Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 688: Đến đây, thương hại nhau (2)

Kêu tiểu Hắc tiểu Bạch chuẩn bị rời đi.
Ánh mắt của ông chủ Châu luôn luôn dừng lại trên người đối phương.
Anh đang suy xét.
Đối phương rốt cuộc có phải là người thuần túy giống như biểu hiện ra như vậy không.
Đời người muôn màu.
Cho dù là quỷ.
Vậy cũng thiên hình vạn trạng.
Ra vài đóa hoa tuyệt thế.
Cũng là bình thường.
Chính là.
Khi Hắc Bạch Vô Thường đẩy cửa thủy tinh ra giúp Câu Tân.
Câu Tân lại dừng bước.
Nghiêng đầu.
Uất ức trông mong nhìn Châu Trạch.
Mang theo như nghẹn ngào hỏi:
- Người anh em, thật sự không suy xét cân nhắc?
- Hiện giờ tôi cảm thấy mình sắp bị phúc báo căng nổ rồi.
- Đến mức thật khó chịu nha!
- Ha ha.
Châu Trạch bật cười.
Phong cách giả bộ này.
Kể cả cha Mã Vân (Jack Ma) hối hận đã tạo ra Alibaba cũng mặc cảm.
Tôi có tiền.
Tôi có phúc.
Tôi có nhà.
Tôi có phúc!
Nhưng Châu Trạch vẫn kiên định lắc lắc đầu.
Câu Tân chép chép miệng, ngẩng đầu nhìn trần nhà, giống như có điều ngụ ý nói:
- Người anh em, thật ra hôm nay tôi đến đây đã là phúc báo của cậu rồi, tục ngữ nói, phúc là mầm họa, hôm nay cậu từ chối tôi, không biết... khà khà.
Châu Trạch hơi nghiêng đầu.
Lạnh giọng nói:
- Anh đang uy hiếp tôi?
- Không không không, không phải không phải, sao tôi có thể làm chuyện này chứ, thật sự chỉ nhắc nhở cậu thôi.
Câu Lương tỏ vẻ thành khẩn nhìn Châu Trạch:
- Tôi đây rất kiêu ngạo đấy, sao có thể làm ra chuyện ép người lương thiện làm con hát được chứ.
Châu Trạch giơ tay day chân mày.
Kẻ dở hơi này.
Anh ta thật đúng là khó xác định.
Mình nên tiếp tục tỏ vẻ hòa nhã với anh ta hay tức giận anh ta đây.
Mà lúc này.
Xe của lão đạo chạy đến, dừng trước cửa hiệu sách.
Lão đạo và bé trai cùng xuống xe, xe của luật sư An đi phía sau, luật sư An cũng về đây.
Nhưng mà, khi thấy ba người đứng trong cửa tiệm.
Ánh mắt của luật sư An lập tức ngưng lại.
Bé trai tự nhiên đứng bên người luật sư An.
Bé cũng cảm thấy điều gì đó.
Trong lúc nhất thời.
Ở cửa.
Thậm chí có bầu không khí giương cung bạt kiếm.
Hắc Bạch Vô Thường chắn trước người Câu Tân, giống như hai trung khuyển.
Châu Trạch thấy lão đạo trở về.
Đứng lên.
Đi xuyên qua ba người Câu Tân.
Thật nhiệt tình đi tới chào hỏi lão đạo:
- Lão đạo à, đã trở lại rồi sao, vất vả vất vả, thấy ông một bó tuổi to như vậy rồi còn vất vả bôn ba làm việc như thế, từ đáy lòng tôi thật sự không dễ chịu.
“... ...” Lão đạo.
Thấy ông chủ nhà mình đột nhiên như vậy.
Trong lòng lão đạo không tràn đầy cảm động.
Mà tràn đầy hoảng loạn!
Vô Lượng Thiên Tôn kia.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi!
- Nào, giới thiệu cho mọi người một chút, đây là người bạn tôi mới quen, tên Câu Tân, đây là hai con chó... thuộc hạ của Câu Tân, tiểu Hắc tiểu Bạch.
Luật sư An đi tới bên người Châu Trạch, nói:
- Tìm được manh mối, lát nữa có thể hỏi thăm.
Luật sư An nắm chặt bức tranh trong tay.
- Ừm, để lát sau nói đi, có bạn bè từ phương xa đến vui chết đi được.
Nói xong, Châu Trạch lấy ra một xấp tiền âm phủ từ trong lòng, đưa cho lão đạo.
Lão đạo nhận lấy.
Đột nhiên cảm giác được tiền âm phủ này hơi nóng lên.
- Lão đạo à, người đến là khách, chỗ tôi còn có chút việc, ông thay tôi chiêu đãi ba vị khách này, dẫn bọn họ đi dạo một chút, tuy rằng Thông Thành chúng ta không lớn, nhưng nhân văn danh thắng lại không ít, mang theo bọn họ đi nhiều chút nhìn nhiều chút chơi nhiều chút đi, nhất định phải chiêu đãi tốt, không đến đêm khuya không cho về.
Nói xong.
Châu Trạch đẩy lão đạo đến trước mặt đám người Câu Tân.
Mặt mỉm cười.
Tiếp tục nói:
- Hôm nay tôi thật sự có việc, nếu anh không vội đi, vậy ngày mai chúng ta lại đến tâm sự hợp tác.
Nói xong.
Châu Trạch đẩy lão đạo vào trong lòng Câu Tân, trên mặt cười hì hì.
Nhưng trong lòng lại nghĩ.
Đến đi.
Thương hại nhau đi.
- Người phía trước nhìn không thấu, hai người phía sau hơi ý tứ.
Chờ Câu Tân mang theo Hắc Bạch Vô Thường và lão đạo rời đi, luật sư An phun ra một câu này.
Thật hiển nhiên.
Khí tức trên người tiểu Hắc và tiểu Bạch khiến luật sư An kiêng kỵ.
Lại liên tưởng đến trước đó bọn họ sử dụng “Âm ty có thứ tự, vong pháp vô tình”, tất cả cũng không khó giải thích.
- Vừa tìm tới cửa, không giống như đến đánh nhau.
Châu Trạch và luật sư An đi đến, đơn giản thuật lại chuyện xảy ra lúc trước.
Luật sư An nghe xong không khỏi bật cười ra tiếng:
- Thật có ý tứ, muốn nhận ông chủ anh làm tiểu đệ. Nhưng mà mỗi người đều có cơ duyên riêng của mình, ngược lại cũng không phải không gặp người có cơ duyên đặc biệt tốt.
- Được rồi, dù thế nào đi nữa hiện giờ bọn họ có lão đạo đi cùng, có phải thật sự vận số tăng thêm thiên kiêu chi tử gì đó, đợi ngày mai lại nhìn đi, đúng rồi, cậu mới vừa rồi chuyện Bạch phu nhân có đầu mối rồi?
Luật sư An gật đầu, lấy bức tranh ra, đặt lên bàn trà.
Vào lúc này Oanh oanh cũng mang một tách cà phê speedmaster đặc biệt đưa tới cho luật sư An.
Mở nắp.
Bỏ thêm viên đá.
Cho nên không nóng, rất ấm.
Luật sư an “Ùng ục ùng ục” uống một hơi, mới xem như thoải mái, giống như tất cả mỏi mệt đã tích cóp từng tí một dưới bôn ba vất vả một ngày này đều trở thành hư không.
Châu Trạch hơi buồn bực trong lòng, chẳng lẽ Nestle hòa tan nhanh đã hết hạn này thật sự có tác dụng kỳ diệu gì?
Phải biết rằng lúc trước viagra (Vĩ ca) vốn lấy ra làm thuốc nghiên cứu kháng áp, lại đường vòng lối tắt phát hiện hiệu quả đặc thù.
Ông chủ Châu đang nghĩ mấy ngày nữa có nên kêu Oanh Oanh pha cho một tách hòa tan nhanh đã hết hạn này để mình uống thử xem không?
- Tôi còn chưa hỏi, nhưng ông ta chắc biết.
Nói xong.
Luật sư An mở bức tranh ra.
Trong cuộn tranh có một lão giả đang khom người thở dài.
Dáng vẻ nghe theo mới được hay không nghe theo mới được.
Bé trai lại ngồi bên kia quầy bar, không tham gia vào chuyện nơi đây, lặng yên lấy hộp bút ra, bắt đầu làm bài tập học sinh tiểu học.
Oanh Oanh hơi do dự, nhưng nghĩ tới hứa hẹn của mình với ông chủ, vẫn đi tới, đứng bên cạnh chuẩn bị cùng nghe.
Luật sư An làm động tác “Mời” Châu Trạch, ý bảo ông chủ bắt đầu hỏi.
Châu Trạch cũng không khách khí, mở miệng nói thẳng:
- Tôi hỏi ông, ông có biết Bạch phu nhân không? Chính là vị miếu thần mà năm đó Trương Kiển từng đề chữ cho từ miếu của cô ấy, bị dìm lồng heo mà chết.
Lão giả trong bức tranh lộ vẻ trầm tư.
Rồi sau đó toàn bộ bức tranh bắt đầu di động.
Lão giả đang không ngừng xoay tròn.
Lúc trên lúc dưới.
Lúc trái lúc phải.
Hiện ra hiệu ứng động có phần giống với khi còn nhỏ nhanh chóng lật chồng sách ra.
Đợi thời gian hơi lâu.
Luật sư An giơ tay gõ bàn, cho thấy bản thân bất mãn.
Ông già lập tức nói:
- Cũng không phải lão già này kéo dài thời gian chần chừ cái gì, bởi vì thật sự như lời thượng sai đã nói, lão già này đúng là có một chút ấn tượng nhưng lại hơi khác với lời thượng sai nói.
- Ông biết được bao nhiêu nói bấy nhiêu.
Châu Trạch thúc giục.
- Tuân mệnh.
Ông cụ lập tức tiếp tục nói:
- Năm đó, ở Thông Thành quả thật có một ngôi từ miếu, thờ phụng “Bạch phu nhân”, nhưng mà nơi đó do dân gian xây dựng lên, tên không vang danh ở ngoài Thông Thành, cho dù là người bản địa Thông Thành cũng chỉ giới hạn trong khu vực Đông Giao mới biết được mà thôi, xem như một ngôi dâm miếu, không vào ngọc điệp.
(Dâm miếu: chỉ chính là thần miếu không được quan phủ tán thành, không có ý tứ chỉ kiểu tụ tập dâm loạn kia -- tiểu long ấn)
- Nhưng mà, sau này Trương Kiển tiên sinh tự mình đề biển cho, vả lại làm cho người ta sùng bái từ miếu này.
- Nguyên nhân gì?
Châu Trạch hỏi tới.
Hắn đã biết những chuyện này rồi.
Hắn muốn biết chính là nguyên nhân!
- Nguyên nhân hả, ừm, là vì Trương Kiển tiên sinh bị lừa.
- Bị lừa?
- Đúng, thượng sai lại nghe tôi chậm rãi nói, mới đầu khi Bạch phu nhân nổi danh, thanh danh rất tốt, nhưng chỉ truyền lưu trong thôn quê bản xứ.
- Sau đó có một ngày Trương Kiển tiên sinh đến đó chọn đất xây xưởng, lúc dừng chân nơi đó đã nằm mơ thấy Bạch phu nhân, được cảnh báo gặp nguy hiểm, quả nhiên, sau nửa đêm chỗ nhà xưởng bị hỏa hoạn, tuy rằng không gây ra đại họa gì, nhưng Trương Kiển tiên sinh nể tình Bạch phu nhân nhắc nhở, tự mình đề biển, thành lập từ miếu.
- Phải biết rằng khi đó Trương Kiển tiên sinh có thân phận trạng nguyên cuối triều Thanh, lại thân mang gánh nặng công thương nghiệp, từ miếu do tiên sinh lập ra, hương khói tự nhiên không kém, trải qua không bao lâu, tên tuổi của Bạch phu nhân dần dần lan truyền ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận