Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1647: Có phật, vượt biển tới (5)

Ngay sau đó.
Anh ta đứng lên.
Vừa phun ra một vòng khói thuốc vừa tiếp tục nhìn về phía trước.
Sau đó,
“Bõm” một tiếng.
Điếu thuốc vừa châm cùng với bật lửa đồng thời rơi lên trên boong thuyền.
- Sao lại không cẩn thận như vậy chứ.
Ari vội vàng giúp nhặt bật lửa lên trước rồi mới đứng lên.
Sau đó.
Cô ta cũng nhìn về phía bên ngoài mạn thuyền.
Không hề thét chói tai, cũng không hề kêu gào, con ngươi Ari trợn lên một phen, trực tiếp bị dọa sợ đến mức bất tỉnh.
Bản thân Lữ Văn Lượng, lúc này hai chân cũng đã không kiềm chế được mà run rẩy lên, thậm chí, chất lỏng màu vàng cũng đã chảy ra từ trong đũng quần.
Không phải là bọn họ quá nhát gan hoặc là quá không chịu được.
Mà là bởi vì.
Lúc này, ở ngay vị trí cách mạn thuyền không tới mười mét.
Có một con rắn lớn thể tích không kém chiếc du thuyền này đang bay lơ lửng ở trên mặt biển.
Lưỡi rắn duỗi ra ngoài, đôi mắt rắn màu xanh lục trong suốt lại vô cùng to lớn kia, đang sống chết nhìn chằm chằm vào trên chiếc du thuyền này.
Loại tình cảnh này, thật sự có thể trực tiếp dọa chết người mà.
“Phốc” một tiếng.
Giống như có vật gì đó rơi lên trên boong thuyền.
Lữ Văn Lượng có chút đần độn mà cứng ngắc xoay người lại.
Nhìn thấy hai người xa lạ xuất hiện ở trên du thuyền của mình.
Một người thanh niên gầy gò, môi đỏ mọng, giống như là đã tô một màu son quá mức tươi đẹp, hơn nữa, thỉnh thoảng loại còn có chất lỏng màu đỏ tươi nhỏ giọt xuống.
Ở bên cạnh, có một người mặc quần áo luyện công màu trắng, trên mặt người này mang mặt nạ màu vàng óng.
- Anh… các anh… tôi… tôi…
Đại não của Lữ Văn Lượng, gần như là đã chết máy.
Người đàn ông gầy gò chủ động đi tới trước mặt của Lữ Văn Lượng.
Chân của anh ta đã dẫm vào trên chất lỏng chảy ra từ trong đũng quần của Lữ Văn Lượng.
Nhưng trên mặt anh ta lại không chút chê bai hay kinh tởm nào.
Phật nói, chúng sinh bình đẳng.
Bình đẳng ở đây, có thể là “lý giải”* đi.
(*từ được viết ở đây có nghĩa là “đã hiểu”; ở đây, tác giả đang chơi chữ, tách từng từ ra thì cụm này đồng âm với từ “ở trong nước giải”)
- Thí chủ, A di đà phật.
Người đàn ông gầy gò đưa hai tay hợp lại thành hình chữ thập, đọc một chuỗi niệm phật với Lữ Văn Lượng.
Lữ Văn Lượng đột nhiên cảm thấy dường như bản thân không nhận ra thế giới này nữa rồi, thân thể theo bản năng mà lảo đảo một chút, nặng nề tựa vào bên trên mạn thuyền.
Nhưng đột nhiên.
Một luồng sức mạnh không biết tên lại lần nữa đẩy Lữ Văn Lượng lên, lần nữa đứng ở trên lối đi.
- Thí chủ, hai người bần tăng đi đường mệt mỏi, có thể tạo một chỗ thuận lợi hay không, ngã phật từ bi, ngày sau bần tăng sẽ tụng kinh ba lần cho thí chủ, cầu phúc cho thí chủ.
Lúc này, thần trí của Lữ Văn Lượng đã không còn quá tỉnh táo nữa rồi.
Bàn về
người nào đổi được hắn hiện ở cái này cái vị trí.
Đối mặt tình cảnh này.
Những người có thể tiếp tục giữ được sự bình tĩnh và tỉnh táo.
Đoán chừng thực sự không nhiều đi.
- Thí chủ.
Người thanh niên gầy gò quát một tiếng.
Lữ Văn Lượng chỉ cảm thấy đột nhiên đạo não của mình lại tỉnh táo hẳn.
Loại cảm giác sợ hãi mãnh liệt dâng trào như mới vừa rồi kia, trong khoảnh khắc vừa rồi, hình như cũng được gột rửa sạch sẽ.
Lữ Văn Lượng nhìn vào thanh niên gầy gò ở trước mặt, lập tức cũng học theo, hợp hai tay lại thành hình chữ thập, đáp lễ, nói:
- Các vị, các vị xin tự nhiên, thoải mái.
- Đa tạ thí chủ.
Người thanh niên gầy gò xoay người, đi tới bên cạnh người đang mang mặt nạ kia, cực kì cung kính mà nói:
- Thí chủ là người tốt, đã đồng ý thu nhận chúng ta tối nay rồi, tôi đỡ ngài vào ngồi nghỉ ngơi trước.
Vừa nói, người đàn ông gầy gò lập tức đã tay của người đàn ông mang mặt nạ.
Nhưng ngay sau đó.
Hình như người đàn ông gầy nhom nghĩ tới điều gì đó.
Vừa buông ra tay.
Quay đầu nhìn về phía Lữ Văn Lượng,
- Thí chủ, ngày mai sẽ lên bờ sao?
- Lên, lên, lên.
- Vậy cũng phải có làm phiền thí chủ tiễn hai người bần tăng một đoạn đường, bần tăng sẽ tụng niệm tâm kinh thêm ba mươi lần cho thí chủ, cầu phúc cho thí chủ cùng với người nhà.
- Được, được, được mà.
Lữ Văn Lượng nuốt nước miếng một cái.
- Đa tạ thí chủ.
Lần này, người thanh niên gầy gò đã hài lòng đỡ người mang mặt nạ đi xuống cầu thang vào bên trong khoang thuyền.
Lúc đi xuống cầu thang.
Thanh niên gầy nhom bỗng nhiên nhỏ giọng cười nói:
- Bồ tát, dạo trước ở trên đỉnh Thái Sơn, thế nhưng tôi gần như đã bị ép khô, cũng may vận khí còn tốt, vừa mới lên đã gặp trúng con cự mãng kia, ở một mức độ nào đó, cũng coi như là bù đắp được một chút vào phần thiếu hụt.
- Nếu không thì cũng không thể đỡ được Bồ tát rồi.
Người đeo mặt nạ lắc đầu một cái.
Nói:
- Sai rồi.
Người thanh niên gầy gò sững sờ.
Buông tay ra.
Trước tiên bước xuống bên dưới cầu thang, quỳ xuống ở bên dưới, cực kì thành kính mà nói:
- Bồ tát, đã quá lâu tôi không hoàn dương rồi, hơn nữa lại mới vừa ăn huyết thực, lúc này mới khiến cho hung tính ở bên trong cơ thể tôi bị dẫn ra.
- Tội lỗi của tôi, tội lỗi của tôi.
- Đi theo ở bên cạnh Bồ Tát đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc vẫn là hung tính khó diệt, khiến cho Bồ tát thất vọng, xin Bồ tát trách phạt.
Người đeo mặt nạ lắc đầu một cái.
Nói:
- Không sai ở điểm này.
- Xin Bồ tát chỉ điểm.
- Không phải bởi vì anh đói nên mới tìm huyết thực.
Trong mắt của người thanh niên gầy gò lộ ra vẻ mở mịt, hiển nhiên, không thể hiểu được.
Người đeo mặt nạ tiếp tục nói:
- Anh là đang trừ yêu diệt ma, thay trời hành đạo.

- Ông chủ, Hứa nương nương, Hứa nương nương cậu ta làm sao vậy?
Oanh Oanh cũng đi vào trong phòng, nhìn thấy Hứa Thanh Lãng nằm ở trên giường với bộ dạng như vậy, cũng bị dọa sợ đến giật mình.
Nhìn máu trên vách tường chung quanh, thiếu chút nữa Oanh Oanh đã cho là Hứa nương nương đã cháy máu quá nhiều trong lúc tự thiến rồi.
Châu Trạch an vị ở bên cạnh lão Hứa, tuy nói anh là bác sĩ, nhưng trên người lão Hứa cũng không thực sự có vết thương cụ thể, coi như là hoa đà Biển Thước trọng sinh thì lúc đối mặt với tình hình này cũng phải luống cuống mà thôi.
Bây giờ, đại khái đã có thể được là, vị Hải thân đại nhân kia, hẳn là đã xảy ra vấn đề gì đó, hơn nữa, vấn đề này còn rất nghiêm trọng, trực tiếp dẫn đến việc Hứa Thanh Lãng – người có quan hệ sâu sắc với vị Hải thần đại nhân kia – cũng bị cắn trả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận