Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 460: Hầu ca Hầu ca!

Trong tia sáng màu đen là Bát cô nãi, cũng chính là con rắn tinh kia.
Trong tia sáng màu vàng lại là Hoàng a ca, cũng chính là con chồn kia.
Trước đây ông chủ Châu ngứa tay, cầm sách Âm Dương trong tay nhưng không biết dùng nên đã nói đùa muốn thu một "thế giới động vật" chơi.
Đầu tiên là thu Bát cô nãi, sau đó lại thu cả Hoàng a ca tới cửa đến trộm sách Âm Dương vào luôn.
Trước đây Hồ ly trắng đã từng tìm Châu Trạch đòi hai người này, nhưng vì Châu Trạch không cách nào mở sách Âm Dương được, sau đó sư phụ bệnh thần kinh của Hứa Thanh Lãng xuất hiện đả thương nặng hồ ly trắng, chuyện này cũng liền thôi.
Liên tục hao tổn ba vị Đại tiên, đã rất lâu rồi bên phía rừng già đông bắc không lại phái người qua đây, đoán chừng bọn chúng cũng sợ rồi.
Gần hai giáp tới nay, sơn tinh dã mị vốn càng ngày càng không được sống thoải mái, hiện tại phỏng chừng Thông Thành đã sắp thành cấm địa trong giới đại tiên nhi.
Thật ra.
Có một chi tiết Châu Trạch vẫn không chú ý đến.
Hoặc có lẽ là, một hồi anh cho rằng đó là ngoài ý muốn trước đây.
Chính là khi sư phụ Hứa Thanh Lãng giết đến tận cửa, một đạo phân thân đang đuổi giết lão đạo cùng với tiểu Hầu Tử, sách Âm Dương đã từng xuất hiện dị động, mèo mun cộng thêm hai vị Đại tiên bên trong từng ra ngoài tham chiến.
Nhưng Châu Trạch cho rằng đó chỉ là một lần ngoài ý muốn.
Hiện tại khi tỉnh táo lại.
Cái con khỉ này.
Rõ ràng đã sớm lục lọi được cách sử dụng sách Âm Dương!
Hiện tại sau khi Hầu Tử được "trị liệu", tuy nói thần trí của nó có chút không ổn định, nhưng nhất định là tu vi pháp môn đã được tăng lên cực lớn, muốn mở sách Âm Dương lại càng dễ dàng hơn.
- Xèo xèo xèo xèo! ! ! !
Hầu Tử hạ đạt chỉ lệnh tác chiến với hai vị Đại tiên trước mặt, truyền đạt hội nghị tinh thần.
Bát cô nãi và Hoàng a ca liếc nhau.
Kỳ quái là.
Lần này hai người không lựa chọn nói điều kiện và sống chết mặc bây, trái lại bọn chúng trực tiếp bày ra tư thế chiến đấu.
- Làm càn, cũng không nhìn một chút đây là nơi nào! Hai người bọn mày cũng có thể nói là tu hành không dễ, đừng chấp mê bất ngộ!
Luật sư An trực tiếp la rầy.
- Khặc khặ-x-xxxxx, chấp mê bất ngộ? Bắt chúng tao bỏ vào sách, sau đó chẳng thèm quan tâm tới, để sách qua một bên, đây là vì muốn tốt cho chúng tao?
Lúc này Bát cô nãi đã hóa thành một tia sáng đen xông thẳng tới.
Trên người Hoàng a ca bắt đầu tản phát ra từng luồng khói trắng, có chứa hiệu quả mê huyễn mãnh liệt.
Hai vị đông bắc đại tiên muốn gây chuyện, cho dù là người trong phòng sách đều tụ tập đầy đủ ở đây, nhưng muốn đối phó với chúng nó khó tránh khỏi tay chân luống cuống.
Huống chi, phía sau chúng nó còn có một Hầu Tử đang nhìn chằm chằm.
- Thiên địa vô cực, huyền tâm chính pháp!
Hứa Thanh Lãng sắp ra một xâu tiền đồng, sau đó khẽ vỗ, đồng tiền xâu chuỗi lại với nhau hóa thành một thanh kiếm đồng tiền, thả người xuống, vậy mà có thể liều mạng đánh về phía Bát cô nãi.
Nhìn Hứa nương nương múa kiếm.
Ông chủ Châu nhất thời có chút ngạc nhiên.
Từ sau sự kiện sư phụ mình, Lão Hứa hăng hái thật lâu.
Châu Trạch vốn cho rằng lão Hứa chỉ đang dành thời gian học mấy lá bùa nát.
Tỷ như "Thủy Long Ngâm".
Loại đồ chơi không có tác dụng này.
Trên dưới phòng sách, ngoài lão đạo ra không ai để mắt tới mấy thứ này, trên thực tế thiếu chút nữa lão đạo đã bị lá bùa này hố.
Nhưng ai nghĩ được.
Hứa Thanh Lãng không chỉ một mực vẽ bùa, còn kỹ năng chơi đùa kiếm đồng tiền này nữa! Trước đây ông chủ Châu chưa từng thấy Hứa Thanh Lãng sử dụng nó bao giờ.
Hẳn thân kiếm đồng tiền đã được tế luyện bằng một phương pháp đặc thù nào đó, lúc này nó va chạm với linh hồn thể Bát cô nãi, lại có thể hoàn mỹ khắc chế Bát cô nãi.
Không phải Bát cô nãi quá yếu.
Cũng không phải sau khi Hứa Thanh Lãng bế quan mấy tháng tu vi tiến mạnh.
Mà là vì sau khi Bát cô nãi không có thân thể bị nhốt trong sách Âm Dương này chịu dằn vặt lâu như vậy, nguyên khí đã sớm tổn hại hơn phân nửa, sự hùng hổ ban nãy chẳng qua chỉ là thua người không thua trận, gắng gượng làm giá mà thôi. Vừa giao thủ một chiêu, Bát cô nãi đã hiện nguyên hình.
Lại thêm tiểu loli và Bạch Oanh Oanh trực tiếp gia nhập chiến đoàn, đầu lưỡi của tiểu loli hóa thành roi da.
Càng không ngừng quất linh hồn của Bát cô nãi, trên cánh tay Bạch Oanh Oanh có sát khí bao trùm, mỗi một lần vung vẫy có thể khiến Bát cô nãi thầm kinh hãi trong lòng.
Mẹ trứng.
Trong lòng Bát cô nãi kinh sợ một hồi.
Chẳng qua chỉ mới mấy tháng trôi qua thôi.
Vì sao đám người trong hiệu sách này đã trở nên mạnh như vậy?
Có loại cảm giác này.
Không chỉ là Bát cô nãi.
Còn có Hoàng a ca.
Trước đây nó bị Châu Trạch gài bẫy, lừa mở sách Âm Dương ra, bị bắt giữ, nó vẫn luôn không phục.
Cho nên lần này sau khi được Hầu Tử mở phong ấn ra ngoài, nó chỉ muốn tìm lại chút mặt mũi. Nhưng thật bất hạnh, đối thủ của nó là luật sư An.
Chồn rắm.
Ở trước mặt bạch cốt thủ của luật sư An.
Nó có chút không đáng chú ý.
Cho dù là ảo thuật sở trường nhất của Hoàng a ca.
Khi đối mặt với luật sư An nó cũng trở nên mất hết hiệu quả, ngược lại còn bị luật sư An một đường nghiền ép, dần dần không thể chống đỡ nổi.
Khiến người ngoài ý là.
Giữa lúc Bát cô nãi và Hoàng a ca đều đang rơi vào khổ chiến, cục diện vô cùng không ổn, Hầu Tử triệu hoán bọn nó ra lại không gia nhập chiến cuộc.
Mà rất quả quyết lựa chọn lui về phía sau, trực tiếp xông về phía cửa sổ của tiệm sách.
Nó làm vậy là muốn trốn!
Ông chủ Châu lập tức tiến lên, ngăn cản Hầu Tử.
- Xèo xèo xèo xèo! ! ! !
Thiên Lôi lộ ra hung tướng.
Hướng về phía Châu Trạch rít gào một trận.
Ông chủ Châu do dự một lát.
Sau đó nhích qua bên cạnh vài bước.
Khụ khụ.
Vậy mà ngay khi con khỉ kia mới vừa chuẩn bị đụng nát thủy tinh chạy ra ngoài thì.
Lòng bàn tay Châu Trạch mở ra.
Khẽ quát một tiếng: - Ra!
Một con rắn nhỏ màu đen từ vị trí lòng bàn tay Châu Trạch chui ra, trực tiếp quấn chặt lấy Hầu Tử.
Đây là rắn đen do Quỷ Ngọc biến thành.
Sau khi nó bị vị trong cơ thể Châu Trạch tinh lọc.
Lại bị ngu ngốc nẫng tay trên.
Khi rắn đen xuất hiện.
Bát cô nãi đang khổ chiến sợ hãi cả kinh, dường như nó đang đối mặt với thiên địch. Nó có thể cảm giác được, tuy rằng mục tiêu của con rắn đen kia không phải mình, nhưng sau khi con rắn đen ấy xuất hiện, hơn phân nửa sát khí của đối phương đang nhắm thẳng vào trên người nó!
Tục ngữ nói.
Đồng hương gặp gỡ đồng hương.
Nã một phát súng sau lưng.
Đừng tưởng rằng thoạt nhìn bọn nó đều "rắn".
Là có thể ngươi vui ta vui mọi người đều vui.
Tất cả bọn chúng đều phải dựa vào việc cắn nuốt đối phương để thượng vị. Dù sao thì nhìn như "đồng tộc", trái lại càng dễ dàng cắn nuốt tiêu hóa hơn.
Vốn Bát cô nãi đã đánh không lại.
Hiện tại lại xuất hiện một đồng loại thèm nhỏ dãi chính mình.
Bát cô nãi quả quyết vẫy đuôi.
- Vèo!
Chui trở về trong sách Âm Dương.
Điều này khiến đám người Hứa Thanh Lãng còn đang vây đánh nó đều sững sờ.
Đệt mợ nó.
Vì sao trong nháy mắt lại nhận thua như vậy!
Mà bên kia.
Luật sư An vỗ về phía bóng dáng Hoàng a ca ba cái, đánh tới linh hồn Hoàng a ca không ngừng run rẩy. Lại thêm Bát cô nãi tạm thời nhận thua, chiến hữu nhận thua, Hoàng a ca lập tức đuổi kịp.
"Vèo" một tiếng.
Chui trở về sách Âm Dương.
Hầu Tử bị con rắn đen quấn quanh, không cách nào nhúc nhích.
Luật sư An xoay người trực tiếp xông về phía Hầu Tử.
- Nghiệp chướng!
Vào lúc này, thân hình Hầu Tử lại run lên bần bật.
Trên mặt nó vốn hiện ra phù văn màu đỏ ngược lại biến thành đen.
Khiến nó trở nên càng thêm hung bạo!
- Rống!
Trong lúc nhất thời.
Con rắn đen vốn quấn quanh người nó trực tiếp bị nó bắn ra, lơ lửng giữa không trung.
Mà khi bạch cốt thủ của luật sư An đè xuống.
Móng vuốt Hầu Tử trực tiếp đâm lên.
- Rầm!
Sau một chiêu cứng đối cứng.
Trên móng vuốt chỉ máu tươi đầm đìa.
Tuy nói thoạt nhìn rất thê thảm, nhưng nó lại có thể hàng thật giá thật mà tiếp một chiêu của luật sư An.
Tròng mắt màu đỏ thẫm của Hầu Tử nhìn lướt qua toàn trường.
Tại lúc này.
Hai người trợ giúp nó đều nhận thua quay về.
Cơ bản là nó đã lâm vào hoàn cảnh cô mộc khó chống, lại thêm cơ hội trốn chạy đã bị Châu Trạch ngăn cản, có thể nói là hoàn cảnh vô cùng không ổn.
Đầu lưỡi của tiểu loli phun ra.
Bạch Oanh Oanh trực tiếp xông lên.
Hứa Thanh Lãng cầm kiếm đồng tiền đuổi kịp.
Ngay cả Deadpool vốn đứng bên cạnh cũng lập tức cuộn về phía sau.
Định phủ kín đường lui của con khỉ.
Luật sư An càng xung trận lên ngựa trước, một kích không thành lại tới một kích!
Trông có vẻ như hơi bắt nạt người.
Nhưng mọi người cùng nhau xông lên, sớm ngày bắt Hầu Tử lại, khiến nó thanh tỉnh mới là sự lựa chọn chính xác nhất, không ai thực sự muốn thương tổn Hầu Tử.
Giống như đánh nhau, một mình chiến đấu rất dễ lọt vào tình cảnh lưỡng bại câu thương, nhưng mọi người cùng xông lên, ngươi bắt tay tôi bắt chân, trực tiếp nghiền ép đối thủ là xong chuyện.
Vậy mà.
Đang lúc mọi người như ong vỡ tổ mà xông lên.
Hầu Tử bỗng nắm lấy tay nải có vẻ hơi bé so với thân hình hiện tại của mình.
Sau đó.
Móng vuốt khí móc ra một xấp bùa!
Đây là một xấp bùa rất dày.
Lá bùa của lão đạo!
Đám người đang xung phong.
- ... - Tiểu loli.
- ... - Bạch Oanh Oanh.
- ... - Luật sư An.
- ... - Deadpool.
- Xông lên đi! ! !
Hứa Thanh Lãng tiếp tục gào thét.
Cậu ta là không sợ.
Nhưng cậu ta không sợ.
Những người khác không giống cậu ta.
Lão Hứa là một Huyền tu, tính ra lão Hứa là người sống, là người thường, mà những người khác hoặc là cương thi hoặc là quỷ sai, đều là vật âm tà, mà đám bọn họ.
Chính là đối tượng bị lá bùa khắc chế!
Hầu Tử vung lá bùa về phía trước mặt mình, sau đó nó càng ném tay nải ra, lá bùa còn lại bên trong cũng bắt đầu bay ra.
Ngay sau đó.
Miệng nó há mở.
- Rống!
Trong tiếng rống này.
Toàn bộ lá bùa bốc cháy lên.
Sau đó nó lập tức bị gió cuốn bay về phía đám người đang xông lên muốn bắt Hầu Tử.
- Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! ! ! ! !
Lá bùa số lượng lớn.
Còn dùng nhiều bùa hơn cả trước đây luật sư An dùng để hủy Quỷ Ngọc!
Từ điểm này cũng có thể nhận ra lão đạo yêu thích Hầu Tử tới cỡ nào.
Luật sư An liên tục ngăn cản hơn mười tấm bùa giấy, sau đó cả người bị bức lùi lại.
Bạch Oanh Oanh và tiểu loli cũng giống vậy, phải lui về phía sau chống lại thương tổn của lá bùa đối với bản thân.
Deadpool trực tiếp bị lá bùa dán toàn thân, liên tục mà nổ tung, co quắp ngã trên mặt đất.
Chỉ còn lại một mình Hứa Thanh Lãng.
Xung phong tới trước mặt con khỉ.
Hứa Thanh Lãng càng chạy càng chậm.
Càng chạy càng cảm thấy bầu không khí hơi không đúng.
Không phải nói tốt.
Sẽ kéo bè kéo lũ cùng xông lên sao?
Hầu Tử một cây nắm lấy Thanh Đồng kiếm, tay khỉ trực tiếp bị đốt đến đỏ bừng. Nhưng ngay sau đó, đuôi con khỉ quét ngang tới, trực tiếp đánh Hứa Thanh Lãng bay ra ngoài.
Lão Hứa cực kỳ thê thảm mà sụp trên quầy bar, lăn xuống đất.
- Hí...
Ngay cả Châu Trạch cũng không đành lòng nhìn cảnh tượng ấy.
Sau khi dựa vào lá bùa hòa cục diện.
Nó lại liếc Châu Trạch đang ở nơi xa một cái thật sâu.
Châu Trạch đứng không nhúc nhích.
Nhìn khắp bốn phía.
Không còn người nào để anh có thể dựa vào nữa rồi.
Nhưng Hầu Tử không tiếp tục nhằm phía Châu Trạch, ngược lại nó đụng nát thủy tinh, trực tiếp xông thẳng ra mái hiên bên ngoài muốn chạy trốn.
Ngược lại tay nải của con khỉ rơi xuống.
Châu Trạch đi lên trước, nhặt tay nải lên, lấy sách Âm Dương bên trong ra.
Bìa sách.
Bát cô nãi và Hoàng a ca vừa bị mọi người trong phòng sách điên cuồng làm thịt một bữa, hiện tại dáng vẻ của bọn chúng.
Như hai Hello Kitty.
Trước đó, bọn nó không phục.
Nhưng sau khi bị đánh một trận.
Rốt cục bọn họ cũng bình thản.
Mèo mun gục ở chỗ này, đầy khinh bỉ mà nhìn về phía hai đại tiên đang giả đáng yêu.
- Tôi dẫn người đuổi theo, yên tâm, con khỉ này chỉ thù hận anh, sẽ không thương tổn người bình thường. - Luật sư An đi lên trước nói.
Anh ta vẫn rõ ràng bản tính của con khỉ.
Châu Trạch lắc đầu.
- Điều tôi lo lắng là Hầu Tử ra ngoài để làm gì.
- Ừm? - Luật sư An sửng sốt một chút, lập tức hiểu ra, kinh ngạc nói: - Anh nói nó muốn đi cướp ngục cứu lão đạo?
Bạn cần đăng nhập để bình luận