rất tốt và là một bậc thang tốt để tuyên truyền văn hóa múa sư.
Chờ đến khâu trao thưởng, tôi sẽ tổ chức mọi người cùng nhau mang sư tử đi lên ngăn cản.
Nói tới chỗ này lúc, Lữ Văn Thành lộ ra vẻ rất kích động, còn bất chợt vẫy tay.
Nhưng nghe đến đó.
Châu Trạch lại càng ngày càng cảm thấy không đúng.
Bởi vì từ lúc Lữ Văn Thành bắt đầu tiếp đãi anh cùng lão Trương vừa rồi, đã cho Châu Trạch một loại cảm giác.
Anh ta giống một người.
Giống luật sư An.
Luật sư An là người tốt sao?
Rõ ràng không phải.
Luật sư An sẽ chửi mắng một cách không kiềm chế được, là cái loại đầu sắt kiên trì gánh vác đạo nghĩa tự mình tiến về phía trước mà không chút suy tính đến chuyện lợi ích sao?
Chuyện này cơ bản là không thể.
Dù là lúc trước, liên quan đến chuyện địa ngục tạo phản, luật sư An cũng là mang theo tâm thái đầu cơ chính trị mà tham dự.
Khi nào, bạn để cho luật sư An đi làm chuyện lão Trương muốn làm, bạn liền sẽ cảm thấy rất lôi thôi lếch thếch.
Cho nên.
Lữ Văn Thành trước mắt nói càng kích động.
Châu Trạch lại càng thấy không phù hợp với thiết lập con người của anh ta.
Trò chuyện một chút.
Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa,
- Cốc cốc cốc…
- Văn Thành, con có ở bên trong không?
Là “mẹ” của Lữ Văn Thành.
Lữ Văn Thành nhìn Châu Trạch một chút, không lên tiếng.
Nhưng rõ ràng là người phụ nữ bên ngoài không đi.
Tiếp tục nói:
- Văn Thành, ta vừa mới nghe thấy con nói chuyện, con ở bên trong, con đổi ý phải không?
- Thật ra thì ta cảm thấy nói chuyện cũng tốt, dù sao ba của con vừa mới đi, chúng ta như hôm nay quả thật không phù hợp.
- Nếu như một lát nữa con vẫn muốn.
- Có thể đi trực tiếp đi xuống phòng ta tìm ta.
- Ta đã làm theo sắp xếp của con rồi.
- Đổi đồ tang lễ màu đen thành lễ phục màu đen cùng vớ đen rồi.
Nhóm Wechat trực tuyến của lão đạo gợi cảm:
Luật sư An:
- Ha ha ha ha, các người biết không, lão đạo vừa nói cho tôi biết, mấy năm nay ông ta quyên góp mấy trăm triệu đi ra ngoài! ! ! Trọng điểm là, thật sự không phải ngôi sao! ! ! Mẹ nó, tại sao trái tim của tôi thật là đau!
Tiểu Hầu Tử:
- Chít chít chi! ! ! !
Nguyệt Nha:
- 666!
Lưu Sở Vũ:
- Phát bao lì xì!
Trịnh Cường:
- Ngạo mạn!
Lão Đạo:
- /(xấu hổ )
Lão Trương:
- Rất được rất tốt, nói lời thật lòng, lão đạo thật sự là một trong những người tôi tin phục nhất, tôi cảm thấy ông ấy đại biểu cho…
Hứa Thanh Lãng:
- @Lão Trương ngừng nói chuyện đi, gửi địa chỉ chi tiết trong tin nhắn riêng cho tôi, địa chỉ vừa rồi lão Châu cho có chút không chính xác, sao mà định vị lại là trong hồ.
Không phải là các người đang bắt Sư Vương gì đó sao, đổi đường đi bắt Vương Bát rồi?
(Vương bát ý chỉ rùa, lại là vương bát đản - đồ khốn kiếp. Chơi chữ mắng người)
Lão Trương:
- Được, bây giờ tôi nhắn cho cậu.
Luật sư An:
- Đúng rồi, ông chủ đâu?
Tiểu Hầu Tử:
- @Cá Mặn!
Cá Mặn:
- Ai đã đổi biệt danh của tôi rồi?
Trong nháy mắt yên tĩnh.
Không ai dám lắm mồm.
Ông chủ Châu:
- @Hứa Thanh Lãng, lúc nào đến đây.
Hứa Thanh Lãng:
- Vừa ra cửa, đại khái thì hơn hai mươi phút nữa.
Ông chủ Châu:
- Được rồi, tôi đang xem phim, NO vị vong nhân. (vị vong nhân: đã giải thích ở trước, từ tự xưng của góa phụ ngày xưa)
Luật sư An:
- Tôi vừa nói với lão đạo rồi, chờ thêm một đoạn thời gian nữa mai mối giúp ông ấy, đỡ cho ông ấy luôn vừa có tiền lập tức chơi luôn, tôi dự định sắp xếp một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận