Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 958: Tuyên thệ (1)

Khiến Châu Trạch có chút bất ngờ là, thế mà lại không người đi lên kết giao tình, tỷ như hỏi bạn đã lăn lộn ở nơi nào? Có danh tiếng ở nơi nào? Phí diễn xuất ở nơi đó nhiều ít bao nhiêu.
Chuyện này cũng giúp cho Châu Trạch tiết kiệm được rất nhiều phiền phức, dù sao anh cũng chính là một kẻ giả mạo.
Ngồi ở đây, uống trà, uống hơn một tiếng đồng hồ, lại có thêm hai nhóm người tới chia buồn, một nhóm, nghe khẩu âm giống người phương Bắc, nhóm còn lại thì giống địa khu tây nam.
Chuyện này làm cho Châu Trạch rất hiếu kỳ.
Trong giới kinh doanh múa sư này.
Còn có danh tiếng sư vương giang hồ nữa sao?
Nghệ sĩ múa sư trời nam biển bắc đồng thời tập trung về đây, chẳng lẽ thật sự chỉ là vì tới tham dự lễ tang của một lão tiền bối?
Chờ đến lúc nửa đêm, nước trà được dọn xuống hết, phòng bếp bắt đầu nổi lửa, nấu cơm.
Là con trai của Lữ Diệu Tổ mang theo mấy người cùng tuổi - hẳn là học trò của Lữ Diệu Tổ - cùng chuẩn bị, đồ ăn chiêu đãi là món mì sợi, trong nước, có thêm hành lá cắt nhỏ, mỗi bàn một đĩa đồ ăn kèm, có giấm cùng hạt tiêu, tự xem mà thêm.
Châu Trạch cùng lão Trương lặng lẽ nhấm nháp một chai Bỉ Ngạn Hoa, cũng từ từ ăn.
Chỉ chốc lát sau.
Cả viện đều chìm trong âm thanh húp nước mì "sì sụp".
Mọi người đều ăn rất nhanh, đều là người có luyện võ, lượng cơm cùng tốc độ ăn đều rất tốt.
Chờ sau khi ăn xong, người trong nhà đi lên thu dọn chén đĩa, lại đưa lên mỗi bàn một bình trà.
Rốt cuộc.
Cũng bắt đầu nói chính sự rồi.
Con trai Lữ Diệu Tổ, Lữ Thành Văn, đứng ở trung tâm sân, trước tiên, chắp tay một vòng với mấy chục vị khách đang ngồi.
Mở miệng nói:
- Chuyện lần này, mọi người đều biết, cuộc so tài Sư Vương tranh bá, muốn tổ chức ở Thông Thành chúng ta, vốn dĩ cha tôi rất coi trọng hoạt động lần này.
- Cả đời cha tôi kiên trì với múa sư, vẫn luôn mơ ước có thể phát huy bộ môn truyền thống văn hóa của Trung Hoa như múa sư này, khiến càng nhiều người Trung Quốc cùng yêu thích bộ môn nghệ thuật này hơn.
- Thật ra thì.
- Mấy năm nay.
- Cuộc sống của mọi người cũng tốt hơn so với lúc trước chứ?
Không ít người ở chỗ này đều nở nụ cười, ngược lại không khiêm tốn hay khách khí.
Cuộc sống trước kia đúng là sống rất khổ cực, thiếu chút nữa trực tiếp chặt đứt kế sinh nhai, nhưng mấy năm nay, cuộc sống càng ngày càng sung túc hơn, đi diễn cũng nhiều, bao tiền lì xì cũng nhiều, ở đây có ai không thu một tá học trò ở quê nhà?
Ngược lại châu Trạch cùng lão Trương liếc nhau một cái, cuộc so tài Sư Vương tranh bá?
Rất giống nội dung cốt truyện trong phim nha.
Chỉ không biết là sẽ có một con sư tử khoa học kỹ thuật cao của liên quân tám nước hay không thôi.
(ý chỉ liên quân tám nước xâm lược TQ cuối thời nhà Thanh gồm Anh, Pháp, Hoa Kỳ, Nga, Đức, Nhật, Ý, Áo-Hung. )
Đương nhiên rồi.
Đây cũng chỉ là YY mà thôi. (ảo tưởng, tự sướng)
- Vốn dĩ, cuộc thi Sư Vương tranh bá lần này, là do cha tôi bôn ba thúc đẩy mới có được hình thức ban đầu này, tiền thưởng của cuộc thi lần này, cũng có 100 vạn.
Tiền thưởng 100 vạn, là một khoản tiền rất lớn rồi.
Nhưng những người đang ngồi ở đây, ngược lại cũng không quá kích động, thu nhập hiện tại của bọn họ, 100 vạn, thật ra thì cũng không được coi là con số đặc biệt lớn, khổ cực một hai năm, có ai không kiếm ra được?
Sỡ dĩ lần này bọn họ tập trung đến đây, thật ra là vì một chuyện khác, mà lão tiên sinh Lữ Diệu Tổ qua đời, vô tình trùng hợp với thời điểm này.
- Khi còn sống gia phụ đã nói với các sư huynh đệ chúng tôi không chỉ một lần, con đường múa sư, chú trọng chính là sức mạnh của sư vương!
- Không cúi đầu, không nịnh hót, chúng ta là người múa sư, nhưng chúng ta phải xem bản thân thành một con sư tử chân chính để sống!
- Ý tứ của bên tổ chức rất đơn giản, lúc thi đấu, không chỉ chúng ta phải nhường, sau trận đấu còn phải làm kẻ lừa gạt cho bọn họ, thừa nhận quán quân và á quân định trước của bọn họ kỹ cao nhất trù*!
(kỹ cao nhất trù: ý chỉ người có kỹ thuật siêu việt, giỏi hơn người khác)
- Khi gia phụ còn sống, lúc nghe được tin này, trực tiếp tức đến ngã, bây giờ cũng đã về cõi tiên.
- Làm con của người, cũng coi như truyền nhân của phái múa sư ở Thông Thành, tôi chỉ có thể ở nơi này tỏ rõ lập trường với mọi người, thể hiện rõ thái độ.
- Loại giao dịch mờ ám này.
- Phái múa sư của Thông Thành chúng tôi, tuyệt không phối hợp!
- Đúng, đệt mẹ nó, không phối hợp!
- Con mẹ nó, quỷ mới chơi đùa mờ ám gì với bọn chúng!
- Đấu bằng bản lĩnh thật sự, so bằng bản lĩnh thật sự, còn muốn chơi quy tắc ngầm, phi, đám người ngoài nghề này bày ra cuộc so tài này, chính là làm bẩn nghề nghiệp của chúng ta!
Mọi người đều phẫn nộ.
Ngay cả Châu Trạch cùng lão Trương cũng đều huơ huơ một cánh tay.
Hô hào "Phản đối, phản đối, kiên quyết phản đối!" một chút.
Sau đó hạ cánh tay xuống, tiếp tục lơ đãng.
- Tôi nghĩ, chư vị, hẳn là đều đã nhận được thư mời rồi đi, đi, vẫn phải đi, nhưng nên làm như thế nào, chúng ta phải nói đến lương tâm!
- Người nào đạt hạng nhất, phải bằng bản lĩnh thật sự.
- Không tính đến tư lợi.
- Không tính tới thù riêng!
- Thời đại hiện tại đã rất cởi mở, cũng là một thời đại khoa học kỹ thuật, nhưng tôi còn hy vọng mọi người hãy cùng tôi, dưới sự chứng kiến của sư tử, lần nữa khẳng định lại bản lĩnh của những người múa sư chúng ta!
Từng người trong mọi người lập tức tuyên thệ với đầu sư tử.
Mỗi người đều nói năng có khí phách.
Không khí rất nồng nhiệt.
Không khỏi khiến người ta có chút tâm huyết dâng trào.
Không biết còn tưởng rằng Thiên Địa Hội tụ họp ở đây, mọi người la hét muốn phản Thanh phục Minh vậy.
- Lữ Thành Văn này, tài ăn nói không tệ. - Lão Trương đưa miệng tới bên tai Châu Trạch nhỏ giọng nói - cho nên, Sư vương đó tức giận, là đối với bên tổ chức này sao?
Bởi vì bọn họ muốn chơi giao dịch đen, cho nên Sư Vương tức giận?
Châu Trạch không trả lời, chỉ tiếp tục nghe.
Rất nhanh.
Khâu tuyên thệ nồng nhiệt kết thúc.
Mọi người bắt đầu lần lượt chào tạm biệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận